Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1216: Bị Thiên Yêu dạy một bài

Vô số ngọn lửa lay động giống như lá cây, tia sáng chợt lóe, chỉ thấy một lão già tóc màu đỏ xuất hiện ở trước mặt hai người, quanh người tràn ngập sóng nhiệt hỏa diễm rất mạnh.
Lão già tóc đỏ này chính là thân thể con người của Hỏa Diễm thần thụ.
“Tiểu nha đầu nhà ngươi này cũng biết sai khiến ta.” Hỏa Diễm Tôn giả lẩm bẩm một câu, nhưng vẫn phóng lên cao, trong chớp mắt biến mất ở trong tầm mắt của hai người.
Tốc độ cỡ này khiến Lục Trần cảm thấy không bằng.
“Chúng ta cũng đi qua.” Hỏa Tích Quân cất giọng nói: “Cung Phong phản bội, có lẽ có thể tìm thấy vài dấu vết có liên quan Thiên Yêu, nói không chừng có Thiên Yêu núp sau nơi ở của hắn.”
Hai người bay song song, trở về nơi của Mộc Hành cung, xa xa, Lục Trần thấy nơi xa có mấy ngọn núi lớn bị Thương Thiên Đại Thụ bao phủ.
Toàn thân Thương Thiên Đại Thụ đỏ ngầu, tràn ngập sức mạnh hỏa diễm kinh người, mỗi một nhánh cây đều đạt hơn mấy trăm chục dặm, tạo thành một màn chắn hỏa diễm khổng lồ, khí tức lan tràn trên màn chắn rất mạnh, đệ tử Thánh Quân bình thường căn bản không dám nhận gần.
“Xảy ra chuyện gì, làm sao khu vực của tam đại đệ tử bị Hỏa Diễm Tôn giả phong tỏa.”
Động tĩnh đến mức này hiển nhiên kinh động đến mọi người trong Mộc Hành cung, trên bầu trời, một nhóm người đông nghịt vây quanh, thậm chí trưởng lão cấp Chí Tôn, cấp Thiên Tôn của Mộc Hành cung cũng bị kinh động, cung kính đứng ở trước mặt Hỏa Diễm thần thụ.
“Ngươi đi đi, ta không đi được.” Khi sắp tới Mộc Hành cung, Lục Trần nói, sau đó dừng bước chân.
Lục Trần âm thầm đứng xa nhìn là được, không cần thiết đi vào, suy cho cùng bây giờ thân phận của hắn vẫn chưa thích hợp khiến người khác chú ý.
Hỏa Tích Quân bay đi, đi tới gần, khí tức cấp Chí Tôn bộc phát, khiến cho người tại chỗ nhìn về phía nàng.
Địa vị Hỏa Tích Quân ở Hoả Hành cung tôn sùng, tất cả mọi người biết nàng.
Nụ cười Hỏa Tích Quân nghiêm túc, nhìn khắp bốn phía, mặt không chút thay đổi lên tiếng nói: “Cung Phong - tam đại đệ tử của Mộc Hành cung phản bội Sơn Hải giới, trở thành con cờ của Thiên Yêu, hiện đã bị tru sát.”
Lời này vừa nói ra khiến toàn bộ ồ lên, tất cả mọi người lộ ra vẻ mặt giật mình.
Mặc dù có người nghi ngờ tính chân thực của chuyện này, nhưng lời này nói ra từ trong miệng Hỏa Tích Quân, chắc chắn sẽ không vô cớ để mất như vậy, hẳn là nắm giữ được bằng chứng nhất định.
Hỏa Tích Quân dẫn người đi tới nơi ở của kẻ phản bội Cung Phong ở Sơn Hải giới tìm tòi một lần, không tìm được bất kỳ chứng cứ hữu dụng nào, cũng không phát hiện Thiên Yêu Long Nhân.
Có lẽ Thiên Yêu Long Nhân trong bóng tối kia cũng không ở chỗ này hoặc là rời đi trước.
Thiên Yêu ẩn nấp ở trong tông môn, bình thường cũng có chút thân phận trong Thiên Yêu, trên người có bảo vật có thể che dấu khí tức, thậm chí ngụy trang giống hệt loài người, dựa vào thần niệm thì gần như không thể tìm ra.
Nếu không một Đại Đế hoặc là Đại Thiên Tôn ra mặt, thần niệm cẩn thận dò xét mỗi một tấc đất của tông môn, chẳng phải có thể dễ dàng tìm ra toàn bộ Thiên Yêu ẩn nấp sao?
Mặc dù Thiên Yêu không để lại bất kỳ dấu vết gì, nhưng chắc chắn người hiểu rõ Cung Phong sẽ bị thẩm vấn một trận.
Cung Phong phản bội Sơn Hải giới, ảnh hưởng quá lớn, là kẻ địch của cả Sơn Hải giới.
Một thái thượng trưởng lão của Mộc Hành cung ra mặt, tự mình tra rõ về chuyện tình của Cung Phong, vài ngày sau, tấm màn sóng gió mới dần dần rơi xuống.
Ở một biệt viện yên tĩnh trong Hoả Hành cung,.
Trong biệt viện có hai người, một người là Lục Trần, một người là Hỏa Tích Quân.
Hỏa Tích Quân là đệ nhất mỹ nữ của Ngũ Hành tông, dung mạo xuất chúng, khí chất tuyệt trần, nhưng Lục Trần bên cạnh lại không rảnh thưởng thức phong cảnh trước mắt, bởi vì hắn bị Thiên Yêu trong bóng tối dạy cho một bài học, tâm trạng hơi khó chịu, như mắc nghẹn ở cổ họng.
Mấy ngày nay, tâm trạng không được tốt cho lắm.
“Chuyện đã có kết quả, Cung Phong là cô nhi, cha mẹ bỏ mình từ nhỏ.” Hỏa Tích Quân lên tiếng, phá vỡ không khí im lặng trong sân.
Ngũ Hành tông là đệ nhất tông môn của Ngũ Hành Thiên, ước chừng tồn tại năm tầng Đại Đế, muốn vào Ngũ Hành tông không chỉ cần thiên phú phi phàm mà còn cần bối cảnh trong sạch.
Sơn Hải giới và Thiên Yêu giới tiến hành tranh đấu hàng thế kỷ khá dài, trong thời gian này tích lũy vô số thù hận, đã khắc đến tận xương tủy, chuyện liên quan đến sinh tử tồn vong của Nhân tộc, tất cả mọi người hẳn là phân rõ cái gì nhẹ cái gì nặng.
Khoan dung như vậy, những người khác vẫn phản bội Sơn Hải giới, ví dụ như Ninh Thiên Quân, Thí Đế và Cung Phong chính là ví dụ tốt nhất.
Lòng người là thứ khó khiến người ta phỏng đoán nhất.
Lục Trần lấy lại tinh thần, sờ cằm, tò mò hỏi: “Vậy tại sao hắn lại phản bội, hẳn là không có nhân tố khiến hắn phản bội, lựa chọn đứng ở phía đối lập cả Nhân tộc.”
Một cô nhi thân thế trong sạch, chẳng lẽ cũng bởi vì uy hiếp của Thiên Yêu mà lựa chọn phản bội?
Điều này không thể.
Nếu như Thiên Yêu thật sự uy hiếp hắn thì trực tiếp tố cáo trưởng lão của tông môn là được.
Cửu Thiên và Sơn Hải giới là đại bản doanh của Nhân tộc, cũng không phải là đại bản doanh của Thiên Yêu.
“Có lẽ chính vì hắn là cô nhi, thế nên lựa chọn phản bội.” Một đôi mắt thanh thuần đáng yêu của Hỏa Tích Quân rơi vào trên người Lục Trần, chậm rãi cất giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận