Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 326: Hai Lục Trần (2)

Còn đường kiếm khí thứ sáu phóng thích hàn ý khủng bố, bay về phía Yến Quy Lai.
Phụt!
Khi Yến Quy Lai đang tránh né, cánh tay bị kiếm khí vô hình gợn sóng quét trúng, một phần cánh tay nhuốm máu, rời khỏi thân thể.
Yến Quy Lai kêu thảm, chịu đựng đau nhức kịch liệt, móc ra một viên đan dược cầm máu.
Lục Trần xuất hiện trước mặt Yến Quy Lai giống quỷ mị, đá một cước vào ngực, bịch!
Thân thể Yến Quy Lai bay ngược, đụng vào bên trên một tảng đá lớn và phun ra một búng máu tươi lần nữa, trong nháy mắt sắc mặt trở nên trắng bệch.
Hai người giao thủ trong mấy hơi thở ngắn ngủi, lấy Yến Quy Lai bại hoàn toàn mà kết thúc.
Người vây xem kinh ngạc, trong khoảng thời gian ngắn Lục Trần đã đánh thắng một cấp Thánh Tử rồi.
“Mẹ nó, còn cho người sống hay không?” Trần Hồng thánh tử của Thánh giáo Luyện Cổ thầm mắng một câu.
Hắn và Yến Quy Lai đả sinh đả tử, không phân được thắng bại, nhưng Lục Trần trong khoảng thời gian ngắn liền đánh bại Yến Quy Lai, suýt chút nữa giết chết.
Chênh lệch giữa hắn và Lục Trần, lập tức phân cao thấp.
“Thực lực của Trần tiện sao mạnh lên nhiều như vậy?”
Trong lòng La Nguyên thánh tử, Đường Thiên Vũ, Khương Thải Nghiên của Thánh địa Cổ Thương thầm mắng một câu.
Chiến lực của Lục Trần có một loại lột xác về chất, bọn họ cảm giác, mình ở thời kỳ hưng thịnh đều đánh không lại Lục Trần.
Thậm chí sẽ bị nghiền ép giống Yến Quy Lai.
Hơn nữa, Lục Trần vẫn còn thấp hơn bọn họ một đại cảnh giới.
Còn có thiên lý hay không?
Vì sao ông trời bất công như thế, lại hướng về công địch của Thanh vực.
Cùng một thời đại với công địch của Thanh vực, đã định trước rằng họ sẽ biến thành vai phụ, tốt xấu gì bọn họ cũng là một cấp Thánh Tử của thế lực lớn, cứ biến thành vật làm nền như vậy, cho dù nội tâm có khó chịu, phẫn uất cũng không thể tránh được.
Hai mắt u Dương Cuồng híp lại, đây là một kình địch.
Ánh mắt Minh Thương thâm thúy, bình tĩnh trước sau như một.
“Dừng tay, ta không khác gì kẻ địch với ngươi!” Sắc mặt Yến Quy Lai tái nhợt nói.
Yến Quy Lai nhìn thấy Lục Trần đi tới, trong lòng vô cùng sợ hãi, sợ hãi mình bị Lục Trần giết.
Đệ tử còn lại của Hắc Long điện không dám ra tay nữa, ngay cả thiếu điện chủ cũng không phải đối thủ của hắn, bọn họ tùy tiện đi lên, chỉ là nhiều hơn một thi thể mà thôi.
“Có người giả mạo ngươi thành kẻ địch của Hắc Long điện ta, vừa nãy ta và ngươi đại chiến một trận, khí tức của ngươi và người giả mạo ngươi rất khác nhau.” Yến Quy Lai vội ho một tiếng, khóe miệng tràn ra máu tươi, nói rõ nguyên do.
“Có người giả mạo ta, lý do ngu ngốc như vậy mà cũng có thể tìm ra à!” Lục Trần lạnh lùng cười nói.
“Cứu mạng, cứu mạng!”
Lục Trần vừa dứt lời, nơi xa truyền tới một âm thanh kinh hoảng.
Âm thanh này, lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người ở đây, nhao nhao ngẩng đầu nhìn về phía bắt nguồn của âm thanh.
Chỉ thấy mặt mũi ‘Lục Trần’ tràn đầy kinh hoảng chạy trốn, đi theo hướng của bọn họ, còn sau lưng của ‘Lục Trần’, một thanh niên tóc đỏ đi theo, tay của thanh niên tóc đỏ cầm một cây đại kích, đang đuổi giết ‘Lục Trần’.
Lại một Lục Trần nữa xuất hiện, mọi người ở đây đều lộ ra vẻ mặt cổ quái, liếc nhìn Lục Trần bên cạnh, chuẩn bị yên lặng xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Lục Trần nhìn thấy một màn này, cũng thu lại Hắc Kim chiến y sáng bóng, lui ra phía sau một bước, đứng ở giữa mấy đệ tử Hắc Long điện.
Mấy đệ tử Hắc Long điện bị dọa sợ lạnh run, không dám rời đi.
Mọi người có thể nhìn thấy ‘Lục Trần’ chạy trốn tán loạn, thanh niên tóc đỏ ở phía sau đuổi giết hắn có dáng người cao ngất, huyết khí cường thịnh, trong tay cầm một thanh đại kích, thỉnh thoảng vung ra một chùm sáng năng lượng, nổ tung ở dưới chân ‘Lục Trần’.
Mà tốc độ của ‘Lục Trần’ lại rất nhanh, cuối cùng vẫn có thể dễ dàng tránh thoát công kích của thanh niên tóc đỏ.
Trong nháy mắt, hai người một đuổi một chạy, liền đi tới trước mắt.
"Thiên Vũ tiểu nữu, cứu mạng." ‘Lục Trần’ chạy tới, nhìn thấy Đường Thiên Vũ thì hai mắt sáng lên, vội vội vàng vàng chạy tới, vừa chạy vừa há miệng thở dốc.
‘Lục Trần’ đang chạy tới này liếc mắt đã nhận ra Đường Thiên Vũ và Trần Hồng, La Nguyên, ... ở xung quanh, dù sao mọi người đều là người Thanh vực, thế nên khá là quen thuộc.
Nhưng mà, ‘Lục Trần’ giả cũng không có phát hiện ra Lục Trần thật cũng ở trong đám người.
Đường Thiên Vũ liếc nhìn ‘Lục Trần’ giả, nhíu mày.
Trước tiên không nói đến Lục Trần thật ở ngay trước mặt, mà người nào đắc tội với Lục Trần thì luôn luôn là người thua thiệt, chưa bao giờ nhìn thấy Lục Trần bị đuổi giết như chó nhà có tang.
Hơn nữa, xưng hô của ‘Lục Trần’ giả này đối với nàng, cũng có hơi càn rã chút.
"Giao ra đây, nếu không sẽ giết chết ngươi ngay lập tức."
Thanh niên tóc đỏ đi tới, đại kích hướng về phía Kim Anh Tuấn, khuôn mặt lạnh lùng, trên người phát ra huyết khí cuồn cuộn, khiến cho người ở xung quanh đều trở nên nghiêm túc.
Khí tức của thanh niên tóc đỏ này thật là mạnh mẽ, vậy mà làm bọn họ cảm thấy áp lực cực kỳ đáng sợ.
Nhưng mà, gương mặt đối phương rất lạ lẫm, chưa từng gặp qua. Có lẽ là truyền nhân kiệt xuất mà đạo thống đỉnh cấp của vực khác bồi dưỡng ra.
Trong đám người, u Dương Cuồng nhìn thấy thanh niên tóc đỏ, chỉ có hắn nhận ra, thầm nghĩ trong lòng, sao hắn cũng đi đến Hoang vực.
"Lông đỏ, đừng nghĩ là ta sợ ngươi, nhìn thấy không, đám người này đều là huynh đệ của ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận