Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1900. Công nhận - Bị Dạy Dỗ Thành Thánh (Truyện Chữ)

Trưởng lão khảo hạch vừa dứt lời khiến bên dưới bàn tán xôn xao.
Trong thâm tâm, mấy nghìn người vượt qua khảo hạch nhập môn vô cùng kinh ngạc. Mọi người cùng gia nhập tông môn, họ chỉ có thể đi lên từ đệ tử bình thường, nhưng đã có người mở được một phe phái tại Vạn Kiếm tông rồi.
Địa vị chỉ dưới tông chủ, trên vạn người.
Lúc này, chủ phong, Khôi Lỗi cung, Thanh Viêm cung đều có đệ tử lớn tuổi xuất hiện, khí chất siêu phàm, đều là cấp bậc cự đầu.
“Nếu muốn gia nhập chủ phong thì đứng trước mặt ta.”
“Người có hứng thú với khôi lỗi, phù chú thì đến chỗ ta.”
“Ta là đệ tử Thanh Viêm cung, muốn học tập luyện đan và luyện khí thì đến chỗ ta.”
Ba đệ tử lớn tuổi thuộc phe phái nói xong thì đứng đó cho các đệ tử xếp thành hàng.
Mấy nghìn người phía dưới bắt đầu lựa chọn phái, cuối cùng hơn một nửa đệ tử nhập môn đi tới chỗ đệ tử lớn tuổi của chủ phong, còn lại thì gia nhập Khôi Lỗi cung và Thanh Viêm cung.
Về phần phái do Lục Trần mở lại không ai hỏi han đến. Đương nhiên, Lục Trần cũng không đến nhận môn đồ, dù cho có đệ tử cảm thấy hứng thú với Kiếm Đế cung cũng không tìm thấy đường để gia nhập.
Vả lại, đa số đệ tử nhập môn trong hàng đều thầm xem thường.
Vì phần lớn người gia nhập đều ở cấp bậc Thánh Đế, nên dẫu người nào đó đã vượt qua năm cửa khảo hạch khó khăn đi chăng nữa và có thể mở một phái tại Vạn Kiếm tông, nhưng từ đầu đến cuối cảnh giới lại cùng cấp độ với họ.
Họ đều là thiên tài đến từ các phái, tâm cao khí ngạo, đương nhiên trong lòng không quá tin phục võ giả cùng tầng.
Lý Huyền đưa mắt nhìn ba trưởng lão khảo hạch, cao giọng hỏi: “Kiếm Đế cung ở đâu, nếu do Lục huynh sáng lập vậy ta sẽ gia nhập Kiếm Đế cung.”
Hải Tu Minh cũng đứng ra nói.
Hắn và Hải Tu Minh vượt qua cửa khảo hạch thứ ba, dẫu sao cũng có thể lên đến chức vị trưởng lão. Họ chưa quen thuộc những núi khác, không bằng đi theo Lục Trần sẽ tốt hơn.
Hai người Lý Huyền muốn đến Kiếm Đế cung, người xung quanh nhốn nháo tỏ vẻ kinh ngạc, nhưng không nói thêm gì.
“Ta cũng đến Kiếm Đế cung.”
“Ta cũng vậy…”
Xung quanh có hơn mười người hưởng ứng, quyết định gia nhập Kiếm Đế cung.
Cảnh giới của những người này không cao, đều ở cấp Đại Đế, tuy rất nhiều người vì thể diện nên không muốn gọi một võ giả cùng cấp bậc là cung chủ, nhưng không phải tất cả đều có suy nghĩ đó, chẳng hạn như mười hai người này đây.
Họ cảm thấy đã có người trổ hết tài năng từ trong đó, được tông chủ công nhận và có thể mở phái.
Vậy người tên Lục Trần ấy hẳn có bản lĩnh truyền dạy.
Mặt khác, Lục Trần sáng lập phái đang thiếu rất nhiều người, họ đến có thể sẽ được hướng dẫn một với một. Ba phái còn lại đã tồn tại ngần ấy năm, mỗi phái đều có trăm nghìn người trở lên, muốn được người đứng đầu chỉ dạy rất khó, thậm chí còn có thể bị đệ tử lớn tuổi ức hiếp nữa.
Vì vậy, không bằng họ đến phái mới thử thời vận xem sao.
Bên cạnh có người nói: “Sau khi gia nhập vào phái nào rồi thì nghìn năm tới không được rời bỏ, kỳ hạn vượt qua ngàn năm mới được chọn lại phái gia nhập đấy.”
Cuối cùng, đệ tử lớn tuổi của chủ phong, Khôi Lỗi cung, Thanh Viêm cung dẫn theo sư đệ mới nhập môn rời đi. Nơi đây nhanh chóng yên tĩnh lại, chỉ còn trưởng lão khảo hạch và nhóm Lý Huyền.
Trưởng lão khảo hạch nhìn về nơi xa, chỉ rõ hướng cho nhóm Lý Huyền rồi cũng rời đi.
Lý Huyền, Hải Tu Minh và mười hai võ giả mang lòng hiếu kỳ bay đến đỉnh núi của Lục Trần. Chẳng mấy chốc đã tới nơi, họ phát hiện những công trình kiến trúc đã cũ, xung quanh cỏ dại rậm rạp, côn trùng kêu vang không ngừng. Một cảnh tượng hoang vu.
Trong phút chốc, mọi người nhìn nhau.
“Nơi này cũ quá rồi nhỉ.”
“Khắp nơi đều là rêu xanh, đã bao lâu không có ai ở rồi.”
Nhóm Lý Huyền nhìn cảnh tượng hoang vu xung quanh, lặng lẽ thảo luận.
Tim mười hai đệ tử càng đập nhanh, hiện tại đổi phái còn kịp không vậy.
Lúc đầu Lục Trần đứng tại chỗ suy nghĩ xem phải sắp xếp nơi này thế nào, chợt nghe bên cạnh vang lên tiếng thảo luận, hắn ngẩng đầu thì thấy Lý Huyền, Hải Tu Minh và mười hai thanh niên lạ lẫm đi tới. Hắn nghi hoặc hỏi: “Sao hai người lại tới, còn họ là.”
Lý Huyền đi đến gần Lục Trần, vừa cười vừa nói: “Lục huynh, ngươi mở phái tại Vạn Kiếm tông, đương nhiên chúng ta phải đến cổ vũ rồi. Ta vượt qua ba cửa ải khảo hạch khó, ngươi xếp cho ta một chức trưởng lão là được rồi.”
Lục Trần sờ mũi, lúc trước Kiếm Quân Chủ cho hắn mở Kiếm Đế cung, hắn chưa nghĩ kỹ làm sao chiêu mộ đệ tử, không ngờ mọi người đều biết, khiến hắn bất ngờ là còn có mười hai cái đệ tử nhập môn mới muốn gia nhập Kiếm Đế cung.
“Nếu đã đến thì ở lại đi.” Hiện giờ là lúc thiếu người, có đệ tử đến cũng không tồi, dĩ nhiên Lục Trần không thể quá soi mói. Nhìn công trình kiến trúc cũ nát xung quanh, hắn nói: “Những cung điện này cải tạo và tân trang lại vẫn có thể ở, mọi người cùng làm thôi.”
Thế là, mọi người hành động, dọn dẹp cỏ dại và rêu xanh xung quanh, đồng thời tu bổ lỗ thủng ở cung điện.
Một tiếng sau, hoàn cảnh bốn bề mới miễn cưỡng vừa mắt.
Bên ngoài!
Phái mới Kiếm Đế cung vừa được sáng lập nhanh chóng được truyền bá trong Vạn Kiếm tông dẫn đến những cuộc bàn luận xôn xao, và tiếng tăm của Lục Trần cũng được truyền miệng.
Với Kiếm Đế cung vừa được thành lập, có người tỏ ra tò mò, có người khinh thường và có người thờ ơ.
Hết chương 1886.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1887
Bạn cần đăng nhập để bình luận