Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 622: đại ma vương vô pháp vô thiên (2)

Người này trả lời: “Đúng, chẳng lẽ ngươi có oan uất gì sao?”
Ninh Hiên gật đầu, nói: “Trưởng lão Thiên Kiếm phong nối giáo cho giặc, mục nát đến cực điểm, ta thân là đệ tử Thiên Kiếm phong, cũng bởi vì một câu nói của Kiếm tử mà bị trục xuất khỏi Kiếm Đế cung, ta không phục, ta muốn rung chuông vấn tâm.”
Ánh mắt người này trở nên quái dị, thì ra tên này chính là thanh niên bị đại ma vương cảm thấy khó chịu sao.
Mấy đệ tử tu luyện xung quanh cũng lần lượt nhìn qua.
Chuyện xảy ra ở Thiên Kiếm phong sớm đã truyền khắp Kiếm Đế cung, được vô số người biết.
Ninh Hiên bước từng bước đi về phía chuông vấn tâm, đi tới trước mặt chuông vấn tâm rất nhanh, cầm lấy cây chùy, đột nhiên gõ lên chuông vấn tâm.
Keng! Keng! Keng!
Tiếng chuông mạnh mẽ hùng hậu chấn động ra ngoài, phá vỡ mây mù, truyền khắp chín phong. Giờ phút này, chín phong Kiếm Đế cung đều nghe được tiếng chuông, có mấy nhân vật bế quan bị kinh động từ trong giấc ngủ, trong mắt mang theo vẻ nghi hoặc.
Sao tiếng chuông vấn tâm lại vang lên vậy.
Vô số luồng thần niệm hội tụ trao đổi, biết được nguyên nhân, sắc mặt của mấy người lập tức tối sầm lại.
Hóa ra là chuyện do Lục Trần gây ra, thấy một đệ tử thiên tài Vương cảnh khó chịu, trục xuất khỏi Kiếm Đế cung không có bất kỳ lý do gì.
Keng! Keng! Keng!
Tiếng chuông vẫn đang vang lên, giống như đại đạo thần âm, đánh thẳng vào tâm linh con người, có mấy đại nhân vật lần lượt xuất quan, bay về phía Tử Tinh phong.
Chuông vấn tâm do cung chủ đời thứ hai để lại, đệ tử có oan ức có thể rung chuông này, đến lúc đó chín phong chủ sẽ xuất quan, đệ tử có oan sẽ được giải oan.
Soạt soạt soạt!
Hai ba cường giả có thánh uy nồng đậm xuất hiện trước mặt Ninh Hiên, trước đó đã dùng thần niệm nói chuyện với nhau, biết được nguyên do, trong lòng không khỏi thầm mắng, tất cả mọi chuyện đều là do Lục Trần gây ra.
Mấy ngàn năm nay, chuông vấn tâm của Kiếm Đế cung chưa từng rung lên hai lần, nhưng từ khi Lục Trần đến Kiếm Đế cung, chuông vấn tâm đã vang lên không dưới hai mươi lần.
Mặc dù biết được nguyên nhân nhưng những lão hồ ly này vẫn lựa chọn giả ngốc, mỉm cười mở miệng: “Ngươi có oan uất gì, tại sao lại gõ chuông vấn tâm.”
Ninh Hiên lập tức cung kính kể lại chuyện Lục Trần ức hiếp hắn một lượt, sau khi nói xong, còn cung kính nói: “Xin các vị trưởng bối làm chủ cho ta.”
Làm chủ?
Bọn ta có thể làm chủ được sao?
Trong lòng mấy trưởng lão Thánh cảnh bất đắc dĩ, nhưng vẫn hỏi: “Ngươi muốn bọn ta làm chủ cho ngươi như thế nào?”
Ninh Hiên mở miệng nói: “Ta hy vọng các vị chấp pháp trưởng lão theo lẽ công bằng, sắp xếp cho ta và Lục Trần đường đường chính chính đánh một trận, nếu như ta thua, ta sẽ rời khỏi Kiếm Đế cung, nếu như ta thắng thì ta muốn ở lại, hơn nữa mong các vị trưởng lão liên hợp lại bỏ thân phận Kiếm tử của Lục Trần.”
Yêu cầu của Ninh Hiên khiến cho ba trưởng lão Thánh cảnh cạn lời.
Cho rằng bọn họ có thể bãi miễn thân phận Kiếm tử của Lục Trần sao? Bọn họ không làm được, phong chủ cũng không làm được, trừ phi chín phong chủ đều đồng ý bãi miễn.
Nhưng mấy phong chủ sẽ đồng ý sao, rõ ràng là sẽ không đồng ý.
Nói thật, nếu không phải Ninh Hiên rung chuông vấn tâm thì bọn họ cũng sẽ không để ý đến, sở dĩ đi ra ngoài hoàn toàn là vì nể mặt cung chủ đời thứ hai.
“Tại sao ngươi muốn khiêu chiến Lục Trần?”
Một âm thanh hùng hồn vang lên, gió mát thổi vào mặt, một bóng dáng cao lớn sừng sững xuất hiện ở bên cạnh.
Một nam tử trung niên mặc áo bào tím, diện mạo uy nghiêm xuất hiện, khí tức mênh mông, không cách nào suy đoán được.
“Bái kiến phong chủ!” Ba Thánh cảnh bên cạnh hành lễ với nam tử trung niên mặc áo bào tím.
Nam tử trung niên mặc áo bào tím không phải là ai khác mà chính là phong chủ của Tử Tinh phong, không chỉ là một Thánh Vương đại thành, hơn nữa đã hoàn thiện kiếm ý đến cấp bậc cấp Thánh, vô cùng mạnh mẽ, là một trong những người mạnh nhất Kiếm Đế cung.
Ninh Hiên nhìn phong chủ Tử Tinh phong, ôm quyền nói: “Ninh Hiên bái kiến phong chủ, trong mắt Lục Trần không có ai, đơn giản là bởi vì thấy ta khó chịu nên đuổi ta ra khỏi Kiếm Đế cung, ta không phục cho nên đã rung chuông vấn tâm, cần một đãi ngộ công bằng.”
“Được, vậy thì cho ngươi một cơ hội, trưa ngày mai hãy xuất hiện ở Thiên Kiếm phong đúng giờ, cho ngươi cơ hội khiêu chiến Lục Trần!” Phong chủ Tử Tinh phong nói.
“Đa tạ phong chủ!” Ninh Hiên nhận được lời hứa, ôm quyền cảm kích.
“Nếu không có việc gì thì hãy lui ra đi.” Bóng dáng phong chủ Tử Tinh phong chợt lóe, phi thân đi xa.
Chuyện phong chủ Tử Tinh phong hiện thân ngắn ngủi, đồng ý để Ninh Hiên khiêu chiến với Lục Trần nhanh chóng truyền khắp Kiếm Đế cung.
Trong thời gian ngắn, chuyện này đã trở thành đề tài bàn tán sôi nổi của các đệ tử.
Có người cảm thấy Lục Trần quá kiêu ngạo, nên có người chỉnh hắn, còn việc thu hồi vị trí Kiếm tử sau khi bị thua thì có lẽ không có khả năng.
Một khi trở thành Kiếm tử thì đâu thể dễ dàng hủy bỏ, nếu như dễ dàng hủy bỏ vậy thì tại sao mấy ngàn năm qua không có vị trí Kiếm tử, mãi đến khi Lục Trần tiến vào Kiếm Đế cung mới trở thành Kiếm tử của Kiếm Đế cung.
Tuy nhiên, nếu có thể nhìn thấy Lục Trần chịu thiệt, bị đánh đến mặt mũi bầm dập thì đây chính là cảnh mà phần lớn đệ tử Kiếm Đế cung đều hy vọng nhìn thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận