Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1023: Ám sát (2)

Lục Trần không nhúc nhích, giống như lão tăng ngồi thiền, mặc cho một chưởng của nam tử U Linh đánh vào ngực.
Mà nam tử U Linh tự cho là thuận lợi, trong mắt đều hiện ra vẻ nắm chắc phần thắng, đột nhiên cảm giác có chút không đúng, bởi vì bàn tay của hắn như vỗ lên kim loại cứng rắn, đối phương không chỉ không sao mà phản đòn lại khiến hắn trật cổ tay.
Nam tử U Linh kêu lên một tiếng đau đớn, dùng khóe mắt như quái vật nhìn lấy Lục Trần.
Tu vi của hắn là Thánh cảnh viên mãn, khoảng cách đến Thánh Quân chỉ là một bước ngắn, là Thánh vệ tinh nhuệ của Hoàng triều Dạ Lang, thực lực vô cùng mạnh mẽ, có thể nói như vậy, sức mạnh của một chưởng đủ để trọng thương bất kỳ tồn tại cùng cấp bậc nào.
Cho dù là Dạ Phong thái tử mạnh mẽ cũng không dám dùng thân thể đối chọi với một chưởng toàn lực của hắn.
Nhưng thanh niên trước mắt lại không có vấn đề gì cả, thân thể rắn chắc giống như Thánh khí vậy.
Trong đồng tử lành lạnh của nam tử U Linh hiện ra giật mình nồng đậm, hắn lập tức ý thức được thanh niên trước mặt tuyệt đối không phải là hạng người tầm thường, rất có thể là yêu nghiệt đỉnh cấp.
“Chỉ chút thực lực này, còn muốn đến ám sát bổn thiếu gia!” Lúc nam tử U Linh ở trong trạng thái khiếp sợ thì Lục Trần lười biếng nói, trong ánh mắt kiêu ngạo còn có chút khinh thường: “Vừa nãy để ngươi ra tay trước, hiện tại đến lượt ta ra tay rồi.”
Lục Trần nói xong, vươn bàn tay ra, chưởng chỉ sáng lên, quy tắc lôi đình lóng lánh bao trùm bàn tay, sau đó in lên trên người của nam tử mặc áo đen.
Lực lượng lôi đình khủng bố rót vào bên trong cơ thể của nam tử U Linh, chỉ thấy cơ thể hắn phóng lên ánh sáng màu lam, quanh thân có điện quang lượn lờ, nổ vang đùng đùng, trong một chòm ánh sáng màu lam chói mắt mơ hồ còn có thể thấy được một bộ xương người.
Lực lượng lôi đình mang tính hủy diệt đánh vào trong cơ thể nam tử U Linh khiến hắn đau đớn không muốn sống, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, đợi lôi đình tản đi, chỉ thấy cả người nam tử U Linh bị điện làm cho cháy đen, da thịt bong tróc, hấp hối.
Nam tử như U Linh vẫn chưa chết, hắn nhìn về phía Lục Trần đau thương cười nói: “Ta đã hoàn thành sứ mệnh Thái tử đưa ra, hơn nữa còn chết trong tay một yêu nghiệt tuyệt đỉnh, chết cũng không tiếc.”
Nam tử U Linh thừa nhận Lục Trần mạnh mẽ, không chút keo kiệt xưng hô yêu nghiệt.
Nói xong, gần như điên cuồng làm càn cười to.
Hắn là Thánh vệ của Hoàng triều Dạ Lang, trung thành với Hoàng triều, lần này là Dạ Phong phái hắn tới với mục đích ám sát Lục Trần.
Nếu như ám sát thành công thì không thể tốt hơn, giải quyết chướng ngại vật cho Thái tử một cách nhanh chóng.
Thất bại cũng không quan trọng, bởi vì Huyền Vũ đan thánh đã đặt ra quy củ, nghiêm cấm đánh nhau trong phạm vi Bồ Đề sơn, người này vượt qua quy củ, ắt sẽ khiến cho Huyền Vũ đan thánh chán ghét, sẽ không được nhận làm đệ tử.
Cho nên mặc kệ ám sát thành công hay thất bại, hắn đều coi như hoàn thành nhiệm vụ.
“Hoàn thành sứ mệnh, ngươi chắc chắn hoàn thành sứ mệnh chứ?” Lục Trần nghe được lời của người này, khóe miệng gợi lên độ cong buồn cười.
“Ta đến Bồ Đề sơn, khiêm tốn mà đến, chỉ là vì nể mặt Huyền Vũ đan thánh, nếu ta không nể mặt thì đã sớm mạnh mẽ xông lên rồi.” Trong giọng nói bình thản của Lục Trần có chút cuồng ngạo.
“Vô dụng, ha ha!” Khóe miệng nam tử U Linh tràn máu, nở nụ cười thê thảm: “Ngươi cho rằng ngươi là ai, còn mạnh mẽ xông vào Bồ Đề sơn, nằm mơ.”
“Ngươi sẽ không nhìn thấy được cảnh này đâu.” Lục Trần lạnh nhạt cười, đưa tay điểm một cái, một luồng kiếm ý sắc bén vờn quanh đầu ngón tay, xuyên thấu hộp sọ cứng rắn của người này.
Nụ cười của nam tử U Linh lập tức cứng đờ, đồng tử ngưng đọng, sau đó phụt một tiếng, chậm rãi ngã xuống đất.
Ấn đường của hắn có một lỗ máu nhỏ.
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến âm thanh vô cùng ồn ào, từng luồng khí tức mênh mông tiếp cận về phía này, Lục Trần vung tay lên, một chùm hỏa diễm màu đen bao bọc người chết, bốc cháy xẹt xẹt xẹt.
Chỉ ngắn ngủi mấy giây đã bốc hơi sạch sẽ, ngay cả vết máu cũng không để lại, giống như trong phòng chưa từng trải qua đánh nhau.
“Đánh nhau ở phạm vi Bồ Đề sơn, xin dừng tay!” Một tiếng hét như lôi đình đột nhiên vang lên từ bên ngoài, trong tiếng gầm gừ này tràn ngập uy áp mạnh đến cực điểm.
Âm thanh này đã trực tiếp đánh thức vô số người.
“Cái gì, có người không để ý đến quy củ của nơi này mà đánh nhau dưới chân núi Bồ Đề sơn sao?”
“Ai vậy, to gan như vậy?”
Trong lúc nhất thời, rất nhiều gian phòng trong trấn nhỏ yên tĩnh sáng đèn, đồng thời mọi người cũng lần lượt bước ra khỏi phòng.
Ầm đùng đùng!
Từng luồng khí tức mạnh mẽ trải rộng khách điếm của Lục Trần, mấy luồng thần niệm lớn mạnh quét qua đây.
Trong gian phòng, trên mặt Lục Trần cười giễu, cảm thấy nực cười với mưu kế mà Hoàng triều Dạ Lang sử dụng.
Nếu đổi lại là người bình thường thì sớm đã trúng kế, bất kể là bị giết hay là giết chết sát thủ đều không thể không rơi vào hố, cho dù là người của thế lực đứng đầu bị hố như vậy, cũng không thể không trúng kế, tiến thoái lưỡng nan, dù sao Huyền Vũ đan thánh cũng đã từng kéo hai ba thế lực đứng đầu vào trong danh sách đen.
Bồ Đề sơn có Huyền Vũ đan thánh tọa trấn, còn có môn đồ khác, hơn nữa đông đảo đồ tử đồ tôn, nhân mạch rộng lớn khó có thể tưởng tượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận