Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1762: Máy rút tiền

Cũng không phải Yến Tử Hiên sợ mấy vị Thiên Đế vây công hắn, mà lại mấy vị Thiên Đế cũng không hạ thấp thân phận đi đối phó hắn được, nhưng Yến Tử Hiên sẽ không quan tâm mấy chuyện này, vị này thật sự có bản lĩnh trêu đùa người khác, bây giờ hắn chỉ có thể cầu nguyện Đế Sư sẽ không bụng dạ hẹp hòi như vậy.
“Sư tổ thế mà là Đại Đế rồi!” Trong mắt Lục Trần hiện lên một tia kinh ngạc, hắn cảm giác được đại đạo dao động nhàn nhạt trên người Đế Sư.
Người có tốc độ tu luyện chậm nhất Sơn Hải giới không thể nghi ngờ chính là Đế Sư, lúc người nọ bồi dưỡng được Thiên Đế đã là Đại Thiên Tôn, mà ba vị sư phụ của mình đã trở thành Thiên Đế từ rất lâu rất lâu rồi, lúc mình gặp được Đế Sư ở Sơn Hải hắn đã ở cấp Vương Tôn.
Bây giờ cuối cùng hắn cũng thăng cấp thành Đại Đế.
Tốn hơn trăm vạn năm lắc lư ung dung tu hành đến Đại Đế, ngoài hắn ra chắc cũng không còn ai.
Sau đó, mấy người trò chuyện một lúc rồi chia tay, Bùi Kỵ và Yến Tử Hiên phải quay lại tu luyện bổ sung, khôi phục cân nặng và ngoại hình bình thường.
Lục Trần cũng bế quan tu luyện, nhưng chỉ nửa tháng sau, một nữ chiến thần đã tìm đến hắn nói rằng có "bệnh nhân" từ Giới thành đến.
Lục Trần xuất quan, rời đi theo nữ chiến thần, chốc lát đã đến phía nam Giới thành, nơi có năm chiếc chiến thuyền cực lớn đang neo đậu, trên mỗi chiếc chiến thuyền có hàng nghìn người, bên ngoài chiến thuyền được bảo vệ bởi một hàng kết giới trong suốt, tràn ngập oán hận màu vàng nhạt.
Xung quanh chiến thuyền đứng lít nha lít nhít võ giả, đều là đến xem Lục Trần thanh trừ oán niệm như thế nào.
“Lục điện hạ Lục Trần tới rồi.” Sau đó, có người rất cung kính ôm quyền với Lục Trần nói.
“Mở cánh cổng kết giới ra.” Lục Trần ra lệnh.
Kết giới mở ra một cánh cổng, Lục Trần nhảy vào trong đó, trên người xuất hiện vô số xúc tu màu đen, len lỏi vào trong cơ thể từng người.
Chỉ trong mấy phút lập tức cắn nuốt oán khí, sau đó làm theo tương tự, trong vòng chưa đầy nửa giờ, đã đại công cáo thành, những người được cứu này đứng thành một hàng ngay ngắn và cúi đầu thật sâu trước Lục Trần.
Lục Trần nhìn về phía đoàn người đen nghịt, lớn giọng nói: “Làm phiền các vị, về chuyện cứu mọi ngươi…”
“Chúng ta biết, chắc chắn sẽ giữ bí mật.” Lục Trần còn chưa nói xong đã bị người không kịp chờ cắt ngang.
Trong mắt mọi người, việc bọn họ được cứu ra nhất định phải giữ bí mật, ít nhất không thể truyền đến Thiên Yêu giới được, bọn họ có thể “diễn” ra dáng vẻ sĩ khí sa sút, biểu diễn cho bọn Thiên Yêu xem.
Giờ đây lũ Thiên Yêu còn đang đợi ở Sơn Hải giới lòng người bàng hoàng, sĩ khí sa sút kia kìa.
Nếu như Thiên Yêu không chờ nổi mà phát động giới chiến, bọn họ có thể dùng thủ đoạn của mình, tát thật mạnh vào Thiên Yêu.
Lục Trần lớn tiếng nói: “Đương nhiên không thể giữ bí mật, sau khi các người trở về thì đi lạch trời truyền ra tin tức bệnh tình đã được chữa trị đến Thiên Yêu giới đi.”
Trong lòng Lục Trần phàn nàn một câu, nếu như giữ bí mật thì sao mình có thế nào “nghiền ép” được Tà Thần áo bào vàng chứ.
Từ trong thâm tâm Lục Trần đã nhận định Tà Thần áo vàng là “Máy rút tiền” của mình rồi, muốn dựa vào hấp việc thu oán khí của đối phương đến gia tăng sức mạnh Chân diễm.
Nếu Tà Thần áo bào vàng biết được oán khí bị thanh trừ, hắn nhất định sẽ đến Sơn Hải giới tiếp tục gieo rắc oán khí, khiến cho người ta trúng nguyền rủa.
Mặc dù tác dụng của việc hấp thụ oán khí để tăng sức mạnh cho Chân diễm quá mức bé nhỏ, nhưng con muỗi tuy nhỏ thì cũng là thịt.
Đám người nghe thấy Lục Trần nói xong biểu tình trên khuôn mặt đều lộ ra vẻ kỳ lạ, nhưng trong lòng lại không hề sợ hãi, cho dù họ có bị Tà Thần áo vàng nguyền rủa lần nữa, Lục Trần cũng có thể giải cứu họ.
“Ngoài ra, các ngươi có thu thập được oán khí màu vàng thì cũng đừng dùng thần hoả xử lý, mà hãy thu chúng vào rồi đưa cho ta.” Lục Trần tiếp tục nói.
Những người này trả lời một tiếng, bèn lên đường về Giới thành.
Theo sau nhóm đầu tiên đến, thành Thần Hoàng lại nghênh đón nhóm tiếp theo trúng oán khí, Lục Trần cũng trở nên bận rộn, may mắn thay, sau hai tháng tất bật, tất cả những võ giả trúng oán khí đều được Lục Trần chữa trị xong, Diệt Thế Hắc Diễm cũng tăng lên một phần trăm sức mạnh.
Lục Trần vui mừng khôn xiết, cực kỳ kích động, điều này tương đương với việc hấp thụ một ngọn Chân diễm cùng cấp!
Xem ra sự cố gắng trong khoảng thời gian này là hoàn toàn xứng đáng.
Về phần mấy võ giả được cứu sau khi trở về Giới thành, dựa theo Lục Trần dặn dò chạy đến trước lạch trời hướng về phía Thiên Yêu đắc ý khoe khoang bọn họ đã được cứu, bọn Thiên Yêu bên kia hai mặt nhìn nhau, sau đó cấp tốc đem tin tức truyền đến Yêu Thần sơn.
...
Thiên Yêu giới.
Yêu Thần sơn.
Ở một nơi có mây mờ lượn lờ bao phủ, ba người ngồi xếp bằng.
Một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi mặc y phục màu đỏ, khuôn mặt còn non nớt, thoạt nhìn trông rất ngây thơ. Bên cạnh còn có một thanh niên mặc áo bào màu vàng, chung quanh có sương mù màu vàng dày đặc, trông rất quỷ dị.
Người cuối cùng là một nam tử trung niên, nhìn tiêu sái nho nhã, nhưng lại không mất vẻ uy nghiêm.
Ba người này là Yêu Thần, áo bào màu vàng là Tà Thần, và Ninh Thiên Quân.
Ba người ngồi xếp bằng thành hình tam giác, nhắm mắt lại như đang tu luyện, trên người tràn ngập ánh sáng mơ hồ, tản mát ra hơi thở đạo vận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận