Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1501: Minh châu

Bởi vì nàng bị chèn ép trước sau rồi, muốn đi cũng đi không được.
“He he, Lâm San, cha ngươi phạm phải tối kỵ, bị xử chết trước công chúng, theo bọn ta đi đi.” một thanh niên bên trong cười nói, ánh mắt lưu manh quét tới quét lui trên thân thể mềm mại của thiếu nữ.
“Các ngươi đừng có mơ!” Lâm San trợn mắt nhìn hai người.
“A, cha ngươi lén lút đột phá Đại Đế, xúc phạm quy tắc Thiên Yêu giới, bây giờ đã bị truy giết đến chết mất rồi, mà đệ tử Thánh Mộc giáo lúc này kẻ trốn người chết, còn ngươi, tự nhiên cũng khó thoát khỏi cái chết.” một vị nam tử khác lạnh giọng nói, nhưng mà rất nhanh sắc mặt đã trở nên dung tục, nói: “Ngươi chết cũng chẳng hề gì, nhưng mà trước khi chết có thể để huynh đệ thoải mái một chút hay không?”
“Ngoan ngoãn đưa tay chịu trói đi, đừng ép hai người bọn ta động thủ.” một nam tử khác cũng nói.
Thiếu nữ tên Lâm San xấu hổ, giận dữ quát: “Vô sỉ!”
Xa xa, Lục Trần và Hứa Thanh Dao đi tới nghe được lời nói của hai nam tử, trong ánh mắt lóe lên một chút nghi hoặc, bởi vì nghe không hiểu ý tứ trong lời nói của bọn họ, cái gì gọi là lén lút đột phá Đại Đế là mạo phạm quy tắc Thiên Yêu?
Hơn nữa khí tức của hai nam tử kia so với nữ tử có điểm khác biệt, rõ ràng cả hai đều là loài người, nhưng mà trên mình hai nam tử lại tản mát ra yêu khí, nhưng loại yêu khí này lại khác Yêu tộc, dường như không thuộc về yêu, cũng không thuộc về người.
Lần đầu tiên hai người bọn họ gặp được loại chuyện kỳ quái này.
Mà nữ tử kia thì bình thường hơn nhiều, khí tức giống bọn họ như đúc.
“Người nào?”
Lục Trần và Hứa Thanh Dao vừa mới đến gần đã gây sự chú ý tới ba người kia, sắc mặt hai tên nam tử có chút cảnh giác mà trong mắt nữ tử lại lộ ra một chút ý mừng.
Hai nam tử đánh giá Lục Trần và Hứa Thanh Dao nhưng lại phát hiện ra không thể nhìn rõ khí tức của hai người, trong lòng cảm thấy nặng nề, vội vã ôm quyền, nói: “Tiền bối, thủ lĩnh Thánh Mộc giáo vi phạm quy tắc của Thiên Yêu giới, lén lút đột phá Đại Đế, bọn ta đến từ Huyết Diễm sơn trang, vẫn mong hai vị không quản nhiều chuyện.”
Một nam tử khác không có mở miệng nói chuyện, con mắt cực kỳ tham lam nhìn chằm chằm vào Hứa Thanh Dao, bởi vì cho dù là dạng đại mỹ nữ như Lâm San còn phải ảm đạm phai mờ trước nhan sắc của nữ tử áo đen này.
Bộ dạng hắn trừng mắt nhìn chằm chằm như kia cũng không hề cấm kỵ bởi vì bọn họ là yêu tu, địa vị cao hơn nhiều so với Nhân tộc, cho dù cảnh giới của đối phương có cao hơn thì đã làm sao, lẽ nào dám giết bọn họ ư?
“Ngươi đang uy hiếp ta?” Lục Trần bước lên phía trước một bước, nhìn chằm chằm vào nam tử vừa nói kia, khí tức cường đại từ nét mắt áp chế đối phương đến nghẹt thở, tên nam tử vừa nói này chẳng qua chỉ là một vị Chí Tôn trung kỳ mà thôi.
Hứa Thanh Dao còn trực tiếp hơn, trường kiếm vừa xuất hiện trong tay liền khẽ động cổ tay, một đạo kiếm quang cuộn lên, chém tên nam tử đang nhìn chằm chằm nàng một cách thèm thuồng thành hai mảnh, máu tươi tung toé, bắn cả lên mặt tên đồng bọn bên cạnh.
“Hai vị tiền bối, ta đến từ Huyết Diễm sơn trang!” tên nam tử còn lại sắc mặt tái mét lặp lại một câu, trong lời nói còn cảm nhận được sự run rẩy, ánh mắt tràn ngập sợ hãi.
Trước đây không phải bọn họ chưa từng gặp được Thiên Tôn, nhưng những Thiên Tôn kia đều sẽ vì Huyết Diễm sơn trang mà không dám quản nhiều chuyện, trang chủ của bọn họ là một vị Đại Đế, còn hai vị Thiên Tôn này thì hay rồi, trực tiếp nói giết là giết luôn đồng bọn của hắn, ra chiêu không theo lẽ thường này khiến sau lưng hắn đẫm mồ hôi lạnh.
“Tiền bối, hai người này là yêu tu, chó săn của Vương tộc Thiên Yêu!” thiếu nữ kia thấy Hứa Thanh Dao chẳng nói chẳng rằng đã chém chết một tên yêu tu khiến ánh mắt nàng lộ ra một chút ý mừng, ôm quyền nói.
“Yêu tu là cái gì?” Lục Trần một bên tra hỏi, một bên cuộn lên một đạo kiếm ý, ầm một tiếng, tên nói chuyện kia cũng bị nổ tan thành sương máu.
Thiếu nữ cũng không hề bị một màn máu tanh này hù doạ, xem ra đã từng trải qua rất nhiều hình ảnh tương tự, nhưng mà lời nói của Lục Trần lại khiến nàng há hốc mồm kinh ngạc.
Ánh mắt của Lâm San nhìn Lục Trần cực kỳ cổ quái, trông Lục Trần và Hứa Thanh Dao đều còn rất trẻ, lại là cường giả Thiên Tôn, nhưng mà tại sao lại không biết rõ yêu tu là cái gì?
Lục Trần thấy đối phương tỏ vẻ kinh ngạc liền nói theo một câu: “À thì, hai bọn ta vẫn luôn đi theo sư phụ vào rừng sâu núi thẳm tu luyện, vừa mới đi ra nên không biết rõ yêu tu là cái gì.”
Trong lòng Lục Trần rất nghi ngờ, không lẽ yêu tu là yêu thú có linh trí tu luyện sao, làm sao nghe ý tứ của thiếu nữ trước mặt mới vừa giết hai người là yêu tu, chỉ là khí tức của hai người quả thật rất cổ quái, người nhưng không giống người, yêu không giống yêu.
Lâm San nghe thấy lời nói của Lục Trần, cũng không có hoài nghi, kể từ ngàn năm trước trận kia xảy ra biến cố, cường giả Nhân tộc trên Đế cảnh chết thì chết, thương thì bị thương rồi, ẩn cư cũng ẩn cư, cho dù ẩn nấp sâu hơn, cũng bị Thiên Yêu tìm ra rồi giết chết.
Bây giờ cường giả Nhân tộc trên Đế cảnh, đoán chừng chưa đầy mười người.
Hai người trước mặt còn trẻ như vậy, lại là Thiên Tôn cảnh, nhất định là cường giả Đế cảnh dạy nên.
Lâm San liếc nhìn Lục Trần, giải thích: “Yêu tu chính là yêu thú cắn nuốt tinh huyết của Nhân tộc, huyết mạch bên trong cơ thể của bọn họ hoàn toàn biến thành yêu huyết, tu hành công pháp Yêu tộc, tốc độ cắn nuốt yêu linh khí nhanh hơn rất nhiều lần so với Nhân tộc.”
“Hai người vừa rồi kia đến từ Huyết Diễm sơn trang, trang chủ bọn họ là một yêu tu Đế cảnh lớn mạnh, chuyên làm việc cho vương tộc Huyết Mãng.” Dừng một chút, Lâm San bổ sung một câu, bỗng nhiên mặt thay đổi, vội vàng nói: “Chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này, hai yêu tu tử vong, chắc chắn sẽ có người tới truy xét.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận