Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1963. Vận Mệnh thành chủ ra tay

Lần trước xuất hiện chuyện Tử Dương đạo tổ ra tay, sau lưng chính là Vận Mệnh thành chủ sai khiến, thế nên Lục Trần cảm giác Vận Mệnh thành chủ muốn ra tay với hắn.
Võ Vô Địch lắc đầu, nói: “Giới chủ ra tay, sẽ có cảm ứng lẫn nhau, hắn không thể đích thân ra tay, cho dù như thế nào, ngươi cầm trước.”
Lục Trần không hỏi, hắn yên lặng nhận lấy.
Võ Vô Địch thấy Lục Trần nhận lấy, xoay người rời đi.
Sáng sớm hôm sau, thế lực khắp nơi đã sớm hội tụ, do một Thái Thượng trưởng lão của Thánh Môn, loại cấp bậc Đạo Tổ kia tự mình mở trận pháp.
Mọi người bước vào khu vực truyền tống, truyền tống hoa văn của mặt đất được kích hoạt.
Ầm!
Cột sáng rực rỡ đến cực điểm truyền tống ngất trời, giống như một đường thần quang chói mắt, nhanh chóng phá nát không gian, biến mất ở cuối chân trời mịt mờ.
Khi tia sáng truyền tống biến mất, người đến từ thế lực tám phương biến mất không thấy gì nữa.
Cùng lúc đó, Vận Mệnh thần thành xa xôi, phía trên kiến trúc cao nhất, có một bóng dáng cao lớn đứng chắp tay, cuồng phong thổi trúng tay áo bào phần phật, nhưng hình bóng này bất động như núi, đôi mắt thâm thúy thủy chung nhìn chăm chú phương hướng Thánh Môn.
Đôi mắt của hình bóng này cứ như thể có thể nhìn thấu thế gian hư ảo, thấy được Thánh Môn xa xôi, nhưng không nhìn ra cảnh tượng bên trong, chỉ có thể trông thấy một mảnh sương mù mông lung.
Thánh Môn là môn phái do Thánh Chủ sáng chế, thiên cơ của nơi đó bị che đậy, cho dù hắn nắm giữ đạo vận mệnh hư vô mờ mịt, cũng không nhìn thấu phương hướng bên kia.
“Đi!”
Trong lúc bất chợt, toàn thân Vận Mệnh thành chủ chấn động, đôi mắt thâm thúy sáng lên, tự nhủ: “Vận mệnh nói ngươi không nên xuất hiện ở trong lối đi của truyền tống.”
Đại đạo vận mệnh nở rộ trong cơ thể Vận Mệnh Thành chủ giống như nhánh cây Thương Thiên Đại Thụ, kéo dài vô hạn ra ngoài, nhanh chóng ảnh hưởng lộ tuyến vận mệnh đan nhau trong thiên địa, Lục Trần đang ngồi truyền tống trận, đột nhiên cảm giác trong tối tăm có một lực lượng thần bí tập trung vào hắn.
Bạch quang chợt lóe, trực tiếp dẫn Lục Trần ra khỏi lối đi truyền tống.
Tồn tại cấp Giới Chủ, thần thông quảng đại, năng lực của nó đạt đến trình độ nói là làm ngay.
“Vận mệnh nói che đậy thiên cơ.” Vận Mệnh thành chủ tiếp tục nói.
Vận mệnh đại đạo rơi xuống, giống như vô số nhánh cây chập chờn, bao trùm phạm vi tỷ tỷ vạn dặm quanh Lục Trần, quấy nhiễu đại đạo xung quanh, khiến cho nơi đó mơ hồ một mảnh, cho dù bây giờ có giới chủ dùng thần niệm, cũng không thể để ý được vị trí chính xác của Lục Trần.
khu vực Vô Cương, một vùng đất nào đó, ánh mắt Lục Trần dại ra nhìn tình hình xung quanh, một mảnh ngây ngốc.
Một giây trước, hắn còn tử tế ngồi truyền tống trận rời đi, lên đường đi tới vũ trụ biên hoang, nhưng một giây sau, một đường bạch quang hiện lên, hắn tách khỏi những người còn ngồi truyền tống trận, đi tới một khu vực Vô Cương xa lạ, hắn cũng không có một chút cảm giác, khó hiểu đi tới chỗ này.
Lục Trần nhíu mày, trong lòng dâng lên một luồng dự cảm xấu.
Chẳng lẽ là Vận Mệnh thành chủ sử dụng sức mạnh đại đạo, âm thầm quấy nhiễu quỹ tích hành động của hắn.
Đại đạo vận mệnh, hư vô mờ mịt, vô cùng thần bí, có thể thay đổi quỹ tích đời người trong vô hình khiến người ta không nhìn thấu.
Đại trận truyền tống siêu cấp của Thánh Môn có thể trực tiếp truyền tống đến vũ trụ biên hoang, không thể xảy ra vấn đề, như vậy chỉ có thể là Vận Mệnh thành chủ quấy nhiễu điểm cuối lộ tuyến của hắn, truyền tống hắn tới khu vực xa lạ này.
Lục Trần mở rộng thần niệm bao trùm ra ngoài, xung quanh không phát hiện thế giới có sinh mệnh.
Đột nhiên, mí mắt Lục Trần giật điên cuồng, một cảm giác nguy hiểm kinh hãi truyền đến, hắn ngẩng đầu nhìn nơi xa, một nơi thật xa, nơi đó có một con sinh vật Hỗn Độn đầu chim mình người đang bay tới cực nhanh, quanh người bị sương mù Hỗn Độn bao phủ, toàn thân tản ra khí cơ lớn mạnh đến cực điểm.
Luồng khí tức này khiến da đầu Lục Trần tê dại, có một loại cảm giác hít thở không thông.
Đạo Tổ!
Đây là sinh vật Hỗn Độn cấp Đạo Tổ.
Trong thế giới vũ trụ, khoảng cách biên hoang khá xa, tại sao có thể có sinh vật Hỗn Độn cấp Đạo Tổ.
“Không tốt!”
Sắc mặt Lục Trần thay đổi lớn, thân hình chợt lóe, cả người bắn ra giống như cung tên, nhanh như tia chớp, bắt đầu điên cuồng chạy trối chết.
Lục Trần vốn tưởng rằng Vận Mệnh thành chủ sẽ tới đối phó hắn, nhưng không nghĩ tới sẽ va chạm với sinh vật Hỗn Độn cấp Đạo Tổ.
Gặp phải cấp số này, ngoài chạy trối chết, không có biện pháp khác, chẳng lẽ đứng nguyên tại chỗ chờ chết?
Trên lưng sinh vật Hỗn Độn đầu chim mình người có một đôi cánh chim màu xám tro, tràn đầy khí tức hưng thịnh vô cùng, tốc độ của nó vô song, nhanh chóng thu hẹp khoảng cách với Lục Trần, đôi mắt màu xám tro nhìn chăm chú vào bóng người chạy trốn phía trước, nổi lên vẻ mặt lạnh lùng hà khắc vô tình.
“Tốc độ rất nhanh!” Lục Trần trốn ở phía trước, cũng có thể cảm nhận được sinh vật Hỗn Độn ở phía sau đang nhanh chóng kéo gần khoảng cách, nếu tiếp tục như vậy, nhất định bản thân sẽ bị đuổi kịp, hơn nữa nếu như khoảng cách uy áp của đạo tổ cách hắn quá gần, căn bản không có một chút cơ hội phản kháng.
Cũng giống như lần trước Tử Dương đạo tổ phủ xuống, tất cả người xung quanh hoặc là sự vật đều không thể động đậy, sinh tử chỉ trong nhất niệm của đối phương.
Hết chương 1948.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1949
Bạn cần đăng nhập để bình luận