Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 162: Trận pháp nổ tung (1)

“Lý Ưng, nhớ kỹ diện mạo của đám người này cho ta, đợi chút nữa phá vỡ trận pháp, khiến cho bọn chúng phải ăn cứt.” Lục Trần nhìn về phía hộ vệ Lý Ưng đứng ở gần nhất rồi nói, tên này mặc dù không xuất hiện nhiều, nhưng Lục Trần vẫn có một chút ấn tượng đối với hắn.
Lý Ưng vốn chỉ là Ngưng Khí cảnh, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, đời này nhiều nhất chỉ là Tẩy Tủy cảnh, thậm chí Tẩy Tủy cảnh đột phá cũng không đạt được, nhưng mà sau khi Lục Trần trở về, trước tiên là cho hắn đan dược đột phá, lại cho thịt Yêu Vương, đó chính là cơ duyên kinh thiên.
Hơn nửa năm sau, Lý Ưng đã là Siêu phàm cảnh trung kỳ, ngang bằng cảnh giới với Lục Trần.
Lý Ưng vỗ ngực: “Điện hạ yên tâm, ta nhất định sẽ dán chặt mắt vào bọn họ.”
Vừa nói, cặp mắt vừa trừng thẳng vào đám người lúc nãy đã lên tiếng giễu cợt, ánh mắt cực kỳ tức giận, trong lòng của bọn họ, điện hạ chính là ân nhân lớn nhất mà bọn họ từng gặp trong đời, dám chế nhạo điện hạ, đã hỏi qua ý của bọn họ chưa.
Những người đang nói chuyện bên trong hoàng cung, thấy gương mặt Lý Ưng đầy lửa giận, nhìn bọn họ chằm chằm, trong lòng đã phát run, cũng không dám trêu đùa nữa, nhưng mà nghĩ đến chuyện một Siêu phàm cảnh làm sao có thể tìm thấy mắt trận của trận pháp cấp sáu, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Kiếm Thu Dịch tấn công hai đợt liên tiếp, mười, hai mươi trận văn mờ đi, nhưng mà bên cạnh vẫn còn chằng chịt hơn vạn trận văn, phát ra ánh sáng lấp lánh, Kiếm Thu Dịch nghi ngờ hỏi: “Ngươi chắc chắn trận kỳ này chính là mắt trận?”
Nói thật, trong lòng của Kiếm Thu Dịch cũng không thể tin được phán đoán của Lục Trần.
Những thần niệm xung quanh đang âm thầm quan sát và đánh giá, các lão thần ở khắp nơi đều giống như đang xem trò vui, thậm chí một số chủ nhân của thần niệm còn đang bàn tán với nhau, giễu cợt Lục Trần là ngu dốt.
Lục Trần cười nói: “Trận pháp Địa Linh cấp sáu, chỉ có mười chín thứ tự sắp xếp, ta đã quan sát cách bày bố trận kỳ, mặc dù có rất nhiều trận kỳ là tùy tiện thêm vào, mục đích nhằm đánh lạc hướng, nhưng mà trận kỳ này, có đến chín mươi phần trăm khả năng chính là mắt trận.”
Lục Trần nói xong, lấy ra Huyền Trọng ấn, truyền tinh lực vào bên trong.
Huyền Trọng ấn sáng lên, quy tắc trọng lực bắt đầu xuất hiện, một nguồn sức mạnh cổ xưa nặng nề va vào bề mặt, giờ phút này, Huyền Trọng ấn ở trong tay Lục Trần giống như biến thành một ngọn núi thần, trọng lực vô ngần.
Sức mạnh này khiến cho Kiếm Thu Dịch, Kim Mông, Lâm Thành ở bên cạnh chợt giật mình.
Thánh khí trong tay Lục Trần bộc phát ra uy lực khổng lồ, vượt xa khí tức tấn công của Vương cảnh, không chừng nếu một Vương giả tuyệt đỉnh không cẩn thận bị nện trúng, cũng sẽ bị đè chết.
Uy lực của Thánh khí không phải là chuyện đùa, ai dám khinh thường sức mạnh bộc phát của Thánh khí.
Lục Trần mạnh mẽ nện Huyền Trọng ấn lên trên trận kỳ.
Ầm ầm ầm!
Trong nháy máy, trận kỳ đã bị nứt ra hơn mười đường.
“Dao động quy tắc!”
“Thánh khí!”
Người âm thầm quan sát cảm nhận được dao động quy tắc, hô to một tiếng, thần niệm kịch liệt lay động.
Tên tiểu tử Siêu phàm cảnh này có tài đức gì mà lại có được pháp bảo Thánh khí.
Chẳng lẽ đối phương là Lục Trần con trai của Lục Chính Hằng.
Bọn họ đã từng nghe nói qua, Lục Trần rất giàu có, trận kỳ Thất Tuyệt cấp năm cao quý đắt đỏ, lại có thể lấy ra hơn nghìn tấm, có lẽ trận chiến đánh chết Tề Hoàng cũng là của Lục Trần, bây giờ vừa nhìn thấy Lục Trần lấy ra một món Thánh khí, đã khiến trái tim của bọn họ nhảy lên điên cuồng.
“Loảng xoảng loảng xoảng!”
Lục Trần cầm trong tay Huyền Trọng ấn, không ngừng đập xuống, mỗi lần Huyền Trọng ấn rơi lên trên trận kỳ, trận văn sẽ bị nứt ra hơn mười đường, không bao lâu, trận văn đã bị nứt ra hơn một nghìn đường, vốn là một kết giới hoàn hảo không chút sứt mẻ, đã bắt đầu có chút lung lay.
Màn vừa rồi khiến cho ánh mắt của đám người Lục Chính Hằng sáng lên, nếu chỉ đánh nát một trận kỳ thì kết giới sẽ không dễ dàng mà lung lay, trừ khi là đã đánh trúng mắt trận.
Tả Khưu Thiền bay tới, kích động nói: “Mắt trận, điện hạ đã tìm được mắt trận rồi.”
Tả Khưu Thiền đang kích động, trong lòng tràn ngập bất ngờ, ngay cả hắn là một trận pháp sư ngũ phẩm, cũng không phát hiện được mắt trận, điện hạ làm thế nào lại phát hiện ra.
Thật ra, chuyện này phải bàn về tầm quan trọng của vấn đề giáo dục rồi.
Tả Khưu Thiền chẳng qua là nhặt được vài quyển sách trận pháp, hoặc là mua sách về những kinh nghiệm tâm đắc của các trận pháp đại sư, bắt đầu nghiên cứu trận pháp, không người chỉ dạy mà tự mình mài mò, dựa trên những lần thất bại liên tiếp, rút ra kinh nghiệm từ thất bại, dần dần trở thành trận pháp sư ngũ phẩm.
Mà Lục Trần thì có một khoảng thời gian, được mấy trận pháp sư cấp Thánh (bát phẩm) thay phiên nhau dạy bảo, học cách xây dựng trận pháp cấp tám, ở trên cao tìm kiếm mắt trận mấu chốt nhất trong nghìn tấm trận kỳ, vì vậy, Lục Trần rất dễ dàng nhìn thấu mắt trận.
Loảng xoảng loảng xoảng!
Huyền Trọng ấn vẫn không ngừng đập lên phía trên trận kỳ, hoa văn trận kỳ nhanh chóng nứt ra, trận văn xung quanh mờ đi một mảng lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận