Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1469: Đánh lén (2)

Đột nhiên, ba người ngừng công kích, cảnh giác nhìn xung quanh, một người trong đó nghi hoặc lẩm bẩm: “Các ngươi có cảm giác được một khí tức nguy hiểm, cảm giác nguy hiểm giống như ở ngay bên người, mà xung quanh lại không có ai, chẳng lẽ là ảo giác của ta.”
“Ừm.”
Người bên cạnh phụ họa một câu, thần niệm quét qua, thần niệm của hắn nhìn thấy xung quanh có yêu thú ngủ đông bên trong hang động, cũng nhìn thấy hai người Đàm Tịnh cùng Tần Lý, nhưng những thứ này, cũng không phải nơi phát ra khí tức nguy hiểm.
“Kỳ lạ.”
Cuối cùng một người lắc đầu, cười nói: “Chúng ta quá cẩn thận rồi.”
Ba người đều là Đại Đế cảnh, thần giác nhạy bén, có một loại giác quan thứ sáu bẩm sinh đối với nguy cơ, nhưng quét một hồi lâu, cũng không phát hiện được nguy cơ đến từ đâu.
Rất nhanh bọn họ lại thả lỏng, nơi này là bên ngoài, chỉ cần không quá xui xẻo, sẽ không gặp phải yêu thú Thánh Đế cảnh, cho dù có gặp phải, ba người bọn họ liên thủ cũng có thể chạy thoát.
Bọn họ thả lỏng, tiếp tục công kích trận pháp, chỉ chốc lát, trận pháp càng lúc càng nhiều vết nứt, mơ hồ có cảm giác tan vỡ, một người trong đó lộ ra vẻ hưng phấn, kêu lên: “Tăng thêm sức, trận pháp sắp vỡ rồi.”
Lúc bọn họ đang ở trong trạng thái lơ là, Lục Trần cầm một hắc ấn trong tay, dùng thủ pháp điểm binh điểm tướng, chọn một người trong đó, sau đó nện mạnh Huyền Trọng ấn vào đầu, mục tiêu bị tấn công tuy lúc đầu cảm giác được nguy cơ, nhưng Lục Trần vốn “ấn nấp” trước mặt hắn, ra tay nhanh chóng chuẩn xác lại tàn nhẫn, khiến người này hoàn toàn không có thời gian phòng ngự.
Gáy của người này đau nhức, hai mắt tối sầm, trực tiếp bị Lục Trần đánh ngất ỉu.
Sau khi Lục Trần đánh ngất người này, hiện nguyên hình, làm động tác muốn tháo nhẫn không gian của người này ra, đồng thời lộ ra sơ hở “sườn mặt” cho hai người bên cạnh.
Người của Tu La giới nhìn thấy sườn mặt này, lập tức nhận ra người đánh lén bọn họ là ai, lần trước Lục Trần mời bọn họ ăn thịt, có hai yêu thú hóa thành hình người rất tức giận, bỏi vì thịt ăn là tộc nhân của bọn họ.
“Nghiệt súc, ngươi dám.”
Mắt hai người như muốn nứt ra, quanh thân cuồn cuộn nổi lên sát ý điên cuồng, người, hai bàn tay đỏ tươi hung hăng đánh về phía người Lục Trần.
Lục Trần cảm nhận được nguy hiểm, biến mất trong hư không, bàn tay của hai người đánh vào khoảng không, ầm một tiếng, cây cối trong phạm vi trăm dặm bị gợn sóng năng lượng dữ dội quét qua, lập tức hóa thành bột mịn.
Bọn họ mở rộng thần niệm, nhưng không cách nào phát hiện được bóng dáng của Lục Trần, nói cách khác là mất đi mục tiêu.
Ý niệm khẽ động, trực tiếp mở ra lĩnh vực đại đạo, bao trùm không gian rộng lớn, lĩnh vực của hai người tràn ngập sát khí vô biên, ngay cả Lục Trần trốn trong thế giới hạt giống hư không, cũng cảm nhận được luồng sát khí này, vô số mũi nhọn đâm vào da, truyền ra cảm giác đau đớn.
Nhưng hắn cũng không đặc biết để ý chút đau đớn ấy, bắt chước giọng của Chúc Tập: “Ăn người của tộc ta, ta phải băm các ngươi thành trăm mảnh.”
Một người trong đó tạo pháp quyết, phát đi một tín hiệu cầu cứu, bởi vì ba người bọn họ là Vương Tôn thăng lên Đế Cảnh, mà hai súc sinh kia đều là Hoàng Tôn trở lên, chiến lực cao hơn họ họ một chút, huống chi đối phương còn biết ẩn thân.
“Các ngươi tốt nhất đừng hành động một mình, nếu không ta sẽ truy sát các ngươi từng người một.” Một giọng nói ẩn chưa sát ý vang vọng trong hư không.
Trong lòng hai người nổi giận, quát lớn: “Nghiệt súc, ăn gan hùm mật gấu, dám uy hiếp bọn ta, đợi thiếu chủ đến, chính là giờ chết của ngươi.”
Lục Trần nói vài lời đe dọa, trực tiếp rời đi, không để ý đến hai người đang tức giận, dẫn đám người Đàm Tịnh đi vào bên trong, không do dự mà đi vào, lúc gặp vài đoàn người, toàn bộ đều chạy qua dùng Huyền Trọng ấn đánh một chút, những cũng chỉ một chút thôi.
Sau khi đánh ngất người ta, lập tức hiện thân, lấy đi nhẫn không gian của người bị đánh ngất, đồng thời còn trùng hợp để lộ trước mắt người khác, khiến người ta nghĩ đến một kế hoạch đánh người cướp của.
Trong một khu rừng, Đàm Tịnh và Tần Lý đi theo Lục Trần, không nói nên lời, trong thời gian này, bọn họ đã tận mắt chứng kiến ​​​​Lục Trần đánh hôn mê bảy tám người, những người bị đánh ngất rất tức giận, một đám kêu gào muốn giết Chúc Tập và Long Phi Tường.
Lúc này, hai người cũng hiểu được mưu kế của Lục Trần, cố ý dùng vẻ ngoài của Chúc Tập để đắc tội người khác, để hai người Chúc Tập trở thành kẻ thù chung, một khi bị phát hiện, chỉ sợ sẽ bị cả thế giới đuổi giết.
Không thể không nói, chiêu này của Lục Trần quá thâm hiểm.
“Phía trước có người đang công kích trận pháp.”
Lục Trần đột nhiên dừng lại, nhìn về phía trước, xuyên qua thần niệm thấy bốn người Tây Môn Vũ, Võ Minh, bốn người tập hợp lại một chỗ công kích một kết giới màu trắng, cầm pháp bảo trong tay, lực lượng cuồng bạo hung hãn trút lên trên kết giới, khiến kết giới rung động kịch liệt, nhưng kết giới rất mạnh, dễ dàng chịu được công kích của bốn người.
Vậy nên kết giới vẫn chưa bị phá vỡ.
Bốn người công kích một kết giới, hẳn là có đồ tốt, thần niệm của Lục Trần xuyên thấu qua kết giới, lập tức giật mình, hóa ra bên trong có bản nguyên thế giới, chẳng trách bốn người liên thủ muốn công kích.
Dù sao một bản nguyên thế giới, đại biểu cho một cường giả Tạo Giới cảnh, lúc Giới Thần chưa xuất hiện thời đại, cường giả Tạo Giới cảnh chính là tồn tại cao nhất.
Trận pháp bốn người công kích vô cùng vững chắc, không biết bọn họ công kích bao lâu, trên mặt kết giới chỉ có mấy vết nứt nhỏ, những vết nứt này bé nhỏ không đáng kể, có thể tự động sửa chữa.
Lục Trần quay lại, nói với hai người bên cạnh: “Các ngươi đi trước đi, lát nữa các ngươi cứ làm như vậy…”
Trong mắt hai người lộ ra vả kỳ quái, nhưng vẫn gật đầu, đi về phía đám người Tây Môn Vũ.
Giờ phút này, bốn người Tây Môn Vũ đều có chút đau trứng, rõ ràng bản nguyên thế giới chỉ cách bọn họ một tầng kết giới mỏng, thoạt nhìn dễ như trở bàn tay, nhưng lại không lấy được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận