Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 701: Một người một ngọn thần hỏa?

Hắc Hổ thánh vương thật sự sợ hãi, nữ tử này thoạt nhìn không quá hai mươi lăm, có khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt to xinh giống như thiếu nữ, là cường giả cái thế giống nữ tử đoan trang tao nhã mấy năm trước.
Mặc dù hắn cũng biết bên trong mười vực ẩn chứa mấy cơ duyên khiếp trời, cũng có tồn tại ẩn thế như đại hung tuyệt thế.
Nhưng vận may của thằng nhóc này tốt quá rồi, lại có hai đại hung cái thế giống Thiên Tiên làm sư phụ.
“Mèo lớn, qua đây!” Ánh mắt xinh đẹp của Hoa Điệp nhìn chằm chằm Hắc Hổ thánh vương, mở miệng nói, trong giọng nói ẩn chứa tia uy nghiêm.
Hắc Hổ thánh vương không dám phản kháng, ngoan ngoãn đi tới.
“Lúc này mới ngoan sao?” Hoa Điệp nhìn con mèo lớn dịu dàng nghe lời, khuôn mặt căng thẳng hòa hoãn đi rất nhiều, sau đó vươn tay bắt đầu vuốt mèo, vuốt từ trên đầu xuống.
Hắc Hổ thánh vương muốn khóc, hắn đường đường là một Thánh Vương lại bị coi là mèo, hơn nữa còn sờ đầu hắn.
Quan trọng là hắn lại không dám phản kháng, bởi vì nếu như phản kháng thì có thể sẽ chết.
Hiện tại hắn chỉ có thể chờ mong đại ca cứu mạng.
“Tính toán thời gian, có lẽ đại ca sắp đột phá Tỏa Long trang, đợi đại ca ra ngoài thì nhất định sẽ cứu ta.” Trong lòng Hắc Hổ thánh vương lẩm bẩm nói.
Đại ca hắn là Hắc Long yêu tôn, cường giả tiếp cận lĩnh vực Thiên Tôn, mặc dù chịu thiệt thòi lớn ở Hạ giới, nguyên thần bị đánh ra khỏi thân thể, giam giữ ở bên trong Tỏa Long trang, chịu đựng lôi đình tẩy lễ nguyên thần.
Nhưng tu vi của đại ca Hắc Long mạnh mẽ, không chỉ không bị lôi đình phá hủy, hơn nữa ngày càng mạnh hơn, đợi đại ca đột phá phong ấn của Tỏa Long trang có lẽ có thể đứng ở lĩnh vực Thiên Tôn.
Một khi đại ca trở thành Thiên Tôn thì nhất định có thể tung hoành mười vực, đồng thời cũng sẽ triệu tập thuộc hạ cũ, đến lúc đó hắn có thể thoát khỏi biển khổ.
Hoa Điệp vừa vuốt mèo, tay khác phất lên, trên bàn đá lập tức xuất hiện rất nhiều thư tịch, mở miệng nói: “Những thư tịch này đều là kinh nghiệm luyện đan lúc sư phụ nhàm chán đã viết ra, lát nữa ngươi hãy xem chút đi.”
“Đúng rồi, hiện tại ngươi đã nắm giữ thần hỏa, dùng thần hỏa luyện đan có hiệu quả tốt nhất, nhưng hỏa diễm của thần hỏa hung mãnh hơn những hỏa diễm khác, không dễ khống chế, vậy thì sư phụ sẽ dạy cho ngươi bài đầu tiên là khống chế nhiệt độ của thần hỏa.” Hoa Điệp nhìn Lục Trần nói: “Nghe nói ngươi đã thu thập không ít thịt rồng ở dưới lòng đất Ma Long vực, lấy ra, sư phụ dạy ngươi khống chế hỏa diễm.”
Lục Trần tâm niệm vừa động, lấy ra hơn trăm cân thịt rồng đặt ở bên cạnh.
Hắc Hổ thánh vương liếc mắt một cái, không biết vì sao trên thịt rồng này lại có luồng khí tức quen thuộc.
Hoa Điệp giơ tay ngọc lên, chỉ thấy trên bàn tay của nàng quấn quanh một vệt kim sắc hỏa diễm, màu vàng chói mắt, hỏa diễm nhanh chóng bành trướng tản mát ra nhiệt độ cực kỳ nóng bỏng, sau một khắc, hỏa diễm hội tụ hóa thành một hỏa lư khổng lồ, dừng lại ở trong hư không.
Lục Trần cảm giác được khí tức không tầm thường dưới hỏa diễm màu vàng kim này, không khác gì với Diệt Thế Hắc Diễm.
Lục Trần hơi kinh ngạc, hỏa diễm kim sắc này cũng là thần hỏa sao?
Hoa Điệp vỗ tay một cái, thịt rồng trên bàn đá lập tức bay vào bên trong hỏa lư.
Hoa Điệp khống chế nhiệt độ của thần hỏa, lợi dụng hỏa lư nướng thịt rồng, rất nhanh, mặt ngoài thịt rồng bắt đầu xẹt xẹt xẹt, đây là tinh hoa bên trong thịt cùng với ít nước dầu bốc hơi ra ngoài, sau đó mặt ngoài thịt rồng trở nên vàng ố, thoạt nhìn tươi ngon mê người.
“Đừng nhìn nữa, nhìn linh lực mà sư phụ khống chế đi!” Hoa Điệp nũng nịu nói: “Không phải ngươi cũng có thần hỏa sao, sư phụ có thì có gì mà kỳ lạ, ngũ sư phụ của ngươi cũng có một đóa đó.”
Lục Trần nghe đến đây, khóe miệng giật giật.
Mà Hắc Hổ thánh vương bên cạnh nghe Hoa Điệp nói chuyện, sau đó triệu hoán ra hỏa diễm kim sắc, lập tức ngây ngốc tại chỗ.
Đôi mắt hoàn toàn đờ đẫn.
Hắn cảm thấy mắt như xuất hiện ảo giác, tai như nghe nhầm.
Thần vật như thần hỏa cho dù là Thiên Tôn đại năng của Thượng Giới thiên cũng là vật có thể gặp không thể cầu, cực kỳ thưa thớt, đừng nói là Thiên Tôn, dù là những gia tộc mạnh mẽ cũng không có được, nhưng hiện tại nghe ý của nữ tử này.
Thì thằng nhóc thối này có một đóa thần hỏa, bản thân nàng cũng có một đóa, cộng thêm ngũ sư phụ trong miệng nàng cũng có một đóa.
Một người một đóa thần hỏa?
Từ khi nào mà thần hỏa lại biến thành bắp cải trên phố, ở đâu cũng thấy được vậy.
Hắc Hổ thánh vương nhìn chằm chằm hỏa diễm màu vàng rực rỡ này, mặc dù thoạt nhìn nhiệt độ không cao lắm, đó là vì nữ tử không thúc giục lực lượng cực hạn của thần hỏa, nhưng không thể phủ nhận, đóa hỏa diễm kim sắc hóa thành lò luyện đan này tuyệt đối là Vương giả trong hỏa diễm, là tồn tại thần hỏa.
Rất nhanh, Hoa Điệp đặt thịt nướng xong trên bàn đá, mỉm cười nhìn Lục Trần: “Ngươi đến thử xem.”
Lục Trần lấy ra một miếng thịt, sau đó thúc giục Diệt Thế Hắc Diễm, đen sâu thấm người giống như một vật thể sền sệt màu đen, nhưng mặt ngoài lại có thể nhìn thấy một ngọn lửa nhỏ.
Nhưng hỏa diễm màu đen như cảm nhận được uy hiếp gì đó, vừa bị Lục Trần thúc giục đã chạy trốn chui vào trong thân thể hắn.
Lục Trần ngây ra, sau đó lại triệu hoán thần hỏa, đáng tiếc không có phản ứng.
Lúc này, Hoa Điệp mỉm cười nói: “Thần hỏa vốn là kỳ vật thiên địa, có linh trí, sẽ cắn nuốt lẫn nhau, thần hỏa của ngươi vẫn chưa trưởng thành, mà thần hỏa của sư phụ đã được nuôi dưỡng nhiều năm, cho nên thần hỏa của ngươi gặp phải thần hỏa của sư phụ sẽ trốn đi.”
Nói xong, nàng vung tay lên, lò luyện đan màu vàng ngưng tụ trên không trung tự động tản đi.
Lúc này, Lục Trần lần nữa triệu hoán Diệt Thế Hắc Diễm mới có hiệu quả.
Lục Trần khống chế hỏa diễm màu đen ngưng tụ ra một lò luyện đan màu đen.
Sau đó phất tay đánh thịt rồng vào bên trong lò luyện đan.
Trước kia Lục Trần đã thử khống chế thần hỏa, không đến mức nướng cháy thịt ngay tức khắc, đã hiểu rõ lực khống chế hỏa diễm nên cũng không mất mặt.
“Không tồi!”
Hoa Điệp nhìn thấy cảnh này, hài lòng gật đầu.
Hắc Hổ thánh vương bên cạnh nhìn thấy cảnh này, tròng mắt đều sắp lồi ra.
Thằng nhóc thối này quả nhiên có một đóa thần hỏa.
Xem ra, ngũ sư phụ trong miệng nữ tử này cũng có một đóa thần hỏa, không phải là nói giỡn.
Nghĩ đến đây, Hắc Hổ thánh vương lộ ra ánh mắt khiếp sợ, rốt cuộc hắn đã gặp được sư đồ ngang tàng gì vậy, vậy mà mỗi người một đóa thần hỏa, đừng có quá đáng như vậy được không.
Rất nhanh, Lục Trần cũng nướng thịt xong.
Hai miếng thịt đặt cạnh nhau, trong nháy mắt phân cao thấp.
Miếng thịt do Hoa Điệp nướng màu vàng óng ánh, màu sắc cân xứng, hỏa diễm thấm vào mỗi một tấc thịt, mà miếng thịt của Lục Trần bề ngoài không đẹp mắt cho lắm, mặc dù màu sắc cũng vàng óng ánh nhưng khuyết điểm nhỏ nhặt lại tương đối nhiều, có nơi màu đậm nhạt không đồng nhất, có thể thấy được có chỗ vẫn chưa chín, có chỗ đã chín, thậm chí có chỗ cháy đen.
Lục Trần lấy gia vị ra, cắt một lát thịt, rắc gia vị lên rồi nhét vào trong miệng.
Hắn nhai mấy cái rồi nuốt xuống, nước dồi dào, tinh khí bốn phía chảy vào trong cơ thể.
Sau khi Lục Trần ăn mấy miếng thì ngây ra, hỏi: “Sư phụ, ngươi không ăn sao?”
Hoa Điệp ghét bỏ bĩu môi, nói: “Một cái xác Hắc Long không biết đã chết bao nhiêu năm, tinh khí đã mất hơn phân nữa, chất thịt không ngon.”
Lục Trần cạn lời, nói: “Sư phụ, đây tốt xấu gì cũng là một con rồng Chí Tôn, thịt của Hắc Long yêu tôn, vậy mà ngươi lại chê sao.”
“Cái gì, thịt của đại ca Hắc Long của ta!” Hắc Hổ thánh vương bên cạnh như bị sét đánh, soạt một cái, ánh mắt nhìn chằm chằm miếng thịt rồng tươi ngon mọng nước, ánh mắt đều trợn tròn.
Trước đó hắn thấy thịt có chút quen, giờ phút này, một câu của Lục Trần đã làm bừng tỉnh người trong mộng, trực tiếp khiến đại não của Hắc Hổ thánh vương bị kẹt tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận