Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1640: Làm cướp (3)

Đứa nhỏ này mới mười tuổi, Lục Trần cảm giác được khí tức đối phương rất yếu, cảnh giới tương đương với Thánh cảnh tầng thứ ba, một Thánh cảnh mười tuổi đã rất nghịch thiên rồi.
Hai thiếu nữ song sinh là thủ vệ của đứa nhóc có tu vị Thần Vương đỉnh phong, nhưng lại yếu hơn Đại Đế vô địch, dao động không khác lắm so với Cực Hạn Đại Đế.
"Người đâu, sao lại biến mất rồi, lần đầu tiên làm cướp của ta không nên có kết cục thê thảm như vậy chứ." Bạch Hạo gần như sắp khóc đến nơi khi không thấy người đâu.
Lục Trần nghe đến đây chợt cạn lời, trong lòng không khỏi có chút hoang mang. Không biết bản thân có vận cứt chó gì mà bị một đứa nhóc chưa mọc hết lông theo dõi, rồi còn ồn ào đòi cướp hắn.
Tổ hợp cướp này cũng kỳ lạ hết sức.
Oành!
Đột nhiên, toàn thân Lục Trần run lên như bị sét đánh, thân thể hắn khẽ run rẩy.
Lục Trần nhìn chằm chằm đứa nhỏ với ánh mắt không thể tin được, đường nét của đối phương giống mình khi còn bé đến bảy phần.
Hơn nữa hắn cảm nhận được một cảm giác gần gũi cùng quen thuộc trên người đối phương, đây là huyết mạch sinh cộng hưởng.
Lục Trần đột nhiên hít một hơi khí lạnh, cả người như sắp đổ, lẽ nào thân phận của tiểu tử này chính là con trai của hắn với Thần Đế Hi?
Tuy rằng đây chỉ là suy đoán của hắn, nhưng sau khi ý nghĩ này xuất hiện lại như thể đã bén rễ đâm chồi nảy lộc, không thể xua đi được, giác quan thứ sáu ngày càng mãnh liệt
Lục Trần há miệng thở dốc, cổ họng khô khốc, có vô số lời muốn nói muốn nói ra nhưng lại không nói ra được lời nào.
Trên đời này sao lại có chuyện trùng hợp như vậy, ngay tại lãnh địa Thần giới, hắn bị người ta nhắm làm đối tượng bị cướp, mà người đi cướp lại là con trai hắn?
Nghĩ đến đây, Lục Trần không biết nên khóc hay cười.
Không thể nào?
Lục Trần lắc đầu xua tan những những suy nghĩ ngớ ngẩn.
Lục Trần tính toán thời gian, sau khi Thần Đế Hi rời khỏi Thần giới, hắn đã tới Giới thành, đầu tiên là ở Giới thành của Tam sư phụ, sau đó lại tới chỗ của Nhị sư phụ, ở lại Thời Quang giới vài chục năm, sau đó còn tới Tiểu Giới thành, Thiên Yêu giới và bị giam giữ mười năm mới ra ngoài.
Cộng vô số thời gian lại là gần trăm năm.
Thần Đế Hi hạ sinh đứa nhỏ mười mấy năm trước, vì vậy thời gian có chút không đúng.
Lẽ nào nữ tử Thần giới có mang phải hoài thai vài năm, thậm chí vài chục năm mới có thể hạ sinh sao?
Vô số suy nghĩ phức tạp xẹt qua trong đầu Lục Trần, nhưng ánh mắt hắn vẫn không ngừng rơi trên người đứa nhóc, ánh mắt trở nên hoảng hốt, huyết mạch như sôi trào, có một trực giác mạnh mẽ nói cho hắn biết, đứa nhỏ trước mặt có liên hệ rất sâu sắc với hắn, đây rất có thể là đứa nhỏ Thần Đế Hi sinh ra.
Bên ngoài, Đại Tiểu Kiều bảo vệ Bạch Hạo ở trung tâm, hai người hết sức tập trung tinh thần, đề phòng quan sát những biến động nhỏ xung quanh, Đại Kiều khẽ nói: "Thiếu chủ, ta cảm thấy có gì đó không đúng, chúng ta đi đi."
"Ba người các ngươi tìm ta sao?" Một giọng nói truyền tới từ bên cạnh, Đại Tiểu Kiều đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm thanh niên bất ngờ xuất hiện. Sắc mặt các nàng trở nên vô cùng nghiêm trọng, tuy cảnh giới của đối phương thấp hơn các nàng, nhưng không biết vì sao đáy lòng họ lại sinh ra cảm giác nguy cơ mờ nhạt.
"Đến rồi, Tiểu Kiều tỷ. Xông lên, mau cướp hắn đi. Tiểu tử, giao đồ đáng giá trên người ngươi ra đây." Bạch Hạo chống nạnh hai tay và nói với Lục Trần một cách hung ác, giọng điệu như ông cụ non.
Hiển nhiên là đứa nhóc vô tâm vô phế này không hề cảm nhận được khí tức nguy hiểm trên người Lục Trần.
Lục Trần: "..."
Giờ khắc này, trong lòng Lục Trần dâng lên một loại cảm giác luống cuống, thân là một người cha gặp nhi tử lần đầu, đối phương lại muốn cướp hắn, loại cảm giác này hoang đường quá thể.
Lục Trần nhìn Bạch Hạo, chế nhạo một câu: "Oắt con, lông chưa mọc hết còn đi học người ta làm cướp, ai dạy ngươi?"
"Liên quan đếch gì đến ngươi." Bạch Hạo tức giận phản bác.
"Không nghe Thiếu chủ nhà ta nói sao, mau giao những thứ đáng giá trên người ngươi ra đây." Tiểu Kiều chống nạnh ra vẻ hung ác, đồng thời toàn thân tản ra lực lượng đại đạo hùng hậu, đồng thời một cơn cuồng phong kinh khủng phát ra âm thanh chói tai ập đến, xé toạc mọi thứ và tàn phá không gian.
Cơn gió lốc đại đạo cuộn lên thành luồng không khí mạnh mẽ lao về Lục Trần muốn nuốt chửng hắn.
Trong cặp song sinh, Tiểu Kiều tu hành chủ yếu là đại đạo Phong.
Loại đại đạo này nhìn có vẻ êm dịu nhưng lực công kích lại vô cùng mạnh mẽ, trước khi dòng khí lốc tới gần, Lục Trần đã cảm thấy một trận gió buốt quất vào mặt mình.
Vẻ mặt Lục Trần bình tĩnh, quanh thân tràn ra một luồng lực lượng quy tắc hùng hậu đối đầu với đại đạo gió lốc, hai luồng lực lượng va chạm không ngừng tạo ra tiếng nổ vang.
Bang bang bang!
Lục Trần tiến về giao điểm của hai lực lượng, các quy tắc lan rộng đã trấn áp đại đạo gió lốc. Lục Trần đưa tay điều khiển lực lượng quy tắc bao bọc đại đạo gió lốc.
Đại đạo gió lốc bị quy tắc bao vây phát ra tiếng răng rắc, nhưng vô dụng, hình tròn do quy tắc tạo thành không ngừng thu nhỏ lại, đại đạo gió lốc đã hoàn toàn bị quét sạch.
"Sao quy tắc lại có thể áp chế đại đạo của ta?" Thấy cảnh tượng này, Tiểu Kiều nghẹn ngào kêu lên, thân thể run rẩy kịch liệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận