Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 98: Báo thù của Lục Trần (2)

Sau khi Dư Quân hôn mê, Đỗ Nghị bên cạnh cũng tỉnh lại, làm hành động giống như Dư Quân, khi nhìn thấy đầu mình nổ tung dựng đứng cao ba bốn mươi centimet, tạo hình cực kỳ đặc biệt khoa trương, phòng tuyến tâm lý sụp đổ, trực tiếp hôn mê.
Lúc này, đệ tử xung quanh bắt đầu sợ hãi, nhất là những người lúc trước bỏ đá xuống giếng, bọn họ lờ mờ hiểu được báo thù của sư đệ đầu nổ tung là gì, lúc trước còn nói qua, bọn họ tham gia bỏ đá xuống giếng, một người cũng không chạy thoát.
Lục Trần tìm kiếm vài giây, rốt cục phát hiện mấy đệ tử, bọn họ trốn phía sau đám người, còn đang trốn.
Lục Trần bước ra một bước, khí tức bùng nổ, giống như một Chân Long tấn công, người xung quanh cảm nhận được luồng khí thế mạnh mẽ này, lui ra hai bên, bại lộ ra người phía sau.
Lục Trần khóa chặt một người, giơ nắm đấm lên đẩy ngang qua, nắm đấm chưa tới, quyền phong đã đập vào mặt.
Trên mặt đệ tử này lộ ra vẻ hoảng sợ, quyền uy rất khủng bố, hắn vốn không ngăn cản được.
Quả nhiên, cho dù hắn vận chuyển linh lực hộ thể, cũng không ngăn được một quyền khủng bố này, bay ra ngoài, sau đó hôn mê.
Lục Trần xoay người, lại khóa chặt một đệ tử, di hình đổi bước, tốc độ quá nhanh, trực tiếp đi đến gần sát.
“Sư đệ, tha...”
Đồng môn này hoảng sợ, lời xin tha còn chưa nói xong, nháy mắt cảm thấy đầu đau nhức, trước mắt tối sầm, hôn mê.
Đây vẫn là nguyên nhân Lục Trần nhẹ tay, bằng không, một quyền đủ để khiến đầu bọn họ nở hoa.
Tiếp theo, Lục Trần lại đánh bất tỉnh hai người.
Tổng cộng đánh bất tỉnh bốn người, dẫn theo bốn người rất nhanh bay về phía Thần Phong.
“Bốn..... bốn người bị mang đi này, lẽ nào cũng sẽ biến thành đầu nổ tung.”
“Có thể, kiểu tóc hiện tại của hai người Đỗ Nghị và Dư Quân đã nói rõ mọi chuyện.”
“Vậy còn chờ cái gì, nhanh chóng chạy.”
Mọi người thấy bóng dáng Lục Trần rời đi xa, châu đầu ghé tai lại, có mấy Siêu Phàm cảnh lúc trước phụ họa theo, đã dự đoán trước, trực tiếp rời đi.
Bọn họ cũng không muốn biến thành đầu nổ tung.
“Sợ cái gì, bọn ta không sợ.”
“Không sai, mấy người bọn ta đều là Nguyên Thần cảnh rồi, chẳng lẽ còn sợ một sư đệ Siêu Phàm cảnh.”
“Nếu hắn dám ra tay với bọn ta, bọn ta sẽ dạy hắn làm người đàng hoàng.”
Có mấy đồng môn sở hữu tu vi Nguyên Thần cảnh, đều lạnh lùng cười nói, bọn họ đang đợi ở quảng trường, không đi đâu cả, xem thử sư đệ Siêu Phàm cảnh này dám ra tay với bọn họ không.
Hai vị Hoàng giả bên cạnh, nhìn Lục Trần quét ngang bốn Siêu Phàm, sau đó mang đi, cũng không ngăn cản, dù sao bây giờ bọn họ còn chưa rõ thân phận của đối phương, hơn nữa dùng thân phận tiền bối ức hiếp hậu bối, truyền ra bọn họ không chịu nổi mất mặt.
Bọn họ đều tự mang theo đệ tử quan môn rời khỏi.
Lúc này, trên quảng trường còn có rất nhiều người không rời đi, bọn họ đang chờ đợi, muốn xem thử có phải sư đệ đầu nổ tung thật sự dám ra tay với các sư huynh Nguyên Thần cảnh hay không.
Thời gian không nhiều không ít, hai mươi phút trôi qua.
“Đến rồi.”
Đột nhiên, có người đôi mắt lạnh lẽo.
Xa xa, một bóng người vội vàng bay qua, một bàn tay lần lượt xách hai người, rất nhanh đáp xuống trên quảng trường, ném bốn người trong tay xuống đất, chỉ thấy mái tóc của bốn người dựng thẳng lên, giống như đại thụ phát triển trên trời xanh, còn đang bốc khói.
Người xung quanh cạn lời, quả nhiên giống như suy nghĩ của bọn họ, bốn người mà sư đệ này mang đi đều biến thành kiểu tóc đầu nổ tung.
Lục Trần ngắm lung tung xung quanh, liếc đến ba bốn người trước đó mở miệng chế giễu kiểu tóc của hắn, chẳng qua bốn người này là Nguyên Thần cảnh, ước chừng cho rằng cao hơn hắn một đại cảnh giới, hắn không dám ra tay với bọn họ, nghĩ đến đây, khóe miệng của Lục Trần cong lên một nụ cười lạnh lùng.
Lục Trần nhìn chằm chằm một thanh niên hắc y, dáng người trung bình, hắn có một mái tóc ngang vai, trên trán còn quấn một miếng vải đen, toàn bộ cách ăn mặc đến có chút rạng ngời.
Lục Trần trực tiếp bay thẳng tới.
Người xung quanh nhìn thấy một màn như vậy, trong ánh mắt mang theo kinh ngạc, tính tình của sư đệ đầu nổ tung này thật lớn, đối mặt với một sư huynh cao hơn đại cảnh giới, không chút suy nghĩ, trực tiếp lao qua.
“Ha ha, sư đệ đầu nổ tung, đm hắn.”
Có người bên cạnh trêu chọc.
Bốp!
Đột nhiên, một nắm đấm xuất hiện trước mặt hắn, dưới tình huống hắn không kịp phản ứng, đập thật mạnh lên mũi của hắn.
“Ôi.”
Người mở miệng lập tức kêu thảm một tiếng, hắn cảm giác cái mũi vô cùng đau nhức, có máu mũi chảy ra.
Thì ra Lục Trần đi ngang qua trước mặt hắn, nghe thấy lời trêu chọc của hắn, trực tiếp thay đổi mục tiêu, một quyền đập lên mũi hắn, máu mũi chảy dài, người này đau đớn sắp rơi nước mắt, trong lòng mắng thầm, xuống tay con mẹ nó ác.
Lục Trần tay hóa đao, thế mạnh lực trầm, chém vào trên cổ đối phương, người đó kêu lên một tiếng đau đớn, trực tiếp hôn mê.
Lúc hôn mê, suy nghĩ cuối cùng trong đầu người này tràn đầy ngơ ngác.
Hắn là Nguyên Thần cảnh sơ kỳ, vậy mà không phòng được một sư đệ Siêu Phàm cảnh đánh lén.
Hơn nữa sư đệ Siêu Phàm cảnh này, còn chỉ là sơ kỳ, còn xa mới đến Siêu Phàm cảnh đại viên mãn.
Mang theo vẻ mặt ngơ ngác, rơi vào trong bóng đêm.
Người xung quanh thấy một màn như vậy, cũng vô cùng kinh ngạc.
Người bị đánh bất tỉnh là Nguyên Thần cảnh sơ kỳ, tuy rằng khác biệt giữa Nguyên Thần cảnh và Siêu Phàm cảnh ở chỗ cái trước ngưng luyện nguyên thần, có thể công kích bằng tinh thần lực, nhưng mà trên thực lực chỉnh thể của Nguyên Thần cảnh, cho dù là sức mạnh, tốc độ, sự chịu đựng, đều gấp mấy lần Siêu Phàm cảnh.
Sư đệ đầu nổ tung cũng quá hung mãnh đi, đánh bất tỉnh Nguyên Thần cảnh sơ kỳ chỉ dùng một cái đối mặt.
Người xung quanh dần dần coi trọng, không dám có bất kì xem thường nào.
Sau khi đánh bất tỉnh người này, Lục Trần lại nhìn chằm chằm thanh niên hắc y, nhanh như tia chớp, mạnh mẽ lao qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận