Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1385: Đại đạo Dung Huyết

Lời nói của Lục Trần khiến Tử Lạc và đám người xung quanh kinh ngạc, người này thật sự không có hứng thú đối với ngọc phù bí cảnh sao?
Là thật hay giả vậy?
Tuy là trong lòng bọn họ còn có chút thái độ nửa tin nửa ngờ nhưng mà đa số đều nới lỏng một hơi.
Sắc mặt Tử Lạc sững sờ, ngạc nhiên hỏi một câu: “Vì sao đạo huynh không cảm thấy hứng thú đối với ngọc phù bí cảnh vậy?”
Lục Trần nhếch miệng, lười biếng nói: “Trong mắt ta, ngọc phù bí cảnh đơn giản chỉ là loại nạp giới cỡ lớn, không có một chút tác dụng nào cả.”
Thấy dáng vẻ không hề quan tâm của Lục Trần, trong lòng Tử Lạc tin hơn phân nửa, mỉm cười nói: “Nếu như đạo huynh đã không có hứng thú đối với ngọc phù bí cảnh, vậy tại hạ có thể xin đạo huynh giúp đỡ một chút không, hỗ trợ săn giết Thiên Yêu Chí Tôn?”
Người Tử Vân giáo phát hiện hai Thiên Yêu Chí Tôn, chính là hai mươi khối tinh thạch, nói không chừng, chỉ dựa vào hai mươi khối tinh thạch đã có thể độc chiếm vị trí đứng đầu, đạt được ngọc phù bí cảnh.
Khả năng có mười, hai mươi người vào bên trong mới có tư cách cạnh tranh ngọc phù bí cảnh, chín mươi Thánh vương cộng thêm mười Thiên Yêu Chí Tôn, một Thiên Yêu Thánh Vương tương đương với một khối, một Thiên Yêu Chí Tôn tương đương mười khối, tổng cộng một trăm chín mươi khối tinh thạch.
Đế sư Mạnh Du Nhiên nói người có nhiều tinh thạch hơn có thể thu được ngọc phù bí cảnh, cho dù đạt được hai mươi khoả tinh thạch cũng có xác suất chiến thắng rất cao.
Nhưng mà Thiên Yêu Chí Tôn không phải dễ dàng săn giết như vậy, cần có trợ thủ, Tử Vân cũng từng nghĩ qua việc tìm trợ thủ khác nhưng như vậy tất sẽ bị người ta phân chia tinh thạch.
Nếu như Lục Trần đã không có hứng thú thì hắn có thể xin Lục Trần ra tay đối phó với Thiên Yêu, thích hợp cho lợi ích của hắn.
Nếu như vị này nguyện ý ra tay thì việc chém giết Thiên Yêu Chí Tôn nhất định là chuyện dễ như trở bàn tay, dù sao lúc trước đối phương cũng dễ dàng phá giải Hắc Ám Tài Quyết.
“Đế khí.”
Tử Lạc sững sờ: “Gì cơ?”
Lục Trần móc móc lỗ tai, uể oải nói: “Ngươi cho ta một kiện Đế khí, ta sẽ giúp ngươi.”
“Đạo huynh, ngươi đưa ra cái giá này có phải quá cao rồi không?” Khuôn mặt Tử Lạc đổ mồ hôi.
Hắn vốn nghĩ rằng sẽ chuẩn bị trả giá mười vạn linh tinh cho một Thiên Yêu Chí Tôn, đây đã là giá trên trời rồi, nhưng mà khẩu vị của đối phương so với hắn tưởng tượng còn lớn hơn nhiều, lại còn muốn Đế khí.
Hắn thấy ngọc phù bí cảnh còn không trân quý bằng Đế khí kia, hơn nữa hắn cũng không thể bỏ ra nổi Đế khí.
Đế khí chứ có phải cải trắng mọc trên đường, ai ai cũng có đâu.
Đế khí thường nằm trong tay cường giả Đế cảnh, hơn nữa có rất nhiều Đại Đế không có Đế khí.
Người xung quanh im lặng, lòng dạ người này quá đen tối, lại muốn Đế khí mới có thể mời tới được, cho dù mời thế lực ngoại giới là Đại Đế, Thánh Đế hay các loại cường giả đến hỗ trợ cũng không thể trả cái giá Đế khí.
Bọn họ hầu hết dùng linh tinh xem như báo thù, ai lại dùng Đế khí chứ.
Dùng Đế khí xem như báo thù thì đều là kẻ ngu, chẳng lẽ nhà ai có nhiều Đế khí vậy sao?
“Không có Đế khí thì khỏi cần bàn nữa.” Khuôn mặt Lục Trần ra vẻ không thương lượng, sau đó thoáng nhìn thấy một vệt lục hà phóng tới từ không trung, dừng lại bên cạnh hắn một vật thể màu xanh lá, chính là quyền trượng Linh Tê đi rồi quay lại.
“Đưa ta đến đạo trường của Mạn chi đạo Thánh đế.” Lục Trần đứng dậy, nhìn quyền trượng Linh Tê nói.
“Đi thôi.”
Linh khí quyền trượng nói.
Lục Trần đánh thức thiếu nữ Hi, người đã mơ mơ màng màng mở mắt.
Ba người Lục Trần cũng không có để ý người trên quảng trường, trực tiếp đi.
Trông thấy Lục Trần đi rồi, Hứa Quan Tây và võ giả Ma tộc Bất Tử mới nới lỏng một hơi, Hứa Quan Tây khẽ cắn môi, trở về nhất định phải bẩm báo Hứa Thanh Dao hoàng tôn là có người khinh bạc nàng.
A, đúng rồi, hình như hắn vẫn chưa biết tên họ của đối phương.
Bên này, bên trên pháp bảo phi hành, Lục Trần liếc nhìn quyền trượng Linh Tê đang bay lơ lửng, mờ nhạt hỏi: “Đã biến mất mấy tháng nay, ngươi mang hai người Nông thị đi đâu rồi?”
quyền trượng Linh Tê nói: “Đạo trường của Nông Hàn thánh đế, Nông Hàn thánh đế có lưu lại tuyệt học.”
“Đáng tiếc, hậu nhân thế hệ này của Nông thị không đủ thiên phú, luyện hóa một tia bản nguyên cũng không lĩnh hội được quy tắc, ha…” Quyền trượng Linh Tê nói đến đây liền thở dài một hơi thật sâu.
Năm đó trước khi Nông Hàn thánh đế đại chiến, lưu lại trọn vẹn ba sợi bản nguyên, sợ rằng sau khi vẫn lạc, hậu bối Nông thị không lĩnh hội được quy tắc lớn mạnh, vì để phòng ngừa vạn nhất nên lưu lại ba sợi bản nguyên ở đạo trường.
Bởi vì hấp thu một tia bản nguyên, lĩnh ngộ quy tắc của nó xác suất càng lớn.
Ba sợi bản nguyên này có lẽ giao cho thiên phú xuất chúng nhất của Nông thị lĩnh ngộ.
quyền trượng Linh Tê hi vọng người Nông thị có thể kế thừa quy tắc của Nông Hàn thánh đế, nhưng điều khiến hắn thất vọng là cả hai huynh muội không một ai có thể lĩnh ngộ.
Lục Trần dò hỏi: “Quy tắc mạnh nhất của Nông Hàn thánh đế là cái gì?”
Mạnh nhất ở Nông thị là Nông Hàn thánh đế, sau đó là hai vị Thánh Đế khác, hai vị này có một vị nắm giữ Mạn chi đạo hiếm có, cùng với đại đạo trọng lực, như vậy thì Nông Hàn thánh đế không thể kém đi chút nào, chí ít kế thừa một loại quy tắc đại đạo hiếm có, nếu không, danh tiếng làm sao có thể áp đảo thánh địa hai vị khác.
quyền trượng Linh Tê chưa kịp nói gì, Liễu Khuynh Thành một bên đột nhiên nói: “Sở trường của Nông Hàn thánh đế là đại đạo Dung Huyết.”
“Đại đạo Dung Huyết?” ánh mắt Lục Trần lộ vẻ kinh ngạc, sau đó nhìn Liễu Khuynh Thành: “Sư muội, làm sao ngươi biết được?”
Liễu Khuynh Thành giải thích: “Ta ở Giới thành nghe sư phụ nhắc tới Nông Hàn thánh đế, loại này mạnh không kém gì đạo Sát Lục mà sư huynh lĩnh ngộ đâu.”
“Không kém gì đạo Sát Lục?” Nội tâm Lục Trần có hơi chút giật mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận