Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1073: Thanh niên áo bào màu xám

Lão tổ của nó tự mình ra mặt, lật tay làm mây úp tay làm mưa, trấn áp thiên tài thần bí.
Thiên tài thần bí này triệu hồi một tòa tháp nhỏ màu đen ra, hút nguyên thần của lão tổ vào rồi để lại một câu không có thịt xác của nguyên thần.
Chuyện của nơi đây dẫn tới náo động kịch liệt, đây cũng là một Thánh Vương đại thành bị tháp nhỏ thần bí nhiếp nguyên thần, chết tại chỗ.
Cùng lúc đó, các nơi đều có dấu vết của võ giả thần bí hiện thân, đám võ giả thần bí này không chỉ có sức chiến đấu siêu mạnh, có thể dễ dàng đánh bại võ giả cùng cảnh giới, hơn nữa cũng đeo theo bí bảo đặc biệt có thể trấn giết Thánh Vương đại thành, thế nên, thế lực đứng đầu không có bất kỳ biện pháp nào lấy bọn họ.
Rất nhanh, người đời biết lai lịch của đám người kia, là nhân vật thiên kiêu của thượng giới xuống rèn luyện.
Bởi vì võ giả cá biệt khá lên giọng, nói thẳng bọn họ là thổ dân, giọng điệu không chút khách khí, thậm chí có thể nói hạ thấp.
Biết đám người này là thiên kiêu của thượng giới đến, những thế lực kia bị chém giết đệ tử quan trọng, cũng chỉ là giận mà không dám nói gì.
Bọn họ không dám trả thù, có mấy thế lực trả thù, cũng bị thiên kiêu của Thượng giới lấy bí bảo hoặc là pháp chỉ trấn giết.
Bàn về các vùng đất của Trung Châu vực, xuất hiện dấu vết hoạt động của thiên kiêu Thượng giới, thì bảy tám địa điểm khiến người đời rất nghi ngờ, trước kia thiên tài của thượng giới, mấy ngàn năm hoặc là trên vạn năm mới có một người xuống.
Gần đây thì sao, thiên tài Thượng giới lại tụ tập xuất hiện ở Trung Châu vực, chẳng lẽ Trung Châu vực có chỗ nào hấp dẫn người khác.
Có người của thế lực lớn gia nhập vào những thiên kiêu của Thượng giới này, cam tâm tình nguyện là lính hầu, điều kiện chính là khi bọn họ trở về, có thể che chở hai đệ tử môn hạ đi tới.
Từ trong miệng đám thiên kiêu Thượng giới này, bọn họ cũng biết mục đích của hạ giới, cũng đang tìm kiếm một chỗ tên là vùng đất Hư Vô.
Đối với người hoặc thế lực đời kiếp an cư lập nghiệp ở Trung Châu vực thì vẫn là lần đầu tiên nghe nói vùng đất Hư Vô, mặc dù không biết đây là nơi nào, nhưng có thể đồng thời hấp dẫn nhiều nhân vật thượng giới tới như vậy, có thể là một bảo địa, hoặc là di tích.
Nếu không làm sao hấp dẫn nhiều thiên kiêu Thượng giới đến mười vực như vậy.
Sự xuất hiện của đám thiên kiêu Thượng giới này khiến mọi người bàn luận rộng khắp, cả Thiên phủ cũng yên tĩnh lại, không gióng trống khua chiêng hành động lớn tiến quân vào Trung Châu vực, dường như ân oán giữa Thiên phủ và Bồ Đề sơn bị người đời để sau ót.
Ngoại giới sôi sùng sục, Bồ Đề sơn lại im lặng dị thường.
Dường như không hợp với ngoại giới huyên náo.
Chẳng qua hôm nay chân núi Bồ Đề sơn có một vị khách không mời mà đến.
Đây là một thanh niên người mặc áo bào xám, vóc người cao ngất, mặt mũi không tính là anh tuấn, nhưng đôi mắt lại cực kỳ kỳ dị, một đôi đôi mắt màu xám hiếm thấy, tử khí um tùm, chiếu rọi ra cảnh tượng bạch cốt trắng xóa, núi thây biển máu.
Nhìn kỹ, xung quanh thân thể thanh niên chuyển động một tầng khí lưu tối tăm mịt mù, quỷ dị và không rõ, có một luồng tử khí rất nồng đậm.
Thanh niên áo bào tro không để tâm, từ xa đến, bước chân đặt xuống nơi nào, cỏ cây khô héo, sức sống biến mất, không chỉ như vậy, quanh thân tản ra sương mù màu xám, khiến toàn bộ hoa cỏ cây cối trong phạm vi mười thước khô héo.
Thanh niên áo bào màu xám giống như một tử thần đi lại thế gian, đi đến nơi nào cũng diệt sạch sinh cơ.
“Cuối cùng cũng tới Bồ Đề sơn.” Thanh niên áo bào xám đứng ở trước cửa sơn môn Bồ Đề sơn, hai tròng mắt màu xám dương lên, sương mù trong con ngươi lưu động, nói nhẹ một câu.
“Người nào?”
Thanh niên áo bào xám tiến vào phạm vi Bồ Đề sơn, bước chân mới vừa di chuyển lên bậc, đệ tử cấp Hoàng cảnh bảo vệ Bồ Đề sơn xuất hiện, vẻ mặt bọn họ đề phòng nhìn thanh niên áo bào màu xám.
Tu vi thanh niên áo bào xám sâu không lường được, bọn họ không cảm nhận được, sương mù màu xám lưu động quanh thân, tràn đầy tử khí, khiến tóc gáy bọn họ dựng đứng.
Đệ tử bảo vệ núi nhìn thoáng qua nam tử áo bào màu xám phía sau, vẻ mặt kinh hãi và hoảng sợ, toàn bộ hoa cỏ cây cối hai bên đường khô héo.
“Ta lên Bồ Đề sơn tìm cây bồ đề.” Thanh niên áo bào màu xám nhìn chằm chằm đệ tử bảo vệ núi, nhẹ giọng nói.
“Bồ Đề lão tổ đang bế quan, không gặp bất kỳ kẻ nào, kính xin các hạ rời đi.” Một đệ tử bảo vệ núi gan dạ nói.
“Phải không?”
Thanh niên áo bào xám nhìn chằm chằm đệ tử lên tiếng nói chuyện, đôi mắt tách ra thần mang yêu dị, trên người bay ra từng sợi sương mù màu xám tro, nhanh chóng bao phủ người này.
Sương mù màu xám tro không vào trong cơ thể đệ tử bảo vệ núi, giống như có linh trí, điên cuồng như tằm ăn mạng sống của đệ tử bảo vệ núi, chỉ thấy mặt mũi đệ tử bảo vệ núi từ tuổi phong nhã hào hoa, nhanh chóng già nua, đầu tóc cũng trở thành màu hoa râm.
Vài giây đồng hồ ngắn ngủn, một thanh niên tinh thần phấn chấn biến thành lão già tuổi xế chiều.
“Ta, tại sao ta?” Cả mặt đệ tử bảo vệ núi kinh hãi, bởi vì hắn cảm giác sức sống đang nhanh trôi qua, vốn dĩ hoàn toàn là tinh khí thần, mười mấy giây ngắn ngủn mà thôi, bỗng nhiên cảm thấy vô cùng suy yếu, thân thể không còn chút sức lực nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận