Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1495: Khinh thường (2)

Đám thiên yêu thấy Lục Trần không thèm trốn, như thể không cảm giác được nguy hiểm, ánh mắt chúng không khỏi lộ vẻ kinh ngạc. Thanh niên hái thuốc kia là tên ngốc à, hắn không nhận ra rằng công kích của bọn chúng sắp tới gần và sinh mệnh của bản thân đang bị đe doạ, chuẩn bị bỏ mạng ngay lập tức sao?
Đây là lần đầu tiên chúng nhìn thấy một võ giả nhân loại bất cẩn như vậy.
Tuy nhiên bọn chúng nhanh chóng nhận ra rằng nhân loại này chắc hẳn biết bản thân sẽ phải chết, vì vậy đã chọn bỏ qua công kích tử vong một cách có thể diện này.
Bởi vì làm như vậy, người khác sẽ không thể nhìn ra nội tâm hắn đang kinh hãi.
Đừng thấy hắn nhắm mắt làm ngơ chuyên tâm hái thuốc, không chừng trong lòng đang sợ chết khiếp.
Khi tầng sóng vàng bảo phủ Lục Trần đám thiên yêu lộ vẻ lạnh lùng, chờ đến khi gợn sóng vàng lan ra, đối phương nhất định sẽ chết.
Nhưng rất nhanh, một cảnh tượng cực kỳ quỷ dị xuất hiện, gợn sóng màu vàng lan ra nhưng đối phương chưa chết mà vẫn khom lưng hái thuốc, như thể hơn chục người vừa phát động công kích chí mạng với hắn không hề có tác dụng.
"Sao lại thế này?"
Đám thiên yêu đứng nguyên tại chỗ, tất cả đều lộ vẻ kinh ngạc.
Bọn họ kinh ngạc không hiểu vì sao đối phương lại không có mệnh hệ gì, cho dù có pháp bảo bảo vệ nguyên thần cũng không thể nào hoàn toàn không có phản ứng.
Trừ khi hắn sở hữu một pháp bảo nguyên thần cấp bạc Đế cảnh, nhưng loại pháp bảo này rất hiếm, nhiều lắm chỉ có một hai cái, hoàn toàn không có khả năng xuất hiện trong tay một Thiên Tôn.
....
Trên lĩnh vực đại đạo màu vàng, toàn thân Hứa Thanh Dao đằm chìm trong ma quang màu đen, trên tay cầm một thanh kiếm sắc bén màu đen. Bộ dáng này của Hứa Thanh Dao toát ra khí chất vừa lạnh lùng lại trong trẻo, quyến rũ như một ma nữ làm điên đảo chúng sinh.
Gương mặt xinh đẹp của Hứa Thanh Dao đầy vẻ lạnh lẽo, nàng phóng thích ra khí tức quy tắc chống lại sự ràng buộc của lĩnh vực đại đạo.
Mười hai quy tắc tiến nhập Hoàng Tôn, nàng có tổng cộng mười sáu quy tắc, hoàn toàn có thể triệt tiêu áp lực của Đại Đế, thanh trường kiếm màu đen chém ra từng luồng ma quang đen, đánh nát hư ảnh của một con Kim Bức.
Trong lĩnh vực đại đạo, số lượng Kim Bức được sinh ra vô hạn, chúng lao về phía Hứa Thanh Dao.
Trong lúc đỡ đòn tấn công của nam tử kim y, Hứa Thanh Dao nhìn về phía Lục Trần, đôi mắt xinh đẹp của nàng toát lên sự lo lắng.
Tuy biết Lục Trần lợi hại hơn nàng, nhưng không lớn tới mức vậy.
Nàng không dám khinh suất, hơn mười Thiên Tôn liên thủ nhưng Lục Trần lại không thèm để ý tới đòn công kích.
Khoảnh khắc những gợn sóng màu vàng giống như sóng biển cuồn cuộn nổi lên bao phủ toàn bộ cơ thể Lục Trần, Hứa Thanh Dao thầm đổ mồ hôi hột thay Lục Trần.
Khi thấy Lục Trần không bị tổn hại chút nào, nàng mới thở phào nhẹ nhõm.
Nam tử kim y cũng quan sát động tĩnh bên cạnh, ánh mắt hơi ngưng lại: "Hắn là ai?"
Sắc mặt nam tử kim y có hơi lúng túng, vốn tưởng rằng thanh niên này nhất định sẽ chết, không ngờ hắn vẫn còn sống sót.
Chỉ trong phút chốc, hắn không dám khinh suất, càng không dám coi đối phương là một Thiên Tôn bình thường, chí ít cũng phải cùng cấp bậc với Hứa Thanh Dao.
Thấy Lục Trần lạ mặt, nam tử kim y không nhận ra hắn, cũng không phải địch nhân quen thuộc của Giới thành, chẳng lẽ là người mới tới?
Hứa Thanh Dao thản nhiên nói: "Là một thủ hạ mới tới Giới thành, không nghe lời lắm."
Nam tử kim y thầm nghĩ, quả nhiên là người mới tới Giới thành, nếu không sao hắn có thể không biết đối phương.
Mặc dù đối phương chống đỡ được công kích của thủ hạ nhưng nam tử kim y không hề lo lắng cho thủ hạ của mình. Cho dù bọn họ không giết được đối phương, đối phương cũng không giết được thủ hạ của mình.
Nam tử kim y lấy lại tinh thần, đứng trong lĩnh vực đại đạo, nơi nhất cử nhất động đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn, hắn nhìn chằm chằm Hứa Thanh Dao rồi nói: "Ta sẽ chế ngự ngươi trước, sau đó giết hắn."
Đôi mắt nam tử kim y phát ra kim sắc kỳ dị, đại đạo rực rỡ lan toả khắp người. Trong lĩnh vực đại đạo, thân dơi vàng cũng tản ra ánh sáng nhàn nhạt, ánh mắt tràn ngập lệ khí hung ác, tất cả bọn chúng đều lao về phía Hứa Thanh Dao.
...
Đám Kim Bức Thiên Tôn nhìn chằm chằm Lục Trần, đối phương vẫn đang cúi đầu hái thuốc, từ đầu đến cuối đều phớt lờ bọn chúng.
Loại cảm giác bị phớt lời này thật sự rất khó chịu, bọn chúng hừ lạnh một tiếng, tất cả lần lượt ra tay thi triển bí thuật.
"Đi."
Thiên Tôn thủ lĩnh chỉ tay, con dơi vàng phát ra tiếng thét chói tai, sóng âm khuếch tán khiến không gian xuất hiện vết nứt.
"Ta không tin lần này ngươi không chết."
Đám Kim Bức Thiên Tôn nhìn thanh niên đang hái dược rồi lạnh lùng nói.
Hơn chục người bọn họ cùng nhau thi triển bí pháp, đòn tấn công mà họ tung ra đủ để uy hiếp đến võ giả Đế cảnh, dù không bị thương nặng cũng có thể khiến Đế cảnh chịu tổn thất nặng nề.
Thiên Tôn trước mặt có cùng cấp bậc với bọn họ, hắn nhất định sẽ phải chết.
Sau đó, khi làn sóng vàng bao phủ đối phương, hắn vẫn không bị gì giống như lần trước.
Hơn nữa, sau khi thanh niên kia hái xong linh dược dưới chân bèn bay thẳng đi, hắn bay đến một nơi cách xa mấy trăm thước, tiếp tục hái thuốc.
Đám Kim Bức Thiên Tôn hoàn toàn ngây ngẩn, nhưng lửa giận trong người cũng bùng lên.
Họ chưa bao giờ thấy một võ giả nhân loại nào ngạo mạn như vậy, hắn không chỉ phớt lờ công kích của bọn họ mà còn phớt lờ cả đám thiên yêu bọn họ, như thể coi họ là không khí, hoàn toàn không thèm để mắt tới.
"Mẹ kiếp ngươi dám coi thường chúng ta!" Đám Kim Bức Thiên Tôn giận dữ, đối phương đúng là coi bọn họ như không khí.
"Tiếp tục tấn công."
Đám Kim Bức Thiên Tôn hoàn toàn nổi giận, trong mắt hiện lên sát khí mãnh liệt, bọn chúng vung tay lên, Kim Bức khổng lồ trên bầu trời lại kêu lên một tiếng, một gợn sóng lăn tăn huỷ diệt với tốc độ cao bao phủ Lục Trần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận