Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1844: Khách lạ tới thăm

Lục Trần nhìn thấy thái độ của nữ nhi, khẽ thở dài, làm sao không biết nữ nhi thích thanh niên tên Lạc Vân, chẳng qua cũng không có hãm quá sâu, hắn sớm phát hiện chuyện này, tự nhiên muốn để nữ nhi nhìn rõ khuôn mặt thật của đối phương, tiếp đó kịp thời nhất đao lưỡng đoạn.
Lục Trần dùng thần niệm quét qua, rất nhanh đã phát hiện Lạc Vân.
Lúc này, trong một biệt viện tại Thánh Nguyệt tông, Lạc Vân đang đánh đàn với một thiếu nữ, hai người dựa sát vào nhau, trên khuôn mặt sáng rỡ của thiếu nữ lộ ra ý cười ngọt ngào, bị lời ngon tiếng ngọt của Lạc Vân dỗ đến nở cả ruột gan.
Lục Trần mang theo nữ nhi của mình, xuất hiện trên không biệt viện, cúi đầu nhìn cảnh tượng bên dưới, nói: “Tiểu Hoa, đây chính là người ngươi thích.”
Người trung niên áo bào tím cũng theo tới, nhìn thấy nữ nhi của mình và Lạc Vân ở cùng nhau, trong lòng có chút không yên, Lục Trần tiền bối sẽ không vì nữ nhi thích Lạc Vân, mà xuất thủ nữ nhi mình đấy chứ.
Rất nhanh, hắn liền thả lỏng, bởi vì thân phận Lục Trần thế nào, làm sao có thể làm ra chuyện như vậy được.
E rằng trong mắt đối phương, loại như Lạc Vân, căn bản không xứng với nữ nhi của hắn.
Lục Tiểu Hoa nhìn đôi nam nữ phía dưới, trong mắt hiện lên một chút u oán, sau đó nàng bay xuống dưới, đi tới trước mặt cả hai, nhìn Lạc Vân kêu lên một câu.
Lạc Vân thấy Lục Tiểu Hoa tới, nhướn mày, lập tức lộ ra vẻ mặt không vui, lạnh lùng hỏi: “Sao ngươi lại tới đây?”
Bên cạnh, nữ nhi của tông chủ Thánh Nguyệt tông cũng nhìn về phía Lục Tiểu Hoa, lại nhìn qua Lạc Vân bên cạnh, vừa định mở miệng, một lời truyền âm tại vang lên bên tai nàng, lập tức làm muốn nói lời kẹt lại trong cổ họng.
Lục Tiểu Hoa nhìn Lạc Vân, hỏi: “Ngươi là người thích ta, hay là thích quyền lợi?”
Lạc Vân nghe nói như thế, vẻ mặt hơi mất tự nhiên, nói: “Lục Tiểu Hoa, ta chưa từng thích ngươi, ta cũng không thích quyền lợi, người ta yêu vẫn luôn là Tử Vũ.”
Lục Tiểu Hoa nhìn thấy khuôn mặt dối trá của Lạc Vân, đột nhiên cười, hỏi: Lạc Vân, chẳng lẽ ngươi chưa từng thích ta?”
Lạc Vân không chút nghĩ ngợi nói: “Đó là hiển nhiên.”
Lạc Vân trả lời âm vang vang hùng hồn, tuy cả hai người Lục Tiểu Hoa và Tử Vũ, đều là mỹ nữ hàng đầu, không dễ lựa chọn, nhưng Tử Vũ vẫn là công chúa của Thánh Nguyệt tông, nếu như cưới Tử Vũ, sau này nói không chừng có thể nắm giữ Thánh Nguyệt tông.
Nghe được lời Lạc Vân thốt ra, Lục Tiểu Hoa cuối cùng cũng tuyệt vọng, lúc này nàng đã hoàn toàn hiểu rõ, tất cả những điều nam nhân này nói với nàng trước đây, chẳng qua chỉ là hoa trong kính, trăng trong nước mà thôi.
Người nam nhân này, từ đầu đến cuối đều chưa từng thích nàng, thứ hắn thích là quyền lợi.
Lục Tiểu Hoa nhìn Lạc Vân nói: “Nếu như ta nói cho ngươi, nếu ngươi lấy ta, thù lao đạt được còn vượt qua cả Thánh Nguyệt tông, ngươi có tin hay không?”
Lạc Vân nghe nói như thế, trong mắt lóe lên vẻ khinh bỉ, hắn từng nghe bối cảnh của Lục Tiểu Hoa, chẳng qua chỉ là tán tu một giới tiến vào Thánh Nguyệt tông, bối cảnh từ đâu tới mà còn vượt qua toàn bộ Thánh Nguyệt tông, nói đùa à.
Lúc này, Lục Trần và tông chủ Thánh Nguyệt tông xuất hiện.
Trong mắt Lục Trần chỉ có một mình nữ nhi, nhìn nàng nói: “Nữ nhi, hiện tại ngươi đã nhìn rõ khuôn mặt thật của hắn, trở về cùng ta thôi.”
“Được.”
Lục Tiểu Hoa gỡ bỏ khúc mắc, lộ ra ý cười ngọt ngào, đi tới trước mặt phụ thân.
Lục Trần nắm lấy cánh tay người nọ, từ đầu đến cuối, đều không hề nhìn nam tử tên Lạc Vân, trong mắt hắn, đối phương chỉ giống như một làn không khí.
“Lục Trần tiền bối đi thong thả.” Tông chủ Thánh Nguyệt tông lập tức vô cùng cung kính nói.
Bên cạnh, khuôn mặt Lạc Vân hơi dại ra, sững sờ tại chỗ.
Phụ thân của Lục Tiểu Hoa, ngay cả tông chủ Thánh Nguyệt tông cũng phải gọi là tiền bối?
Còn có, cái tên Lục Trần này, sao nghe quen như vậy?
Đột nhiên, toàn thân Lạc Vân run lên, chẳng lẽ là vị Lục Trần tiền bối kia?
Người có tên, cây có bóng!
Sau khi suy đoán bối cảnh của Lục Tiểu Hoa, đầu Lạc Vân quả thực muốn choáng váng, hối hận phát điên.
Lục Trần mang Lục Tiểu Hoa trở lại thành Thần Hoàng, cuộc sống lại yên ả trở lại.

Lúc này, bên trong khu vực Vô Cương, có một chiếc thuyền chiến to lớn vô cùng đang nhanh chóng phi hành, tựa như một luồng lưu quang.
Trên boong thuyền có mấy người thanh niên đang đứng chắp tay, ánh mắt nhìn về phương xa, khí tức quanh người mênh mông cuồn cuộn, khí chất siêu phàm, mơ hồ lộ ra khí tức tôn quý, tất cả đều đến từ gia tộc hoặc thế lực đứng đầu.
Người thanh niên đứng giữa trong đó, thân thể thon dài thẳng tắp, mái tóc đen dài phiêu dật, khuôn mặt lạnh lùng, lộ ra khí tức khủng bố.
Khí tức này, đã vượt qua Thánh Đế cảnh, là một vị Tạo Giới cảnh sơ kỳ.
Nếu Lục Trần ở đây thì sẽ nhận ra thân phận của đối phương, là thanh niên tên Đông Dật Lưu, đệ tử của Vận Mệnh thành chủ.
Sau lưng còn có hai vị lão giả, bọn họ yên tĩnh ngồi một bên, nhắm mắt dưỡng thần, trên người cũng không có khí tức quá mạnh phát ra, giống như lão giả bình thường.
“Sơn Hải giới, thật sự có hai yêu thú Vương giả sao?” Một người thanh niên lên tiếng, mang theo thần sắc quái dị.
Yêu thú Vương giả, trời sinh làm vương Yêu tộc, có thể thống ngự vạn yêu, ngay cả Nguyên giới, cũng tìm không ra mấy con, bây giờ nghe nói Sơn Hải giới thế mà có đến hai con yêu thú Vương giả, điều này khiến cho bọn họ tò mò, bèn đi theo Thần sứ thứ bảy Đông Dật Lưu tới tìm hư thực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận