Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1336: Hư không hành giả bị doạ sợ

"Suy nghĩ của ta suýt chút nữa bị ngươi cắt ngang rồi." Tây Môn Vũ hít sâu một hơi, bình tĩnh lại rồi nhẹ nhàng nói tiếp: "Quay lại chủ đề, Sơn Hải giới thật sự sắp bị huỷ diệt."
Thấy vẻ mặt giễu cợt của Lục Trần, Tây Môn Vũ cũng hơi tức giận, cười lạnh nói: "Ngươi cứ không tin đi. Tuy sư phụ ngươi lợi hại, nhưng cũng không phải vạn năng. Sơn Hải giới vốn đã bị va chạm biên giới nên tổn thương nghiêm trọng. Hơn nữa, nguy cơ ta nói còn nằm ở bên trong, ta đã quan sát kỹ, Thiên Yêu đang ấp ủ âm mưu lớn, các sư phụ của ngươi cường đại như thế mà còn không phát hiện ra, hừ hừ...."
Thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tây Môn Vũ, Lục Trần không khỏi nhíu mày, tên này thật sự biết Thiên Yêu đang âm thầm tiến hành âm mưu gì đó hay là muốn hù doạ hắn?
Tây Môn Vũ chắp tay đứng, giọng điệu vô cùng đắc ý: "Hư Không Thần tộc ta đã hành tẩu khắp thiên hạ, có kiến thức trải rộng, thậm chí còn từng đến cả Thiên Yêu giới."
"Thiêu Yêu giới đúng là rất phồn thịnh, Sơn Hải giới kết hợp cùng giới của ta cũng không cường đại bằng Thiên Yêu giới." Nói tới đây, Tây Môn Vũ cảm thán một câu. Hắn không thể không thừa nhận, bối cảnh của Thiên Yêu giới cường đại đến mức không theo lẽ thường. Nếu giới của hắn bị Thiên Yêu xâm lược, chắc chắn không kiên trì được bao lâu đã bị tiêu diệt rồi.
Sau một lúc yên lặng, Lục Trần nói: “Sơn Hải giới có ý chí sẽ chống lại những sinh linh thuộc giới khác, sinh linh càng mạnh thì lực phản kháng càng lớn.”
“Lời này của ngươi không sai, chính xác là như thế.” Tây Môn Vũ gật đầu đồng ý, ngay sau đó ẩn ý nói: “Nhưng nếu ý chí bị ô uế thì sao?”
“Có ý gì.”
Tây Môn Vũ cười ha ha: “Không có ý gì, chỉ là Sơn Hải giới thật sự sắp xong rồi.”
Lục Trần thấy bộ dạng thề thốt của tên này, trong lòng hắn thầm nghĩ, nội bộ Sơn Hải giới có nguy cơ gì được, không phải chỉ là một vài Thiên Yêu ẩn núp thôi sao.
Nếu thật sự có âm mưu gì thì các sư phụ sẽ không phát hiện ra sao?
“Đây là thuỷ tinh truyền tin của ta, suy nghĩ xong rồi thì liên hệ ta, lấy Hư Không Thành Bảo để đổi lấy âm mưu của Thiên Yêu.” Tây Môn Vũ ném ra một viên thuỷ tinh cho Lục Trần và chuẩn bị rời đi.
Đột nhiên, một thiếu nữ xuất hiện trên boong thuyền, đôi mắt to long lanh nhìn chằm chằm Lục Trần phàn nàn nói: “Ca ca, sao ngươi lại chạy xa như vậy.”
Người tới không phải là thiếu nữ Hi thì là ai.
Lục Trần đỡ trán, thiếu nữ Hi tựa như một người theo đuôi, chỉ cần hắn rời khỏi một phạm vi nhất định thì nàng sẽ đột ngột xuất hiện trước mặt hắn.
“Ngươi ngươi ngươi…”
Bên cạnh truyền đến âm thanh thở hổn hển.
Lục Trần quay đầu lại nhìn thấy Tây Môn Vũ đang nhìn thiếu nữ Hi với vẻ mặt kinh hãi, trong mắt hiện lên sự sợ hãi không thể che giấu được.
Không gian khẽ gợn sóng, Tây Môn Vũ trực tiếp biến mất ở boong thuyền.
Phản ứng kỳ lạ của Tây Môn Vũ đã thành công thu hút sự chú ý của Lục Trần, Lục Trần không ngờ rằng Tây Môn Vũ nhìn thấy thiếu nữ Hi lại bị doạ sợ thành như ra vậy, trực tiếp biến mất đi như thể hốt hoảng chạy trốn vậy.
Lục Trần trong lòng nghĩ, chẳng lẽ thiếu nữ Hi và Tây Môn Vũ đến cùng một thế giới, thiếu nữ Hi có địa vị cao hoặc thực lực mạnh mẽ, mạnh đến mức có thể doạ Tây Môn Vũ sợ hãi.
Lục Trần kì quái nhìn Tiểu Hi dễ thương đang ở bên cạnh, hai má trắng nõn như ngọc, đôi mắt to sáng long lanh, nhìn như thế nào cũng là một cô gái đáng yêu, làm sao có thể doạ Tây Môn Vũ sợ thành ra như thế nhỉ.
“Ca ca, vì sao ngươi lại làm ta xấu như vậy?” thiếu nữ Hi nắm chặt cánh tay Lục Trần, khuôn mặt xinh đẹp ngẩng lên, đôi mắt to lộ ra vẻ bất mãn.
Trước đó nàng mới phát hiện ra khuôn mặt mình đen nhẻm, không đẹp chút nào
“Không có, ta chỉ cảm thấy ngươi đen một chút mới xinh đẹp.” Lục Trần trái lương tâm trả lời, sau đó hỏi: “Đúng rồi Tiểu Hi, người vừa rồi ngươi quen sao?”
“Người vừa mới biến mất kia sao, ta không biết, sao thế?” thiếu nữ Hi mắt to hỏi thăm.
“Không có gì.” Lục Trần lắc đầu, đột nhiên hắn cảm nhận được một loại hơi thở, rất nhanh từ phía xa loé lên một tia ánh sáng màu trắng, đây là một pháp bảo phi hành, bên trên pháp bảo có hơn mười loại hơi thở, rất nhanh pháp bảo đã dừng lại trước mặt hắn, dẫn đầu là một thanh niên áo trắng, trên người có phong thái tiêu sái.
Khi bọn họ nhìn thấy trên thuyền chỉ có thi thể của Long Nhân cùng với hai người đứng đó, thanh niên áo trắng biến sắc, hô lớn: “Giết bọn họ.”
Thanh niên áo trắng chính là Trương Văn Khải, con út của Trương gia gia chủ, tu vi chuẩn Chí Tôn, vì hắn không bắt được Mai Tiêu ngược lại rất nhiều thuộc hạ bị giết nên hắn đã ra lệnh cho thuộc hạ của mình bao vây nơi ẩn náu của Mai Tiêu, mà hắn mang theo người đến tập hợp lại với Thiên Yêu, để Thiên Yêu giúp hắn tìm người vì Thiên Yêu có phương pháp theo dõi đặc biệt.
Không ngờ khi đến đây chỉ nhìn thấy xác chết đẫm máu trên thuyền và hai người đang đứng ở kia.
Ngay lập tức hắn đã hiểu Thiên Yêu bị phát hiện và bị giết.
Theo mệnh lệnh của Trương Văn Khải, khí tức của các Thánh Vương bộc phát, lao về phía Lục Trần với khuôn mặt hung dữ, Lục Trần đi thẳng về phía bọn họ, chỉ thấy cơ thể của những Thánh Vương xông tới đột nhiên từ bên trong chia thành hai nửa, tia máu phun ra giữa không trung.
“Trương Văn Khải phải không!” Lục Trần nhìn người thanh niên kia, trên khuôn mặt hiện lên nụ cười nhạt.
“Hừ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận