Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 284: Một con mèo đen kỳ quái

Tứ chi của mèo đen to như cánh tay trẻ con, cường tráng khoẻ mạnh, giờ phút này, trong mắt mèo đen mang theo vẻ lạnh nhạt và tràn đầy sát ý giống như con người.
“Kỳ lạ, sủng vật của ai đây?” Lục Trần nhìn chằm chằm con mèo đen này, nói thầm một câu.
Mèo đen có chiều dài khoảng một mét, phát ra khí tức chỉ tầm trên dưới Siêu Phàm cảnh, hẳn là yêu sủng của người khác, không biết vì nguyên nhân gì mà lại chạy tới nơi này.
“Sủng vật của nhà ai đây, cũng không biết đường mà buộc dây vào.” Lục Trần nói thầm một câu, vừa mới nãy, hắn xém chút nữa đã bị mèo đen đánh lén rồi.
Lời nói của Lục Trần khiến mèo đen tràn ngập lửa giận, bộ lông màu đen xù lên, hóa thành một vệt sáng đen, viu một tiếng, đánh về phía Lục Trần.
“Mẹ nó, còn dám tới đây?” Lục Trần quát lớn một tiếng, nói xong, hắn sử dụng linh lực, nắm tay phát ra ánh sáng, một ngọn lửa bao phủ, trực tiếp đánh ra.
Một nắm đấm này khiến không khí bị gạt ra, nhiệt độ không gian xung quanh tăng lên, uy thế vô cùng.
Uỳnh!
Mèo đen đau đớn kêu lên một tiếng, bị Lục Trần đánh bay ra ngoài.
Đùa à, Lục Trần có chiến lực vô song trong cùng cảnh giới, hơn nữa thân thể máu thịt đã qua sự rèn luyện của ngọn lửa màu đen, thể phách cũng đã tăng thêm một cấp bậc.
Chỉ là một con mèo đen thôi mà, làm sao có thể chống đỡ được một đấm của hắn cơ chứ.
Thế nhưng, mèo đen bị đánh bay cũng không hề sợ Lục Trần, nó lại bay trở lại, lúc nó đang bay trở lại, bỗng nhiên hé miệng, phát ra một tiếng giống như đang gầm nhưng cũng không phải gầm, phun ra gợn sóng lăn tăn màu đen, gợn sóng màu đen lan tràn với tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt, nó đã tới được trước mặt Lục Trần, xâm nhập vào trong thức hải của Lục Trần.
Trong chốc lát.
Lục Trần cảm nhận cơn đau như búa bổ, đau như muốn nổ tung, cơ thể trong không trung đang lung lay sắp đổ.
Mèo đen biết một loại bí thuật linh hồn, lực công kích hóa thành gợn sóng tấn công vào thức hải, giống như từng thanh đao sắc bén, cạo tới cạo lui trong thức hải của Lục Trần.
Não Lục Trần như thành bột nhão, sắc mặt tái nhợt.
Hắn sơ suất quá, ai có thể ngờ được, một con mèo đen chỉ tương đương với Siêu Phàm cảnh lại có thể thi triển bí thuật linh hồn, phải biết rằng, Siêu Phàm cảnh còn không ngưng đọng được nguyên thần.
Con mèo đen này lại có thể sử dụng bí thuật linh hồn, Lục Trần có trăm ngàn câu hỏi không thể lý giải được.
Trông thấy hai tay Lục Trần ôm lấy đầu, sắc mặt tái nhợt, mèo đen lại há miệng, tiếp tục phun ra một đợt công kích hình gợn sóng màu đen.
Lục Trần cố nén cơn đau nhức kịch liệt trong đầu, Phệ Hồn đoản kiếm xuất hiện trong tay, đoản kiếm phát ra ánh sáng màu đen, ngăn cản gợn sóng màu đen đang lao tới gần, thậm chí là còn hấp thụ gợn sóng màu đen.
Xa xa, mèo đen nhìn thấy đoản kiếm phát ra ánh đen trong tay Lục Trần, ánh mắt lóe vẻ sợ hãi, vội vã thu hồi công kích, nhưng quá muộn rồi, toàn bộ hồn lực đã bị hấp thụ hết, nó kêu lên một tiếng thảm thiết, khóe miệng tràn ra một vệt máu.
Linh hồn của nó đã chịu tổn thương nhất định.
Lục Trần khống chế Phệ Hồn đoản kiếm, tỏa ra ánh sáng màu đen, ngăn cản mèo đen sử dụng bí thuật linh hồn.
Hắn ngồi xếp bằng trên không trung để chữa thương, chỉ vẻn vẹn mấy phút là đã có thể khôi phục lại bình thường.
“Mẹ nó, cái con mèo đen nhà ngươi đúng là quái lạ, bổn đại gia tung hoành thập vực, chưa từng phải chịu thiệt thòi như vậy.” Sau khi Lục Trần lấy lại tinh thần, hắn bắt đầu để mắt tới con mèo màu đen này, ngay sau đó, hắn sải bước đi về phía con mèo đen.
Nhưng mèo đen lại quay đầu bỏ chạy, tốc độ nhanh như vệt sáng màu đen hồi nãy.
“Trốn đi đâu!”
Lục Trần dốc hết sức vận chuyển Lôi Minh Thiên Quân, trong không khí vang lên tiếng sấm, cảnh tượng xung quanh nhanh chóng thụt lùi, giống như truy tinh cản nguyệt, khoảng cách của cả hai nhanh chóng rút ngắn lại.
Thế nhưng, tốc độ của mèo đen cũng rất nhanh, vậy mà lại lần nữa tăng tốc, kéo dài khoảng cách.
“Đúng là kỳ lạ, đến cả Lôi Minh Thiên Quân cũng không theo kịp.” Vẻ mặt Lục Trần vô cùng chấn động.
Phải biết Lôi Minh Thiên Quân là thân pháp lĩnh vực tốc độ, nếu như phải đứng thứ hai trong các loại thân pháp về tốc độ, vậy thì không có cái nào dám xưng thứ nhất, hơn nữa trong toàn bộ thập vực, không thân pháp tốc độ nào có thể sánh với Lôi Minh Thiên Quân.
Nhưng mà bây giờ trong cùng cảnh giới, toàn lực thi triển Lôi Minh Thiên Quân, thế mà lại không thể nào bắt kịp một con mèo.
“Trốn đi đâu!”
Lục Trần quát to một tiếng, càng cảm thấy hứng thú với con mèo này, tăng tốc đuổi theo.
Đồng thời ngón trỏ cùng ngón giữa khép lại, làm thành hình kiếm.
Viu!
Một luồng kiếm khí sắc bén từ ngón tay bắn ra, nhanh đến cực hạn, không đến hai giây là đã có thể đuổi kịp mèo đen.
Mèo đen nhận ra được uy hiếp đến từ phía sau, thân thể đột nhiên chìm xuống một đoạn.
Một luồng kiếm khí sắc bén bay tới xẹt qua phần lưng của mèo đen, cuốn lên một túm lông đen.
Giác quan thứ sáu của con mèo đen này cực kỳ mạnh, hơn nữa còn rất nhanh nhẹn, có cảm giác rất nhạy đối với nguy hiểm, vừa rồi nếu như chỉ chậm một giây thôi, phần lưng của mèo đen đã bị gọt đi một mảng lớn rồi, chứ không phải chỉ mất mấy cái lông mèo như vậy đâu.
“Chạy thoát rồi sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận