Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1732: Cẩu sư huynh (2)

Về phần người tu hành Đế cảnh, có thể kiên trì được mười năm, mặc dù Đế cảnh bị lây nhiễm nhưng không dẫn đến chuyện nguyên thần mục nát rồi chết.
Một dịch bệnh lan ra trên diện rộng Sơn Hải giới, khiến người tu hành hoảng sợ.
Lục Trần dẫn Nguyệt Nhan đi vào Giới thành, nhìn thấy Giới thành được một vầng sáng màu vàng bao phủ, oán khí nhàn nhạt tỏa ra.
“Tà Thần.” Lúc này đồng tử Lục Trần co rụt lại.
Mặc dù luồng khí tức tà ác này nhạt nhưng Lục Trần vẫn có thể phân biệt được, đây là khí tức của thể Oán Niệm.
Trong lòng Lục Trần căng thẳng, chẳng lẽ Tà Thần đã đến Sơn Hải giới.
Đồng thời cũng có chút tiếc nuối, ngay cả thế giới tán loạn cũng không thể giết chết Tà Thần, còn để hắn chạy đến Sơn Hải giới gây chuyện.
Lục Trần và Nguyệt Nhan đi đến cũng gây sự chú ý cho các cường giả ở Giới thành, rất nhiều Thiên Tôn, Đại Đế đều cảm nhận được khí tức xa lạ, nhìn ra không trung xa xa, thấy được hai người chói mắt.
Người đầu tiên đi ra là đệ nhất cường giả của Giới thành, một Thánh Đế tên Tề Hạo Xương.
Tề Hạo Xương xuất hiện, nhìn thấy Lục Trần thì thở phào một tiếng, nhưng cũng nhanh chóng chuyển ánh mắt sang Nguyệt Nhan ở bên cạnh, trong đôi mắt già nua tràn ngập sự ngưng trọng.
Mặc dù nữ tử xa lạ này không tỏa ra khí tức nhưng là một người tồn tại vô cùng gần với cự đầu, cảm giác được nguy hiểm mạnh mẽ, hắn ngửi được mùi nguy cơ nồng đậm trên người Nguyệt Nhan. Vị nữ tử thánh khiết xuất trần này rất có thể là tồn tại cấp bậc Thiên Đế.
Ngay sau đó, hai nữ nhân Hứa Thanh Dao, Nguyễn Trần Sương cũng xuất hiện, nhìn thấy Lục Trần thì đều buông bỏ cảnh giác trong mắt.
Nguyễn Trần Sương nói: “Sư đệ, ngươi lịch luyện trở về rồi.”
Lục Trần biến mất mấy chục năm, một phần nhỏ người biết Lục Trần tiến vào khu vực vô cùng tận, thăm dò thế giới mới, bây giờ thấy Lục Trần trở về thì có chút như trút được gánh nặng.
Bởi vì không chỉ có Lục Trần trở về mà còn thành công bước vào hàng ngũ Đế cảnh, năm đó Lục Trần mới là Thiên Tôn mà đã có thể gây sóng gió khiến Thiên Yêu giới gà bay chó sủa, bây giờ trở thành Đế cảnh và trở về, thực lực chỉ sợ mạnh hơn nhiều.
Hứa Thanh Dao khẽ gật đầu với Lục Trần, tỏ ý chào hỏi.
“Sư tỷ, Thanh Dao.” Lục Trần khẽ gọi một tiếng.
Lục Trần cảm nhận được oán khí tà ác tràn ngập xung quanh, nói: “Có phải có một tên tự xưng là Tà Thần tiến vào Sơn Hải giới không?”
“Tà Thần?” Nguyễn Trần Sương nhíu mày nói: “Người này ở Thiên Yêu giới.”
Sau đó nghi ngờ hỏi: “Sư đệ biết hắn sao?”
Lục Trần gật đầu, nhưng không giải thích mà chỉ nói: “Đến phủ đệ của sư tỷ trước đi.”
“Được.” Nguyễn Trần Sương gật đầu.
“A, đây không phải là sư đệ thân yêu của ta sao.” Đúng lúc này, một câu nói đột ngột vang lên bên cạnh.
Một hào quang chói mắt không gì sánh được xuất hiện, khuếch đại thiên địa thành màu vàng, một thanh niên mặc áo bào hoa lệ xuất hiện, trên người mang lực lượng tín ngưỡng nồng hậu dày đặc, giống như một vị thần đang đạp không bay đến.
Khí thế người này ngập trời, mỗi bước đi, thiên địa đều sẽ chấn động.
Lục Trần nhìn thấy thanh niên đó đến, trong mắt hiện lên vẻ bất ngờ, bởi vì người này không phải ai khác mà chính là sư huynh Kim Anh Tuấn của hắn.
Nhìn uy thế thoát ra thì đã là Thánh Đế, đạo uy cường thịnh đến cực điểm.
Trong lòng Lục Trần vô cùng tò mò, những năm này Kim Anh Tuấn gặp được kỳ ngộ gì, cảnh giới còn cao hơn cả hắn, vào Thánh Đế cảnh trước một bước.
Nói đến, hắn cũng đã lâu lắm không gặp con hàng này, lần cuối biết tin tức từ hắn là từ trong miệng tứ hại biết được, nghe nói Kim ANh Tuấn còn bị Tiêu Dao lừa đến thổ huyết.
Lục Trần nhe hàm răng trắng ra, nhếch miệng cười: “Sư huynh, nghe nói ngươi đã có người mình thích, sao không thấy dẫn ra đây?”
Lục Trần còn chưa nói dứt lời, vừa nói ra, Kim Anh Tuấn vốn nham hiểm, dối trá, lúc này tóc dựng đứng lên, trên người tỏa ra phẫn nộ ngập trời, giọng nói lạnh lùng: “Cẩu sư đệ, ngươi lừa sư huynh thảm rồi.”
Trong giọng nói của Kim Anh Tuấn mang oán niệm nồng nặc, người xung quanh cũng có thể nhìn ra, hận ý của Kim Anh Tuấn đối với Lục Trần cực sâu, nhưng bọn họ vẫn còn xưng hô sư huynh đệ, ánh mắt trở nên kỳ lạ, lặng lẽ nhìn.
Kim Anh Tuấn nghe lời Lục Trần nói thì nhớ đến tình cảm mình ‘khắc cốt ghi tâm’, muốn phun ra máu.
Nếu như hắn bị nữ nhân lừa cũng không phẫn nộ như vậy, mấu chốt là nữ nhân hắn thích lại là một tên giả gái.
Mỗi lần nghĩ đến, Kim Anh Tuấn tê cả da đầu, có xúc động nôn ra máu.
Mà người thao túng phía sau lại chính là sư đệ thân yêu của hắn.
Bây giờ nhìn thấy Lục Trần, Kim Anh Tuấn hận không thể lập tức ra tay chém hắn thành tám mảnh.
“Cẩu sư đệ, ngươi sống tạm bợ thật tiêu sái, chỗ nào cũng có mỹ nhân làm bạn.” Ánh mắt Kim Anh Tuấn rơi vào trên người Nguyệt Nhan, con ngươi hiện lên vẻ bất ngờ, hắn không thể không bội phục vận may của tên chó chết này, bên người luôn có mỹ nữ xinh đẹp, khí chất người này còn cao quý hơn người kia.
“Tiểu cô nương, cười một cái cho đại gia xem.” Miệng Kim Anh Tuấn ba hoa một câu.
Hiện tại hắn là một vị Thánh Đế, cuối cùng cũng không cần sợ tên chó chết này nữa, hắn có thể nói năng tùy ý, nếu như sư đệ nổi giận thì lại càng đúng mong ước của hắn, có thể nhờ vào đó hung hăng dạy dỗ tên chó này một trận, phát tiết toàn bộ nỗi tức giận ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận