Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1319: Vịn tường bước đi (4)

Ô Khung giận dữ, hận không ra tay dạy dỗ Lục Trần được, nhưng bây giờ ngay cả thể lực điều động linh lực cũng không có.
“Ngươi là một Đan Thánh thập phẩm bắt nạt một cửu phẩm như ta, tốt, rất tốt, chờ ta khôi phục như cũ, nhất định sẽ tìm ngươi tính sổ.” Ô Khung nghiến răng nghiến lợi nói, sau đó khập khễnh vịn tường đi.
“Ngu ngơ đi chậm, kẻo ngã.” Lục Trần tử tế nhắc nhở một câu.
Ô Khung vừa nghe, toàn thân giống như bơm máu gà, tăng nhanh bước rời đi.
Ô Khung thề, chờ mình khôi phục như cũ, nhất định phải trấn áp Kiếm Tam ghê tởm này.
Phẩm cấp luyện đan của đối phương cao hơn so với mình, nhưng mà thực lực thấp hơn, đợi khôi phục như cũ thì chuyện thứ nhất chính là trấn áp đối phương, bắt đối phương ăn đan dược.
Hắn bựa ra, đối phương cũng phải thể nghiệm một lần, như vậy trong lòng hắn mới có thể thấy công bằng.
Lục Trần nhìn bóng lưng Ô Khung cười, hắn cũng không quan tâm.
Mặc dù thoạt nhìn mặt hàng này rất tức giận, rất muốn đánh hắn, nhưng không có sát ý, nói rõ tâm địa người này cũng không tệ lắm.
Lục Trần đi dạo một vòng trở lại trong viện, thấy trong viện có một thanh niên xa lạ đứng đó, tay không ngừng kéo Lục Trúc, mặc dù Lục Trúc đang giãy dụa, nhưng lại không thắng được khí lực của thanh niên xa lạ, nước mắt giống như vòng trân châu đứt không ngừng rơi xuống.
Lá gan thanh niên xa lạ rất lớn, lấy tay đưa vào trong quần áo Lục Trúc.
“Dừng tay!”
Lục Trần từ xa rống lên một câu.
Nhưng mà tên xa lạ kia căn bản không nghe thấy lời nói của Lục Trần, hoặc là nói xem thường, hắn vẫn xâm phạm Lục Trúc.
Ánh mắt Lục Trần thấy một màn lạnh như băng như vậy, giơ tay lên chính là một kiếm quang.
Thanh niên xa lạ cảm giác nguy hiểm đến, một trận rét lạnh sau lưng đánh tới, cũng bất chấp chiếm lợi thế, xoay người lấy ra một thanh đao, bổ ra một đường đao mang, chuẩn bị phá nát kiếm quang.
Đường kiếm quang này của Lục Trần mang theo sát thế kinh người, sau khi phá hủy đao mang tiếp tục đi về phía trước.
Thanh niên xa lạ thấy một màn như vậy, trong mắt rốt cuộc có thần sắc sợ hãi, lui về phía sau thật nhanh, nhưng mà một kiếm quang kia đã gần tới, chưa vào trong cánh tay của hắn.
Xoẹt!
Một cánh tay rướm máu bay lên, trường đao trong tay cũng rơi trên mặt đất.
“Á.”
Thanh niên phát ra một tiếng hét thảm, sắc mặt đau đớn nhăn nhó, chỉ là ánh mắt nhìn Lục Trần hết sức oán độc: “Lớn gan, ngươi có biết ta là ai không, ngươi dám chặt một cánh tay của ta.”
Khuôn mặt thanh niên xa lạ đầy sát ý, nhìn chằm chằm Lục Trần.
“Ngươi quỳ xuống cho… Ngươi muốn giết ta.” Thanh niên xa lạ vốn còn muốn nói mấy câu ngoan độc, nhưng cảm nhận được sát ý thực sự trên người Lục Trần, dường như khiến hắn hít thở không thông.
Lục Trần không nói nhảm với đối phương, thân hình hóa thành tàn ảnh, một cước vút lên trời cao đá đầu thanh niên xa lạ vỡ nát.
Loại thanh niên mới Thánh Vương cảnh sơ kỳ này gần như không chịu được một cước của hắn.
“Lục Trúc, ngươi không sao chứ?” Sau khi Lục Trần giết người xong nhìn Lục Trúc.
Lục Trúc là thị nữ của hắn, lại có người chạy tới xâm phạm, lại còn đang ban ngày, hắn muốn chết sao?
“Kiếm Tam công tử, ta không sao.” Trên mặt Lục Trúc loáng thoáng có thần sắc sợ hãi, chợt nghĩ đến thứ gì, vội vàng nói: “Kiếm Tam công tử ngươi nhanh đi, ngươi rước lấy phiền phức rồi.”
“Phiền toái!” Lục Trần nhẹ nhàng cười một tiếng, cũng không để trong lòng.
Lục Trúc nói: “Người mới vừa rồi Kiếm Tam công tử giết tên Trì Thanh, là nhị đệ tử của Miểu Hỏa đan tôn người phụ trách Nam viện, ngươi giết Trì Thanh, Miểu Hỏa đan tôn sẽ không ngồi nhìn không quản, nhất định hắn sẽ tới tìm ngươi gây phiền toái.”
Lục Trúc nói, nỗi sợ hãi lại lần nữa hiện lên trên mặt nàng.
Lục Trần vô cùng thản nhiên nói: “Giết một tên rác rưởi mà thôi, không phải chuyện lớn, ngươi không cần hoảng sợ.”
Lục Trần hoàn toàn không để Miểu Hỏa đan tôn vào trong mắt, đệ tử là đức tính này thì có lẽ sư phụ cũng không phải kẻ tốt lành gì.
“Thật to gan, dám giết đồ đệ của ta!” Đúng lúc này, một giọng nói tràn đầy lửa giận vang vọng trong không trung, một quả cầu lửa to cỡ quả bóng rổ bay về phía Lục Trần, quả cầu lửa này chứa toàn bộ lực lượng của quy tắc hoả diễm khiến nhiệt độ trong thiên địa kịch liệt tăng lên, võ giả vừa thăng cấp Chí Tôn tiếp xúc phải cũng sẽ bị thiêu rụi.
Một lão giả mặc áo bào màu đen xuất hiện trên không trung, làn da hơi ngăm đen, đôi mắt hình tam giác lúc này đang tràn đầy lửa giận.
Miểu Hỏa đan tôn, người phụ trách Nam viện.
Miểu Hoả có tu vi Chí Tôn viên mãn, điều này cũng không khiến người khác bất ngờ, bởi vì những luyện đan sư đều rất giàu có, có đầy đủ linh tinh để nâng tu vi của mình lên viên mãn, võ giả bình thường dùng linh tinh để đề cao cảnh giới, Thánh Vương ước chừng sử dụng vài ngàn khối không đến một vạn khối linh tinh, Chí Tôn thăng cấp lên tới viên mãn cần khoảng hai mươi vạn khối linh tinh.
Tương đương với linh tinh mà Lục Trần cần để thăng cấp Thánh Vương.
Bởi vì những người sống ở đây đều là luyên đan sư, hai đại các chủ, bốn người phụ trách chính và rất nhiều luyện đan sư đều ở đây.
Trì Thanh đột nhiên chết đi, ngay lập tức Miểu Hỏa cảm ứng được ngay.
Vù vù vù!
Xung quanh có rất nhiều người xuất hiện, già trẻ đều có, không có ngoại lệ, tất cả đều cùng một thân phận là luyện đan sư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận