Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1647: Đến hoàng cung

Lời nói còn chưa dứt, Lục Trần đã cốc cho đối phương một cái khiến Bạch Hạo rưng rưng, hắn lập tức im miệng không dám nói tiếp.
"Các vị đang làm gì vậy?"
Những hộ vệ trên tường thành nhận thấy sự xuất hiện của bốn người Lục Trần, sau đó liếc tới cặp song sinh, bởi vì khí tức của cặp song sinh mạnh hơn họ rất nhiều, khí tức đại đạo của cường giả cấp bậc Thần Vương bao phủ dày đặc.
Còn thanh niên và đứa nhỏ kia, bọn họ không quan tâm lắm vì tu vi của thanh niên này cùng cấp với bọn họ, còn đứa nhỏ lại càng không cần để ý.
Lục Trần nhìn những hộ vệ trên tường thành và hờ hững nói: "Mười ngày đã tới, ta đến hoàng cung lấy tiên chuộc. Sao? Đừng có bảo với ta là chưa chuẩn bị xong tiền chuộc đấy."
"Tiền chuộc, tiền chuộc gì?" Hộ vệ trên tường thành lẩm bẩm, sau đó đồng tử hơi co rụt lại khi nghĩ tới chuyện của Cửu hoàng tử, ngay lập tức có hộ vệ vội vã rời đi bẩm báo cho Quốc chủ.
"Các hạ, Quốc chủ cho mời." Không lâu sau, một hộ vệ trên tường thành lớn tiếng nói, sau đó đột nhiên mở đại trận ra để bốn người Lục Trần đi vào.
Bên trong hoàng cung, Quốc chủ thần quốc Mặc Vân Thánh cùng rất nhiều đại thần và tướng lĩnh mang cấp bậc Thần Vương đều kinh động bước ra bên ngoài, khi thấy bốn người Lục Trần, ánh mắt tất cả đều trở nên ngạc nhiên.
Bọn họ vẫn luôn suy đoán tu hành giả bắt Cửu hoàng tử đi là một vị Thần Hoàng thần bí, nhưng hoàn toàn không ngờ rằng đó lại là cặp song sinh Thần Vương cả và một thanh niên Chân thần cảnh.
Thực ra tổ hợp ba người cũng không quá tệ.
Nhưng mang theo tiểu bằng hữu mười một mười hai tuổi là kiểu quái gì, làm cướp mà lôi cả nhà đi ăn cướp theo sao?
Ánh mắt uy nghiêm lại đáng sợ của Mặc Vân Thánh dừng trên người Lục Trần, không gian tràn ngập cảm giác áp bức mạnh mẽ, hắn nhìn chằm chằm Lục Trần rồi trầm giọng nói: "Gọi kẻ sau lưng đến gặp ta."
Mặc Vân Thánh và cả đám người hoàn toàn không tin bốn người này đã bắt cóc Mặc Vân Phi, hơn nữa bốn người họ trông không giống kẻ cướp. Có lẽ cường giả thần bí sau lưng đã sắp xếp họ đến hoàng cung đòi tiền chuộc.
"Ta chính là người đã bắt cóc Mặc Vân Phi, giao tiền chuộc ra đi." Lục Trần nói.
"Gọi kẻ sau lưng ngươi ra nói chuyện với Quốc chủ vẫn tốt hơn đấy." Một nam tử trung niên mặc giáp vị bước ra từ bên cạnh Mặc Vân Thánh, hắn duỗi tay ra khiến thần lực màu vàng tụ lại trên bầu trời thành một cánh tay khổng lồ dài nghìn thước. Cánh tay tả ra ánh vàng lộng lẫy đồng thời khí tức đại đạo tràn ngập ra ngoài, uy năng cực kỳ kinh người lao thẳng về phía Lục Trần.
Sau khi thấy tu vi của mấy người này, những người trong cung hoàn toàn coi nhẹ bọn họ, có người trực tiếp ra tay, chuẩn bị bắt đối phương lại để tra hỏi lai lịch kẻ đứng sau màn.
Khi bàn tay màu vàng bao trùm xuống, sóng lớn dâng trào khắp không gian và truyền ra tiếng nổ vang trời.
Lục Trần không hề thay đổi sắc mặt ngẩng đầu lên, toàn thân toả ra hào quang lấp lánh, thân thể hắn như một thanh kiếm quang toát ra sắc bén vô hạn phóng lên lên trời cao, sau đó lập tưc chém bàn tay màu vàng thành hai mảnh.
"Hừ."
Người ra tay vốn tưởng rằng trấn áp tu hành giả Chân thần cảnh là chuyện dễ như trở bàn tay, vì thế hắn đã hoàn toàn nắm chắc trong lòng, nhưng không ngờ đối phương lại bộc phát công kích ngoài dự kiến, thậm chí còn xé nát chưởng ấn đại đạo của hắn, sao lại có thể như thế được.
Vẻ mặt những người xung quanh cũng trở nên bất ngờ và cảm thấy thú vị, thanh niên này có vẻ lợi hại hơn so với tưởng tượng.
Lục Trần đứng giữa không trung, trên người toát ra một luồng khí tức mạnh mẽ, lực lượng quy tắc mênh mông cuộn cuộn va chạm kịch liệt trong không gian làm phát ra tiếng nổ trầm đục.
Lục Trần nhìn chằm chằm vào kẻ vừa ra đòn, trong mắt loé lên một tia sáng sắc bén, kiếm ý từ từ lưu chuyển khắp người hắn, sau đó hắn khép hai lòng bàn tay lại khiến tất cả kiếm ý xung quanh đều hội tụ vào trong, theo đó là một tia sáng chói mắt bắn thẳng về phía nam tử trung niên vừa ra tay.
Sắc mặt nam tử trung niên mặc giáp vị cực kỳ nghiêm túc, ngay từ giây phút Lục Trần phá vỡ chưởng ấn thần lực, hắn đã thu hồi lại tâm lý khinh thường của mình. Khi thấy một chùm tia sáng như kiếm quang đánh thẳng về phía này, toàn thân hắn toả ra thần quang mang theo lực đại đạo khiến đất trời đều bị nhuộm thành màu vàng óng.
Toàn bộ cơ thể nam tử trung niên mang một màu vàng sáng chói như chiến thần trăm trận trăm thắng mặc kim giáp, bề ngoài thân thể có một chất lỏng đậm đặc màu vàng chảy đang chảy xuôi theo, đây chính là lực đại đạo đã hình thành nên một lớp hào quang hộ thể.
Tuy nhiên, khi tia kiếm quang đó phá vỡ không gian lao tới, nó lại dễ dàng xé toạc lớp hào quang màu vàng của đối phương, lớp hộ thể nứt ra như mạng nhện và phát ra âm thanh rắc rắc rắc.
"Gầm."
Nam tử trung niên gầm nhẹ một tiếng, thần lực bộc phát một cách điên cuồng với mục đích duy trì sự chắn chắn của lớp phòng ngự, nhưng hoàn toàn không ngăn được tốc độ nứt ra, nó hoá thành những mảnh vỡ màu vàng bay lên và tiêu tán.
Tuy nhiên uy lực của tia kiếm quang này không hề yếu đi mà khiến cho giáp vị của người này nổ tung, ngực hắn phun ra một tia máu, cả người bay ngược ra và đập vào một toà cung điện phía sau.
Ầm!
Cung điện sụp xuống, khói bụi mịt mù.
Bạn cần đăng nhập để bình luận