Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1076: Bừng tỉnh

Chỉ thấy không trung có sương mù mịt phun trào, hóa thành từng u linh giống như con người, giống như có cả linh trí nhanh chóng bay về phía đệ tử Bồ Đề sơn.
Rất nhiều đệ tử bị bám lấy, thứ màu xám như u linh kia nằm sấp lên người bọn họ, hấp thu lấy sinh mệnh lực.
“Aa!”
Trong khoảnh khắc, một tràng tiếng kêu thảm thiết truyền đến, những đệ tử này thúc dục đạo hỏa cũng không thể nào xua đuổi u linh xám xịt quỷ dị nằm sấp trên người đi được.
“Đi xem đệ tử môn hạ đi.” Thanh niên áo xám nhìn Huyền Vũ đan thánh nói.
Huyền Vũ đan thánh nhìn thoáng qua Bồ Đề thần thụ bị một lượng lớn vật chất nguyền rủa bao trùm, lại nhìn thoáng qua đệ tử đang gặp nạn, ánh mắt hiện lên vẻ rối rắm.
“Tạm thời không cần phải để ý đến ta.” Bồ Đề lão tổ nói, toàn thân tỏa ra ánh sáng xanh, tràn ngập một lực lượng nhu hòa, cố gắng ngăn cản vật chất nguyền rủa xâm nhập.
“Được.”
Huyền Vũ đan thánh đáp, đi đến chỗ đám người, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, đạo hỏa toàn thân sôi trào, nhanh chóng phủ xuống các đệ tử phía dưới.
Đạo hỏa của Huyền Vũ đan thánh rất kinh khủng, có thể làm bốc hơi vật chất màu xám, nhưng hiệu quả cũng không như ý lắm, chủ yếu là các đệ tử đều đã bị vật chất nguyền rủa u linh xâm nhập, hắn chỉ có thể tận lực ngăn cản vật chất màu xám này lây lan ra.
“Tất cả đến dưới chân ta.” Huyền Vũ đan thánh mở miệng nói.
Ngọn lửa của hắn không thể bao bọc tất cả mọi người, chỉ có thể đưa họ đến đây.
Đệ tử Bồ Đề sơn ở phía xa, toàn thân cháy lửa, cố gắng ngăn cản u linh màu xám bám trên người mình mà chạy nhanh về phía Huyền Vũ lão tổ. Thế nhưng nhiều người mới đi được nửa đường đã bị nuốt trọn sinh mệnh lực, rơi xuống đất, chỉ trong vài phút đã có hàng trăm đệ tử Bồ Đề sơn vì bị hút hết sinh mệnh lực mà bỏ mạng.
Huyền Vũ đan thánh nhìn thấy cảnh này thì ánh mắt như tóe lửa nhưng hắn lại không có sức làm gì, chỉ có thể tận lực che chở những người còn lại.
“Không ngờ lại bị ngươi đi trước một bước.” Xa xa truyền đến âm thanh, hào quang chợt lóe, một nam tử cực kỳ anh tuấn xuất hiện.
Nam tử này thân hình thon dài, toàn thân lưu động một tầng hào quang, khí tức mạnh mẽ lan tỏa, giống như một vị vương giả xuất hành, con ngươi lập lòe ánh sáng, thần uy lẫm liệt.
Nam tử nhìn chăm chú Bồ Đề thần thụ, thấy Bồ Đề thần thụ đang chật vật chống lại vật chất nguyền rủa thì nói: “Viên Chính Thanh, có khỏe không?”
Nam tử áo xám Viên Chính Thanh nhìn thấy người tới thì khẽ nhíu mày, trong con ngươi bình tĩnh hiện lên một tia ngưng trọng, hắn có thể không quan tâm đến võ giả của mười vực, ngay cả Thánh Vương đại thành cũng giống vậy, nhưng không thể không quan tâm đến người hạ giới bởi vì những người hạ giới như hắn đều có chiến lực tuyệt đỉnh, còn có bảo vật hộ thân bí mật.
“Tiền bối, ta có thể giúp ngươi một chút sức lực.” Nam tử này trực tiếp nói với Bồ Đề thần thụ, “Nhưng ta cần một nửa bản nguyên sinh mệnh.”
Mẹ kiếp!
Lại thêm một người muốn lấy bản nguyên sinh mệnh của Bồ Đề lão tổ.
Đệ tử Bồ Đề sơn tuyệt vọng, một thiên kiêu thượng giới đến đã làm cho bọn họ chịu không nổi rồi, bây giờ lại thêm một người nữa, trời muốn Bồ Đề sơn diệt vong sao?
Bồ Đề lão tổ không đáp, cố gắng chống lại trớ chú.
Nam tử này thấy Bồ Đề lão tổ không trả lời thì cũng không giận, ôm cánh tay đứng trong không trung cười tủm tỉm nhìn.
Thấy nam tử không có động tác gì, đệ tử Bồ Đề sơn thả lỏng thở phào.
Thiên Tôn pháp chỉ xuất ra lực lượng trớ chú rất đáng sợ, dần dần thẩm thấu vào thân thể Bồ Đề lão tổ, làm ô nhiễm sinh mệnh lực tinh khiết. Lục quang chợt lóe, Bồ Đề lão tổ hóa thành hình người. Trên thân thể và khuôn mặt hắn chảy một lớp trớ chú kỳ dị, có thể xâm nhập vào cơ thể hắn bất cứ lúc nào.
Mà Lục Trần không có Bồ Đề lão tổ trợ giúp lập tức tỉnh táo lại, nhìn thấy Bồ Đề lão tổ, thanh niên áo xám và thanh niên có ánh sáng lóng lánh trên người cùng một đám đệ tử Bồ Đề sơn lúc này đang chịu khổ sở.
Lục Trần đứng dậy, duỗi thắt lưng, xương cốt toàn thân răng rắc vang lên giống như tiếng bóp hạt đậu vậy.
Sau khi kiểm tra tình hình của mình thì tu vi đã tăng lên Thánh Quân hậu kỳ.
Nếu dựa theo tu luyện ở trạng thái bình thường, tu luyện từ Thánh Quân sơ kỳ đến Thánh Quân hậu kỳ thì phải mất ít nhất bốn năm mươi năm, đây là tốc độ tu luyện của Lục Trần để so sánh, đổi lại là Thánh Quân bình thường thì phải mất ít nhất mấy trăm năm, vô kỳ giả thiên phú bình thường thì càng là mấy ngàn năm, thậm chí cả đời vô vọng.
Hiện tại chưa đến ba tháng đã tăng lên đến Thánh Quân hậu kỳ, Lục Trần vô cùng thỏa mãn.
“Khí tức quen thuộc.” Lục Trần khịt mũi, đánh hơi được một khí tức vừa quen thuộc lại xa lạ, đó chính là vật chất nguyền rủa.
Bất kể là khi ở bí cảnh Tứ Thánh hay là ở Huyền vực, Lục Trần đều từng tiếp xúc với người của Trớ Chú giới.
Những người của Trớ Chú giới am hiểu lực lượng nguyền rủa, đối với hầu hết các võ giả, sự nguyền rủa đó có nghĩa là cái chết và mờ mịt, chưa có năng lực có thể kiềm chế được sự nguyền rủa.
Cho dù là lửa hay lôi điện là khắc tinh trời sinh của trớ chú, bọn họ không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ hai thứ đó.
Lục Trần thấy Huyền Vũ đan thánh bị trớ chú bao trùm thì đi đến, lập tức dùng bàn tay chạm vào thân thể hắn.
“Đừng…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận