Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1044: Cố Thiên Nhai

Giang sơn rộng lớn có người tài giỏi, Lục Trần như chân long nổi dậy, cánh chim đã đủ lông đủ cánh.
"Haha, thường thôi thường thôi." Lục Trần vô cùng 'khiêm tôn' đáp lại một câu.
"Các hạ đến từ Kiếm Đế cung Thanh vực đã chắc chắn muốn nhúng tay vào chuyện này?" Chuyện xưa của hai người nhanh chóng bị cắt ngang, Kỳ Hạo âm trầm hỏi.
Trước đó đối phương đã từng nhắc tới Kiếm Đế cung, Kỳ Hạo phát hiện Cố Thiên Nhai có một tầng năng lượng vừa đặc biệt lại sắc bén vô cùng luôn trôi chảy khắp cơ thể. Đây chính là kiếm ý trong lời đồn, chỉ có kiếm tu cộng tôn giả mới có thể tu luyện được, điều đó cho thấy người đó đến từ Kiếm Đế cung ở Thanh vực, bèn gọi thẳng Cố Thiên Nhai là các hạ đến từ Thanh vực.
Kiếm ý lưu chuyển kia khiến sắc mặt Kỳ Hạo trở nên nghiêm trọng, bởi vì hắn cảm nhận được khí tức nguy hiểm.
Hơn nữa, trước đó hắn chỉ dùng một tia kiếm ý đã có thể chém ngang lưng Thánh Vương, vậy có thể tượng tượng được nếu bùng nổ toàn diện sẽ mạnh đến mức nào.
Nghe Kỳ Hạo nói xong, Cố Thiên Nhai vênh mặt ưỡn ngực, dùng đôi mắt sắc bén nhìn Kỳ Hạo nói: "Nói thật, tiểu tử thối này không tôn trọng ta chút xíu nào, ta đã muốn dạy cho hắn một bài học từ lâu rồi. Nếu các ngươi phá ra người cùng cấp đánh cho hắn thua đến nỗi mặt mũi bầm dập, ta không còn gì để nói. Nhưng nếu các ngươi cậy lớn bắt nạt bé thì nhất định phải hỏi ý kiếm trong tay ta."
Lục Trần: "....."
Kỳ Hạo cao ngạo nhìn xuống Cố Thiên Nhai, thách thức nói: "Khi đắc tội đến Thiên phủ, các ngươi đã từng nghĩ đến hậu quả chưa?"
Cố Thiên Nhai vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh không chút dao động, thản nhiên nói: "Ta mặc xác đây là Thiên phủ hay địa phủ, ngươi muốn chiến thì ta chấp."
Cố Thiên Nhai nói xong chợt có ánh sáng loé lên, một thanh trường kiếm màu xanh xuất hiện trong tay hắn, trên bề mặt thân kiếm phát ra một tầng kiếm ý cực kỳ sắc bén. Chỉ với một cái hất cổ tay của hắn đã có một tia kiếm quang màu xanh lam thoát ra từ thân kiếm, tốc độ của nó như một luồng ánh sáng xanh lao vụt về phía Kỳ Hạo trên bầu trời.
Kiếm khí phá vỡ hư không phát ra âm thanh chói tay như muốn xé nát không gian.
Con ngươi Kỳ Hạo hơi co rụt lại, vẻ mặt hắn trở nên nghiêm túc, lòng bàn tay không ngừng vỗ vào hư không khiến hàng vạn hàng nghìn chưởng ấn xuất hiện, từng lớp từng lớp bao vây kiếm ý. Nhưng luồng kiếm ý này rất mạnh, nó lần lượt đập tan từng chưởng ấn, mãi khi tới gần Kỳ Hạo mới tan biến hoàn toàn.
"Lão già, 666." Lục Trần hô to.
Cố Thiên Nhai đối đầu với cường giả Thiên phủ có khí phách như thế khiến Lục Trần không khỏi vỗ tay hoan hô.
Cố Thiên Nhai quay đầu nhìn Lục Trần với ánh mắt khó hiểu: "666 nghĩa là gì?"
"Nghĩa là ngươi trâu bò lắm luôn đó." Lục Trần đáp.
Khuôn mặt già nua của Cố Thiên Nhai lộ ra chút tự mãn, hãnh diện nói: "Dù sao thì ta cũng là một Kiếm Thánh, sao có thể bị doạ bởi một câu Thiên phủ."
Kỳ Hạo đứng giữa không trung với mái tóc dài bay phấp phới, ánh mắt âm trầm vô cùng, hắn lạnh giọng nói: "Ngươi thật sự muốn can thiệp vào chuyện này sao? Thiên phủ cường đại đến nỗi ngươi không thể tưởng tượng được đâu, cẩn thận rơi vào nơi muôn đời khó trở lại được."
Cố Thiên Nhai khôi phục sắc mặt bình thản, lạnh nhạt nói: "Bớt nói nhảm, ta hỏi ngươi một câu, ngươi có lui hay không?"
Khuôn mặt Kỳ Hạo khẽ giật vài cái, Thiên phủ bọn họ oai phong đến nỗi chỉ cần xưng tên thì làm gì ở đâu cũng thuận lợi, ai dám phản kháng. Kẻ này lại dám chống lại ý mình, nay ở Trung Châu vực liên tục bị làm cho mất mặt khiến Kỳ Hạo vô cùng phẫn nộ.
Sự uy nghiêm của Thiên phủ bị khiêu khích hết lần này đến lần khác.
Lục này, Huyền Vũ đan thánh bước ra khỏi tầng mây, chắp tay sau lưng nhìn về phía Kỳ Hạo nói: "Thiên phủ tuy mạnh nhưng Bồ Đề sơn cũng không phải nơi ngại phiền phức. Thiên phủ các ngươi còn muốn ngang ngược ở đây thì vẫn còn thiếu chút sức nóng. Nếu muốn khai chiến với Bồ Đề sơn thì cứ việc tới."
Gần đây cường giả Thiên phủ chặn đường dưới Bồ Đề sơn, dùng đủ mọi cách tra khỏi, thậm chí còn làm một số đệ tử Bồ Đề sơn bị thương. Tác oai tác quái như thế khiến Huyền Vũ đan thánh không nhìn nổi cái thói ngang ngược này.
Hôm nay hắn đã đứng ra, xem nhưng thẳng thừng đáp lại phong cách hành xử độc đoán này của Thiên phủ.
Lời nói của Huyền Vũ đan thánh khiến ánh mắt đám người Thiên phủ loé lên tia tức giận, những ngày này ở Trung Châu vực khiến bọn họ liên tục bị làm cho nuốt không trôi.
Từ khi Tinh Thần thạch của Thiên tử đại nhân bị chiếm đoạt, tiếp đó là Bồ Đề lão tổ đả thương cường giả Thiên phủ, Bồ Đề sơn không nể mặt chút nào, giờ lại có một kiếm tu xa lạ cùng với Huyền Vũ đan thánh đáp trả thẳng mặt Thiên phủ.
Tất cả mọi thứ cứ như một giấc mơ, như thể Thiên phủ đã không còn chút uy nghiêm nào, ai cũng có thể cản trở công việc của bọn họ.
Mặc dù đám cường giả Thiên phủ rất phẫn nộ nhưng phải kìm lại, hiện giờ thế trận của bọn họ không bằng thế trận của Bồ Đề sơn, tất cả đều hướng về phía Kỳ Hạo trưởng lão trên bầu trời, bởi vì Kỳ Hạo trưởng lão mới là người quyết định.
Kỳ Hạo nghe Huyền Vũ đan thánh nói xong, vẻ mặt càng trở nên lạnh lẽo, hắn lạnh lùng nói: "Tuy các ngươi có ba Thánh Vương đại thành, nhưng trước mặt Thiên phủ cũng chỉ là hữu danh vô thực mà thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận