Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 699: Thánh vệ

Lục Trần đứng trong hư không hoàn hảo không thương tổn gì, khiến những người vây xem không thể tiếp nhận kết quả này, một Hoàng giả thi triển võ học cấp Thánh, nhưng cũng không làm gì được vị thanh niên này, không thể không nói điều này rất châm chọc.
Trên bầu trời, trên mặt Hoàng giả của Vương gia tràn đầy nghiêm trọng, một đôi mắt uy nghiêm nhìn chằm chằm Lục Trần, trong lòng cực kỳ không bình tĩnh.
Ngọn lửa màu đen mới vừa rồi của đối phương hết sức quỷ dị, rất có thể là một loại linh hỏa đẳng cấp cao.
Kiếm thế quanh thân Lục Trần gào thét, tay kết kiếm quyết, trong hư không, xuất hiện từng kiếm ý cực mạnh, kiếm ý xé rách không gian, phân hoá ra hàng nghìn tỷ kiếm khí, giống như nước lũ, tất cả đều gào thét đi về hướng Hoàng giả.
Bởi vì lúc trước nam tử trung niên bị thương, không dám khinh thường, toàn lực ứng phó, một luồn linh lực cực kỳ mãnh liệt xông ra, cuồn cuộn sóng lớn, nhanh chóng hóa thành biển lửa một phương, ngăn cản hàng nghìn tỉ kiếm khí bắn tới.
Phù, phù, phù!
Từng kiếm khí va chạm với ngọn lửa, chỉ thấy phần lớn ngọn lửa bị kiếm khí xé rách, hóa thành hư vô, chẳng qua quá nhiều ngọn lửa, lượn lờ bên ngoài thân thể vị trung niên Hoàng giả, chậm chạp không đột phá được phòng ngự.
Cảnh tượng này khiến Lục Trần nhíu nhíu mày, xem ra hắn muốn giết tên Hoàng giả này thì có chút khó khăn.
Tuy nói thế Vô Địch có thể nghịch thiên chém hoàng, đoán chừng chỉ có thể đối phó Hoàng giả bình thường, vị nam tử trung niên trước mặt này là một Hoàng cảnh trung kỳ, hơn nữa còn là đại gia tộc Hoàng giả, sức chiến đấu mạnh hơn nhiều so với tán tu Hoàng giả.
Có lẽ bớt thời giờ nâng kiếm ý lên tới mức Vương cấp mới có thể đánh chết tên Hoàng giả này.
Đúng lúc này, ở nơi xa trong thiên địa, một luồng thánh uy thổi quét trong thiên địa, uy áp hùng mạnh, bao trùm một địa phương.
Chỉ thấy ở nơi xa có hai gã nam tử khôi ngô người mặc chiến bào Kim gia long hành hổ bộ, ngự không mà đến.
Hai nam tử này cao lớn thần võ, chiến bào màu vàng hết sức nổi bật, dưới ánh mặt trời tản ra ánh sáng chói lóa rực rỡ, chói mắt vô cùng.
Đến cùng bọn họ, không gian bao la bị thánh uy bao phủ, kiếm ý của Lục Trần và biển lửa của Hoàng giả trung niên trong nháy mắt bị thánh uy làm mờ đi, tan biến trong vô hình.
Người xung quanh thấy hai người mặc chiến bào màu vàng, trong nháy mắt nhận ra thân phận của hai người, trong lòng run rẩy.
Thánh vệ, hộ vệ của Thánh sơn, thấp nhất cũng là Thánh Quân cảnh giới, bọn họ trú đóng ở trên thánh sơn, nghe lệnh của Hoa Điệp tiên tử.
Dưới tình huống thông thường, thánh vệ sẽ không tới thành Đan Minh.
Chỉ là hôm nay thánh vệ lại đi tới thành Đan Minh, chẳng lẽ thành Đan Minh xảy ra chuyện gì lớn.
“Đã gặp qua hai vị đại nhân.” Người xung quanh bao gồm tên Hoàng giả của Vương gia kia, nhìn hai vị thánh vệ đến, lập tức cung kính kêu một câu.
Mặc dù Thánh vệ chỉ là hộ vệ, nhưng bản thân cảnh giới còn đó, không người nào dám bỏ qua, mặt khác, bọn họ cũng không phải là hộ vệ bình thường, có thể cư ngụ ở trên thánh sơn, là thân tín của Hoa Điệp tiên tử, chỉ với thân phận này thì cũng không người nào dám bỏ qua sự hiện hữu của bọn họ.
Nhưng hai vị thánh vệ cao ngạo cỡ nào, căn bản khinh thường để ý tới Hoàng giả của Vương gia, trực tiếp đi tới trước mặt Lục Trần, thấp giọng nói: “Lục Trần công tử, cùng bọn ta lên Thánh sơn thôi.”
Hai vị thánh vệ cao ngạo, ở trước mặt Lục Trần giống như người hầu, tư thế vô cùng thấp.
Cảnh tượng này, lần nữa khiến hô hấp của người xung quanh giống như là kiểu hít thở không thông, cực kỳ run rẩy.
Rốt cục thanh niên này có lai lịch ra sao, lại khiến thánh vệ đối đãi tôn kính như thế.
Trong nháy mắt, sắc mặt vị Hoàng giả trung niên cũng trở nên tái nhợt, hắn muốn đối phó người có quan hệ với Thánh sơn sao?
Đừng nói hắn, ngay cả Vương Quân cũng mở to mắt, không dám tin.
Lầu hai của tửu lâu, trái tim Chân Nhu giống như bị va chạm mãnh liệt, cắn môi.
Trước kia, Ngô Dụng của năm thế gia luyện đan không xa vạn dặm, đi tới Hoang vực, gửi thư mời tới thành Đan Minh thì gặp được đối phương, từ trong miệng Ngô Dụng tiền bối để lộ ra địa vị rất lớn của tên thanh niên này ở thành Đan Minh.
Chẳng qua, sau khi nàng tới thành Đan Minh, chỉ gia nhập Vương gia của gia tộc Đan Minh, Vương gia xếp sau gia tộc của ngũ đại thế gia luyện đan.
Nàng được Đan Thánh cửu phẩm nhận làm đồ đệ, đích thân hướng dẫn, trong vài năm kỹ thuật luyện đan đột nhiên tăng mạnh, đã đạt đến luyện đan sư thất phẩm.
Hơn nữa, nàng ở thành Đan Minh cũng có chút danh tiếng.
Hơn nữa vẫn chưa nhìn thấy người nào đó, liền dần quên lãng bối cảnh của người nào đó.
Hôm nay thánh vệ của Thánh sơn tới đây, cung kính dị thường với tên thanh niên này, điều này khiến ký ức trong đầu nàng tuôn ra giống như thủy triều, mới nhớ tới đối phương ở thành Đan Minh, có bối cảnh cực kỳ thần bí và lớn mạnh.
Về phần bối cảnh gì, nàng đã nghe qua, nhưng không có một chút tin tức.
Chỉ là đối với nàng, đoán chừng là người của ngũ đại thế gia luyện đan, cho tới bây giờ thánh vệ dưới thánh sơn cũng cung kính dị thường với người sau.
Nàng mới hiểu được, bản thân vẫn nghiêm túc đánh giá thấp thân phận của đối phương.
“Không nhìn thấy ta ra tay với một Hoàng giả ư, quấy rầy hứng thú của ta.” Lục Trần rất bất mãn nói.
Người xung quanh: “...”
Hai vị thánh vệ: “...”
“Quên đi, với thực lực của ta hôm nay, còn không giết được Hoàng giả, nếu như vậy, đi thôi.” Lục Trần chắp hai tay sau lưng, ngược lại nói.
Với cảnh giới của hắn muốn giết Hoàng giả, ít nhất phải nâng thực lực lên một chút, ví dụ như nâng đẳng cấp của kiếm ý lên, hoặc là tự thân đột phá hai hoặc ba tiểu cảnh giới.
Lời nói của bây giờ rất khó làm được.
“Người của Vương gia ra tay với Lục công tử.” Hai vị thánh vệ nghe thấy lời nói của Lục Trần, chân mày lập tức nhíu lại, sau đó đôi mắt uy nghiêm đặt trên người Hoàng giả của Vương gia.
“Phụt…”
Hoàng giả của Vương gia bị lực lượng vô hình va chạm, xương cốt rung động ken két, hộc máu bay ngược ra.
“Bỏ đi, là một Hoàng giả, còn không cần các ngươi ra tay, trước giữ lại, sau này ta luyện tay.” Lục Trần khoát tay áo, thánh vệ ngăn cản xuống tay, nói: “Lên núi thôi!”
Hoàng giả của Vương gia nghe thấy câu nói đầu tiên của Lục Trần, còn có chút mừng rỡ, tự cho là bảo vệ tính mạng, nhưng một câu nói phía sau, khiến cho hắn ngã từ trên đám mây xuống.
Sau này dùng để luyện tay, chẳng phải là vẫn là một đường chết.
Sắc mặt của hắn, thoáng cái trở nên trắng bệch.
Lục Trần không để ý đến Vương Quân, cũng không để ý đến Chân Nhu, bởi vì trong mắt hắn, hai người chẳng qua là nhân vật nhỏ bên dưới, ngay cả hứng thú chú ý cũng không có, lười so đo.
Mà sau khi Lục Trần đi, mọi người xung quanh mới hoàn toàn buông lỏng thân thể căng thẳng.
“Mới vừa rồi thánh vệ gọi thanh niên kia là cái gì, hình như là Lục Trần công tử.”
“Chẳng lẽ chính là hắn muốn tỷ thí luyện đan với Lam Y Y.”
“Đây là mệnh lệnh do đích thân Hoa Điệp tiên tử chỉ đạo, chẳng lẽ đối phương có quan hệ với Hoa Điệp tiên tử.”
Vô số người lao nhao suy đoán.
Trước đó, bọn họ còn suy đoán Lục Trần là nhân vật số một kia, bởi vì trong các luyện đan sư kiệt xuất của thành Đan Minh, căn bản không có nhân vật như thế, bây giờ, bọn họ cuối cùng thấy một Lục Trần thần bí.
Sức chiến đấu của đối phương quá kinh khủng, cho bọn hắn một bất ngờ lẫn vui mừng, với tu vi Vương cảnh sơ kỳ lại cứng rắn hung hãn với Hoàng giả, quả thực khiến những ánh mắt kinh ngạc.
Chỉ có điều không biết, thiên phú luyện đan của hắn như thế nào, là luyện đan sư mấy phẩm.
Người xung quanh thảo luận, dẫn tới cuộc thảo luận giữa Vương Quân và người xung quanh, sắc mặt bọn họ trắng nhợt.
Giờ phút này Vương Quân muốn chết đi, thế nhưng hắn lại ra tay với người có quan hệ mập mờ với Hoa Điệp tiên tử.
Như vậy nếu đối phương muốn ra tay với hắn, chẳng phải hắn chỉ nghe theo mệnh trời, ngay cả gia tộc cũng không thể ra mặt ngăn cản.
Chẳng qua may mà đối phương giống như không có ý so đo với hắn, điều này khiến trong lòng Vương Quân thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng sự việc thật sự dễ dàng sang trang vậy sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận