Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 986: Cầu xin ngươi làm người

Tên râu rậm vốn chìm trong sự khiếp sợ khi thấy thân thể Lục Trần không sao, nghe thấy lời thì thầm của Lục Trần, hết sức chói tai, vốn dĩ tu vi cấp Thánh Quân đỉnh phong dốc toàn lực ra tay đối phó một võ giả Thánh cảnh trung kỳ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Đối phương không chỉ không có chuyện gì thì cũng bỏ đi, lại còn hơi bất mãn, bất mãn bị làm đến mức chật vật như vậy, giống như cảm thấy quần áo không bị dơ mới hợp tình hợp lý.
Cầu xin ngươi làm người, mẹ nó ta ra tay với Thánh Quân đỉnh phong, mới làm dơ quần áo ngươi, vừa rồi ngươi không bị vết thương nào lớn, chẳng lẽ không nên kiêu ngạo, rõ ràng là ta mất mặt.
Trong lòng tên râu rậm điên cuồng phỉ nhổ.
“Thân thể của ngươi là tường đồng vách sắt à?” Một lúc sau, tên râu rậm không nói gì hỏi một câu, thể phách thanh niên Thánh cảnh trước mắt quá mạnh, quả thực giống như không phải thân thể máu thịt, ngược lại giống như sắt luyện từ muôn ngàn thử thách mà ra.
Lời trêu chọc như thế nhưng gương mặt tên râu rậm dần nghiêm túc, giơ hai tay lên, vô số quy tắc Thổ hội tụ, lại hóa thành một ngọn núi lớn nguy nga, hai tay nhấn xuống mãnh liệt, núi lớn nguy nga bao bọc sức mạnh hùng hậu cuồng bạo, hung hăng đánh về phía đầu Lục Trần.
Tên râu rậm không tin thanh niên này có thể chấp nhận công kích của hắn liên tục nên tiếp tục ra tay.
Ý niệm Lục Trần vừa động, sức mạnh tinh thuần hùng hậu bộc phát ra từ trên người hắn, quy tắc Sát Lục trong hư không sôi trào, tốc độ có thể dùng mắt thường thấy được, ngưng kết thành một thanh kiếm Sát Lục.
Kiếm Sát Lục do quy tắc Sát Lục đan thành, phát ra sát ý nồng đậm khiến trong lòng tên râu rậm cũng không nhịn được rung động, mở to mắt nhìn chằm chằm kiếm trong tay Lục Trần.
“Ngưng tụ từ sát ý vô tận mà thành, một loại sức mạnh quy tắc xa lạ, sức mạnh quy tắc sức mạnh gì tạo thành từ sát ý.” Miệng lưỡi tên râu rậm loi nhoi, trong đầu hiện lên từng đoạn ngắn, hắn biết được trên trăm loại quy tắc nhưng không phá này là quy tắc gì.
Rất hiển nhiên đây là một loại quy tắc hắn chưa bao giờ nghe thấy, hơn nữa còn là quy tắc lớn mạnh dị thường.
Khi trong lòng tên râu rậm chấn động, Lục Trần vươn tay, cầm kiếm Sát Lục, trên người lập tức bắn ra lấy ra một luồng sát ý ác liệt đến mức tận cùng, đột nhiêm đâm một kích về phía đỉnh ngọn núi lớn nguy nga kia, trực tiếp đâm thủng.
Nhưng vẫn chưa xong, sau khi kiếm Sát Lục đâm xuyên ngọn núi lớn nguy nga, quy tắc Sát Lục ẩn chứa trong thanh kiếm kia hóa thành một luồng dao động kinh khủng, khiến cho ngọn núi lớn nguy nga chia năm xẻ bảy, nhanh chóng giải thể dưới trăm ánh mắt khiếp sợ, cuối cùng hóa thành một luồng nước lũ linh khí cuồng bạo, biến mất trong thiên địa.
“Cái gì, phá được công kích của một Thánh Quân rôi!”
Đám người Tiệt Long giáo thấy một màn như vậy, vẻ mặt rung động, hóa đá tại chỗ.
Lần này, thanh niên phá được công kích của tên râu rậm, chính diện hung hãn, thuộc thế lực có cấp độ ngang nhau.
“Mới vừa rồi đánh đến thoải mái, bây giờ đến lượt ta.” Ánh mắt Lục Trần bình thản nhìn chằm chằm tên râu rậm trong sân, bất chợt, một cảnh tượng vô cùng dao động lòng người xuất hiện, trong thiên địa xuất hiện vô cùng vô tận lợi kiếm, kiếm uy huy hoàng tràn ngập, đây là kiếm thế, chỉ có võ giả kiếm đạo mới có thể nuôi dưỡng được.
Kiếm thế tụ lên theo Lục Trần, hắn đứng trên không trung, hóa thành một kiếm chủ, kiếm thế xung quanh phập phồng theo cơn giận của hắn, bắt đầu khởi động uy năng cuồng bạo.
Đám người Tiệt Long giáo thấy vòm trời hiện đầy từng đường khí lưu lưu chuyển, giống như lợi kiếm tuyệt thế, một luồng lạnh ý bao phủ toàn thân, run lẩy bẩy.
Bọn họ có một loại giác quan thứ sáu mãnh liệt, như thanh niên điều động kiếm thế công kích, bọn họ bị vô số lợi kiếm xé nát dễ dàng.
Tên râu râm thấy cảnh này, trên khuôn mặt thô cuồng cũng lộ ra vẻ rung động, dị tượng xung quanh khiến hắn sợ hết hồn hết vía, hắn hiểu được hôm nay gặp được một nhân vật phong lưu tuyệt thế, hơn nữa còn là một kiếm đạo kỳ tài, đây là nhận xét thâm hậu cỡ nào đối với kiếm đạo mới có thể điều động gió lốc kiếm thế kinh khủng như vậy.
Điều khiến hắn sợ hết hồn hết vía chính là thể phách của thanh niên này mạnh một cách thần kỳ, một đòn tấn công toàn lực lại không nhìn ra thương thế, nói cách khác, hắn không thể đả thương người thanh niên này.
Nếu có kết quả như vậy thì sẽ ngược lại.
“Không thể nào, ta là Thánh Quân đỉnh phong, làm sao thất bại?” Trong đầu mới nảy lên ý niệm trong đầu này đã bị tên râu rậm hủy bỏ rồi.
Trung Châu vực nhiều kỳ tài như vậy, cũng có người nhảy qua cảnh giới tác chiến, nhưng mà vượt qua một đại cảnh giới tác chiến thì gần như chưa nghe nói qua, thế nên, có lẽ hắn sẽ không bại.
Nghĩ tới đây, tên râu rậm lại lấy lại lòng tin.
Cũng lúc này, kiếm thế trên bầu trời ngưng tụ, dung hợp với kiếm ý, uy lực tăng mạnh, ẩn chứa kiếm uy hừng hực, rơi xuống đỉnh đầu tên râu rậm.
Một kiếm này có ánh sáng rực rỡ chói mắt, mang theo sức mạnh hủy diệt tối cao, khiến sắc mặt đám người Tiệt Long giáo trắng bệch, cho dù tên râu rậm này là Thánh Quân đỉnh phong cũng cảm thấy một luồng lãnh ý vô tận.
Hắn cắn răng rống giận, một luồng sức mạnh hoang dã tang thương hồi phục từ trong cơ thể, gân xanh trên người nổi lên dữ dội như rồng, mặt đất chấn động, đất đá bay mù trời, tạo thành bão cát, vòi rồng, hóa thành một cự long màu vàng đất, lên như diều gặp gió, va chạm với kiếm quang rơi xuống.
Ầm ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận