Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1769: Hôn mê

Trong cơn gió lốc đen, cơ thể Lục Trần tỏa ra hào quang vạn trượng, giống như một vị thần đứng bất động trên cao.
Lục Trần đấm một quyền như trời long đất lở, toàn bộ lực lượng đổ dồn lên cơ thể của Hắc Ám Phượng Hoàng.
Rắc rắc!
Tiếng xương cốt vỡ ra, Hắc Ám Phượng Hoàng kêu lên thảm thiết, thân thú khổng lồ bay ra ngoài.
Lục Trần không có ý định buông tha cho nó, tiếp tục đấm, âm thanh như sấm sét vô cùng đáng sợ, một quyền lại một quyền trút toàn bộ lực lượng lên thân thể Hắc Ám Phượng Hoàng.
Hắc Ám Phượng Hoàng phát ra tiếng kêu thảm thiết, thân thể bị chia năm xẻ bảy, hóa thành một đám sương máu.
Một màn này khiến song phương đều há hốc mồm, thực lực của Lục Trần quả thực nằm ngoài sức tưởng tượng của bọn họ, biến thái đến đáng sợ, chỉ cần hai quyền là có thể đánh bay màu một con Hắc Ám Phượng Hoàng cấp Thánh Đế.
Một màn này cũng làm cho hai vị Thiên Đế đứng trong lạch trời không đứng yên được nữa, Thiên Đế của tộc Hắc Ám Phượng Hoàng thiêu đốt nguyên thần, phân ra hóa thân xông vào Sơn Hải giới.
Một con Hắc Ám Phượng Hoàng lơ lửng trên bầu trời, dang rộng đôi cánh đến vài trượng, ánh mắt lạnh lùng tàn nhẫn, sau đó há miệng phát ra tiếng kêu vang trời.
Một âm thanh cực kỳ chói tai vang khắp chiến trường, lực lượng nguyên thần vô hình quét qua mọi phía.
Tất cả võ giả Sơn Hải giới đều bị trọng thương, thất khiếu chảy máu, nguyên thần đau đớn như bị xé rách, các võ giả Thiên Tôn cảnh trực tiếp ngất đi.
Chỉ có cấp Thánh Đế mới miễn cưỡng không bị ảnh hưởng quá lớn.
Lúc tiếng kêu đinh tai nhức óc này vang lên, Lục Trần cũng có cảm giác như có hàng vạn mũi kim đâm vào tâm trí, muốn xé nát nguyên thần của mình.
Đây là công kích nguyên thần của hóa thân Thiên Đế tộc Hắc Ám Phượng Hoàng, mục tiêu công kích của hắn chỉ có Lục Trần, nếu bao trùm cả chiến trường không phân biệt thì toàn bộ Thiên Tôn trên chiến trường đã chết sạch, còn các cường giả Đế cảnh và Nguyên Thần đều bị trọng thương.
Bởi vì Lục Trần là Kiếm Đế nên cần được "chiếu cố" đặc biệt, còn Thiên Tôn trong mắt họ chẳng khác gì con sâu cái kiến. Mà đừng nói là Thiên Tôn, ngay cả Đại Đế trong mắt Thiên Đế cũng giống như sâu bọ thôi.
Vì vậy để giết được Lục Trần Thiên Đế tộc Hắc Ám Phượng Hoàng đặc biệt “chiếu cố” hắn, ít nhất chín phần uy lực công kích nguyên thần xâm nhập vào đầu của Lục Trần.
“Phụt!”
Lục Thần cảm thấy đầu óc rối bời, sắc mặt lộ ra vẻ thống khổ, phụt một tiếng phun ra một búng máu.
Cơ thể Lục Trần bắt đầu run rẩy, sắc mặt trong nháy mắt trở nên vô cùng tái nhợt, như thể bị suy dinh dưỡng.
Lúc này, đầu hắn choáng váng, có cảm giác muốn ngủ.
Đây là công kích nguyên thần cấp Thiên Đế, tuy công kích này chắc chắn chưa đạt tới cấp Thiên Đế, nhưng đối với hắn nó vẫn là một mối nguy hiểm.
Khi thấy Thiên Đế của tộc Hắc Ám Phượng ra tay, một vị Thiên Đế cũng không nhịn được xuất thủ, phân ra một phân thân xông vào Sơn Hải giới.
Một con Ma Long Hỏa Diễm dài đến ngàn trượng lơ lửng trên bầu trời, vảy màu đỏ thẫm, tỏa ra khí tức cuồn cuộn, một đôi mắt tràn đầy khát máu.
Gầm!
Con rồng lửa há miệng, phun ra một chùm lửa sáng rực, bắn thẳng về phía Lục Trần.
Đây là long tức hỏa diễm, lực lượng chấn động lan ra, sức mạnh đương nhiên vượt xa Thánh Đế cự đầu, nhưng phía dưới Thiên Đế bị biên giới ngăn cách nên công kích cấp Thiên Đế không thể phát huy toàn lực.
Công kích này đương nhiên là hướng vì phía Lục Trần
Hai vị Thiên Đế muôn giết Lục Trần ngay trên chiến trường.
Nếu giết được Lục Trần thì đây chắc chắn là một công lao lớn.
Các đội Thiên Yêu xung quanh trông thấy một mà này, ánh mắt hiện lên vẻ hưng phấn.
“Đi chết đi!”
Đây là suy nghĩ của mỗi Thiên Yêu trên chiến trường.
“Sư huynh!”
Ở một nơi khác trên chiến trường, Liễu Khuynh Thành nhìn thấy một màn này, trên khuôn mặt lộ ra vẻ tuyệt vọng, sau lưng nàng xuất hiện một con thần hoàng vô cùng thánh khiết, liều mạng lao về phía Lục Trần.
Ngoài ra còn có mấy nữ chiến thần chạy tới, các nàng bị chặn đường, lại điên cuồng công kích, lực lượng cuồng bạo không ngừng oanh kích đối thủ, họ muốn qua hỗ trợ Lục Trần.
Lục Trần cảm nhận được nguy cơ sinh tử, cắn mạnh vào đầu lưỡi, buộc bản thân phải tỉnh táo lại, dưới long tức hỏa diễm này, hắn cũng cảm nhận được nguy cơ tử vong. Ngay khi Lục Trần chuẩn bị cưỡng chế mang ra Lục Giới châu thì ở phía xa, một thân hình quần áo trắng như tuyết xuất hiện bên cạnh hắn.
Trông thấy thân hình này, Lục Trần bỗng nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Thân hình xuất hiện bên cạnh Lục Trần vung ra bàn tay trắng nõn, một lực lượng vô hình khuếch tán ra ngoài, va chạm với long tức đáng sợ kia.
Phụt!
Lực lượng này đương nhiên vượt xa long tức của Thánh Đế cự đầu, sau cái vẫy tay hời hợt bóng người màu trắng liền tiêu tán vào hư không tựa như chưa từng xuất hiện.
Những người xung thấy cảnh này đều vô cùng kinh ngạc, lại thêm màn xuất hiện kinh người kia, chỉ thấy người áo trắng kia tỏa ra tia sáng chói lọi như ánh trăng, vung tay lên, trên bầu trời lại xuất hiện thêm một vầng trăng.
Khi vầng sáng bay tới, phân thân của hai Thiên Đế cơ bản không thể chịu được khí tức đó liền vỡ ra, tan biến vào hư không.
Trong lạch trời, đồng tử hai Thiên Đế co rút lại, ánh mắt rơi vào thân hình màu trắng kia, bọn họ cảm thấy vô cùng bất an, vì đã cách một lớp biên giới nhưng bọn họ vẫn cảm nhận được mối nguy hiểm sâu sắc từ người này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận