Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1766: Đệ trong đệ (3)

Cho đến nay, Tà Thần áo vàng đều đang tìm kiếm tung tích của thanh niên này, thế nhưng bởi vì khu vực Vô Cương quá lớn, quá nhiều thế giới, khó mà tìm được đối phương.
Bây giờ cuối cùng cũng nhìn thấy người lừa hắn.
Trong lòng Tà Thần áo vàng cười lạnh: “Đi mòn giày sắt chẳng tìm thấy, tự nhiên chui đến tận cửa.”
Lục Trần bị sát niệm lạnh như băng của đối phương khóa chặt, lúc ngẩng đầu lên, bốn mắt nhìn nhau, vẻ mặt Lục Trần hoảng sợ, rời đi không quay đầu lại.
“Ngươi chạy không được.” Tà Thần áo vàng rống to một tiếng.
Hắn nói xong thì xoay người rời đi, lập tức tìm đến Thiên Đế của bộ tộc Hắc Ám Phượng Hoàng và Ma Long, để bọn họ sắp xếp thuộc hạ, phát động giới chiến.
Đến lúc đó, mình sẽ nắm chắc giết chết đối phương trong giới chiến.
Bởi vì Tà Thần áo vàng được Yêu Thần nhìn trúng, Thiên Đế hai tộc không hề suy nghĩ đã lập tức phát động giới chiến.
Ù ù ù!
Mấy ngày nay, võ giả tu hành ở thành Thần Hoàng bị tiếng kèn lệnh chiến tranh làm giật mình tỉnh lại, nhìn về phương xa, chỉ thấy yêu thú bay múa khắp thiên địa, lít nha lít nhít từ lạch trời bay đến Sơn Hải giới.
Toàn bộ có hai loại yêu thú, một loại là Hắc Ám Phượng Hoàng, con nào con nấy đều vô cùng to lớn, toàn thân tỏa ra dao động khủng khiếp.
Một loại khác thì là thằn lằn đỏ, bọn chúng đến từ tộc Ma Long Hỏa Diễm, là một nhánh của tộc Ma Long, tuy chỉ là một nhánh thôi nhưng có đại yêu đẳng cấp Thiên Đế tọa trấn.
Trên không thành Thần Hoàng, cũng có người tu hành ào ạt bay lên, nghênh đón những Thiên Yêu này xâm lấn.
Ầm ầm!
Bầu trời bị bao phủ bởi một luồng khí tức đáng sợ, chúng đan vào nhau, tràn đầy uy áp, đủ loại thần quang đại đạo sáng chói vô cùng rực rỡ.
Theo Nhân học và Yêu tộc đan vào nhau, máu văng tung tóe, thần âm đại đạo làm rung động trời đất, điều này đại biểu cho việc cuộc đại chiến đã bắt đầu.
Bộ tộc Hắc Ám Phượng Hoàng có tốc độ vô cùng nhanh, vươn đôi cánh khổng lồ bay lượn trên chiến trường, lông cánh như hắc quang sắc bén quét ngang qua, chia cắt trời đất, mỗi khi tàn ảnh quét qua đều lấy mạng vài tu sĩ.
Về phần tộc Ma Long Hỏa Diễm thì hóa thành những con rồng khổng lồ, miệng không ngừng phun lửa khiến chiến trường biến thành biển lửa.
Tà Thần áo vàng không biết đã xuất hiện từ khi nào, đứng chắp tay bên ngoài chiến trường, hắn không tham chiến, đôi mắt lãnh khốc quét qua một vòng quanh chiến trường, tìm kiếm hình bóng của ai đó.
Ánh mắt hắn bỗng dừng lại, hắn nhận ra tên lúc trước lừa mình cũng xuất hiện trên chiến trường, đang chiến đấu với hai con Hắc Ám Phượng Hoàng.
Thân thể Tà Thần áo vàng hóa thành một làn sương màu vàng, lập tức bay về phía Lục Trần.
Trong giới chiến, hắn không muốn giết ai, chỉ muốn giết Lục Trần.
Quả thật là Lục Trần đang chiến đấu với hai con Hắc Ám Phượng Hoàng, nhưng tất cả chỉ là giả dối, hắn chỉ muốn diễn cho Tà Thần áo vàng xem để đối phương chú ý tới mình.
Khóe mắt liếc qua, thấy một làn sương mù đang bay đến rất nhanh, trong lòng hắn vui sướng, cá đã cắn câu rồi.
“Đi chết đi.”
Tà Thần áo vàng vừa tới gần, không chần chừng liền vươn tay đánh về phía Lục Trần.
Một bàn tay màu vàng đất khổng lồ hiện trên bầu trời mang theo oán lực vô cùng đáng sợ, lực lượng cũng tăng đến cực điểm.
Ngoài oán lực vô cùng lớn bên ngoài ra Tà Thần áo vàng còn có thể bộc phát lực lượng cấp Thánh Đế.
Ngay lúc Lục Trần sắp bị bàn tay màu vàng đất phủ lên bỗng có một tia lưu quang hỏa diễm bay vụt tới từ đằng xa, uy lực cực lớn, xuyên thủng bàn tay màu vàng đất.
Ầm ầm!
Bàn tay màu vàng xuất hiện một lỗ thủng lớn, sau đó nổ tung, sương mù màu vàng cuồn cuộn.
Những tu sĩ xung quanh lập tức phong bế từng lỗ chân lông trên cơ thể tránh oán khí xâm nhập vào thân thể.
Tà Thần áo vàng quay đầu lại, thấy có người xuất thủ, đó là một nữ chiến thần, nàng đang chạy như bay về phía hắn, thấy vậy hắn nhìn về phía một cự đầu của tộc Ma Long, quát: "Ngăn nàng lại!"
Trong chiến trường, một cự đầu hóa thành bóng người, giống như luồng sáng đỏ thẫm, trong nháy mắt ngăn trước mặt nữ chiến thần, đại đạo hỏa diễm quanh thân tách ra, giữa trời đất xuất hiện vô số ảo ảnh rồng lửa, chúng gào thét hướng về phía nữ chiến thần.
Nữ chiến thần mặt không đổi sắc, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, phong mang lưu chuyển, vung lên đánh nát từng ảo ảnh rồng lửa.
"Tiểu tử, ta xem còn ai có thể cứu được ngươi!" Tà Thần áo vàng vừa cười gằn vừa nói, sau đó đánh về phía Lục Trần.
Lục Trần lộ ra vẻ mặt sợ hãi, run rẩy nói: "Lại là ngươi, lần trước Thiên Nguyên giới sụp đổ, cũng không nổ chết được ngươi."
Lục Trần nói xong, không chút do dự quay đầu bỏ chạy về phía Sơn Hải giới.
"Chạy đi đâu!" Tà Thần áo vàng quát một tiếng rồi nhanh chóng đuổi theo Lục Trần, thân thể hóa thành một cái vòi rồng màu vàng, tốc độ cực kì nhanh.
Đuổi được một phút, Tà Thần áo vàng híp mắt, vậy mà lại không đuổi kịp tốc độ tên tiểu tử kia, có hơi kỳ lạ, nhưng Tà Thần áo vàng không thấy sợ hãi, vẫn tiếp tục đuổi theo, còn nghĩ xem sau khi tiến vào Sơn Hải giới thì làm gì, chỉ cần không gặp phải cường giả thần bí khống chế lửa đen, có thể làm giảm oán lực thì sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.
Lục Trần chạy liên tục nửa giờ, tiến vào Sơn Hải giới thì dừng lại, vẻ mặt từ "sợ hãi" đã dần bình tĩnh lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận