Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1711: Tùy tùng mới

Thanh niên tuy dốc hết toàn lực chống lại, dùng lực lượng đại đạo chống lại hoả diễm màu đen, nhưng hỏa diễm của Lục Trần đã tấn cấp đến Chân diễm, cho dù là Thánh Đế cự đầu gặp được cũng phải tránh xa, huống chi hiện tại người bốc cháy không phải cự đầu.
Người này cảm giác cả người mình sắp bị hòa tan, lập tức ngồi xếp bằng xuống hư không, dốc hết toàn lực chống lại.
Mà Lục Trần không có kiềm chế phía sau, có thể chuyên chú đối phó với Thánh Đế bên cạnh, trong hai mắt có lửa giận ngập tràn, đạo uy quanh người không ngừng tăng lên, nhảy lên một cái, thần quang quyền ấn sáng chói, đánh về Thánh Đế phía trước.
Thanh niên phía trước cau mày, liếc nhìn đồng bạn đang trong không biết sinh tử, lại liếc nhìn Đông Dật Lưu, đối phương không hề có ý xuất thủ.
Có lẽ ở trong lòng Đông Dật Lưu, nếu như hai Thánh Đế bọn họ liên thủ còn không làm gì được một Đại Đế, thì không có tư cách làm tùy tùng của hắn.
Xem ra, chỉ có thể dựa vào mình.
Ầm!
Một quyền của Lục Trần rực rỡ như mặt trời, tràn đầy lực lượng, người nọ tuy xuất thủ chống lại, nhưng lúc nắm đấm của Lục Trần đấm tới, sắc mặt thanh niên đại biến, trong ánh mắt lộ ra một tia sợ hãi.
Bởi vì hắn cảm giác được một quyền này cực kỳ hung hãn, còn hùng hậu hơn đạo của hắn rất nhiều.
“Không tốt.”
Hắn nhanh chóng làm ra phản ứng, hai tay kết ấn, một bức thần bích màu vàng xuất hiện phía trước.
Ầm rầm!
Thế nhưng thần bích màu vàng vừa xuất hiện đã bị một quyền của đối phương đánh nát, tiếp đó đánh vào lồng ngực hắn.
Phụt!
Thân thể thanh niên bay ngược ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi, đồng thời lĩnh vực cũng tán loạn ra.
Lục Trần thấy cơ hội này, không hề do dự tạo ra lĩnh vực, bao phủ thanh niên vào bên trong.
Thanh niên đứng lên, còn muốn phản kháng, thế nhưng là phát hiện lực lượng trong cơ thể không điều động được, một luồng đạo uy hùng hậu trùng điệp tràn ngập xung quanh hắn, khiến hắn không dùng ra được lực lượng.
Sắc mặt thanh niên biến đổi, vì sao lĩnh vực của đối phương khủng bố như thế, trói buộc được cả một Thánh Đế như hắn.
A!
Phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng kêu thảm thiết thê lương, chỉ thấy thanh niên bị Diệt Thế Hắc Diễm nhập thể không chịu nổi nữa, thân thể nhanh chóng bốc cháy, tan thành mây khói giữa tiếng kêu gào thảm thiết.
Một màn này khiến người xem trên lưng thần điểu tê dại da đầu.
Khoảnh khắc này, bọn họ dường như tỉnh táo lại.
Người thanh niên này mặc dù là một Đại Đế, nhìn thì dễ ức hiếp, nhưng đối phương có Chân diễm.
Mà uy lực của Chân diễm, cho dù là Thánh Đế cự đầu cũng phải tránh xa, bọn họ muốn cướp đoạt, chỉ có Đông Dật Lưu đích thân xuất thủ, Thánh Đế khác xuất thủ, chỉ có phần mất mạng.
Lục Trần tự nhiên nghe được tiếng kêu thảm sau lưng, nhưng cũng không để ý tới, hắn di chuyển bước chân, đi đến trước mặt thanh niên mang sợ hãi, trên mặt mang theo nụ cười tàn nhẫn: “Ngươi không nên tới trêu chọc ta.”
Lục Trần nói xong, khí tức lĩnh vực bất ngờ biến đổi, thay đổi sắc bén vô cớ, từng tiếng xé gió gào thét trong lĩnh vực.
Thanh niên cảm nhận được biến hóa của lĩnh vực, nguy cơ tử vong cuốn ra toàn thân, cũng bất chấp tất cả, vội vã hô lớn: “Thiếu chủ, cứu mạng.”
Thế nhưng, điều khiến hắn tuyệt vọng là, Đông Dật Lưu vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh ngồi ở nơi đó, giống như không nghe được hắn kêu cứu.
“Đông Dật Lưu, ta đệt cmn.” Thanh niên phát ra tiếng gào thét không cam lòng, sau đó bị kiếm ý bao phủ, tiếng hét lớn cũng im bặt dừng lại.
Trên lưng thần điểu, một đám người xem tê dại da đầu, Đại Đế này không chỉ có Chân diễm, hơn nữa lực công kích cũng kinh khủng đáng sợ, đường đường một Thánh Đế, ở trong tay đối phương không quá ba chiêu, liền biến thành một đoàn huyết vụ.
Cách đó không xa, Kế Bằng cũng mắt trợn tròn nhìn một màn này, trong lòng dâng lên một luồng hàn khí, rốt cuộc hắn chọc phải Đại Đế biến thái gì thế này, quá kinh khủng.
Đột nhiên, thân thể Kế Bằng không hiểu sao run lên, bởi vì hắn phát hiện đối phương nhìn qua hắn, đó là một đôi mắt lạnh nhạt như dã thú, khiến người ta không rét mà run.
“Còn có ngươi, cũng đi chết cho ta!” Lục Trần di chuyển bước chân, đi về phía Kế Bằng, thần sắc lãnh khốc, giống như người xa lạ gặt lấy tính mạng người khác.
Lục Trần di chuyển bước chân, hoa văn đại đạo dưới chân khuếch trương, điên cuồng kéo dài ra, rất nhanh bao phủ lấy Kế Bằng cách đó không xa.
“Được rồi, dừng ở đây, tùy tùng mới, đi theo ta thôi.” Trên lưng thần điểu, Đông Dật Lưu mở miệng nói.
Âm thanh tuy là bình thường, thế nhưng mang theo uy nghiêm lớn lao, giống như Hoàng giả ra lệnh.
Nhưng Lục Trần hoàn toàn không có để ý tới đối phương, trong lĩnh vực, nổi lên một cơn phong bạo kiếm đạo kinh người, tản ra khí tức sắc bén tột cùng, giống như tử thần, trực tiếp nuốt lấy Kế Bằng.
“Muốn giết ta, nằm mơ!” Sắc mặt Kế Bằng âm ngoan nói, chỗ ấn đường của hắn xuất hiện một chiếc cổ đăng, dài gần một tấc, tim đèn thiêu đốt lên một ngọn lửa mờ nhạt, thật giống như đèn dầu của bách tính thế tục, nhưng cổ đăng treo trên đỉnh đầu Kế Bằng, tạo thành một vòng bảo hộ màu vàng, bảo vệ toàn thân hắn.
Người Kế Bằng ở trong phong bạo kiếm đạo, bình yên không có chuyện gì, dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Lục Trần.
Lục Trần nhìn thấy cảnh này, thần sắc bình tĩnh, không hề có bất ngờ, hắn có thể nhìn ra thanh niên này trong đám người kia cũng có chút thân phận, lúc trước hắn là người đầu tiên đi ra cướp đoạt Chân diễm, những người khác không nói tiếng nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận