Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 171: Khổng Hiên(2)

Nhưng mà, tia sáng vẫn không tiêu tan, bắn phá một tảng đá lớn cách đó cả trăm mét.
Ầm!
Tảng đá nặng hàng chục tấn này, trực tiếp nổ tung, những viên đá nhỏ bay tứ tung đầy trời.
Sau khi Lục Trần né được đòn tấn công của Khổng Hiên, chủ động lao xuống tấn công, ở trên không trung đánh Khổng Hiên, một đấm ngang trời mà đến.
Sắc mặt của Khổng Hiên không thay đổi, nâng tay lên, dùng dạng móng vuốt, đồng thời, trên tay Khổng Hiên cũng tràn ra một tầng năng lượng hữu hình, giống như móng vuốt đại bàng, mang theo hàn ý rất mạnh, va chạm với nắm đấm của Lục Trần.
Một đấm này của Lục Trần vô cùng mạnh mẽ, lực công kích đáng sợ, trực tiếp đẩy lui Khổng Hiên vài bước.
“Sao có thể.”
“Thực lực của ngươi này sao có thể mạnh như vậy?”
“Ở Hoàng cung, thiên phú của Khổng Hiên, mạnh nhất nhì mà.”
Những người xung quanh thấy Khổng Hiên lui về phía sau, trong ánh mắt mang theo vẻ không thể tin.
“Khổng Tước Liệt Thiên Trảo, ngươi còn chưa tu luyện đến viên mãn, nỗ lực hơn đi, có người sử dụng chiêu này còn chưa khiến ta chịu thiệt đâu.” Sau khi Lục Trần đánh lui Khổng Hiên, trên mặt mang theo nụ cười nhạt.
Ánh mắt Khổng Hiên tràn đầy ngưng trọng, thực lực của Lục Trần rất mạnh, mạnh đến khó tin, hắn là võ giả cùng cảnh giới mạnh nhất mà hắn gặp được từ trước đến nay, hơn nữa bí thuật tộc Khổng Tước mà hắn thi triển, vậy mà lại không phá vỡ được phòng ngự của Lục Trần, phải biết rằng bọn họ kế thừa huyết thống Khổng Tước yêu thánh, đương nhiêu học được rất nhiều bí thuật.
Khổng Hiên toàn tâm toàn ý chiến đấu, phớt lờ lời nói của Lục Trần, nhưng một vài thần niệm trong bóng tối đang nói chuyện với nhau”
“Có người sử dụng Khổng Tước Liệt Thiên Trảo còn mạnh hơn Khổng Hiên thi triển ra.”
“Chẳng lẽ là có người học trộm bí thuật của Hoàng triểu Khổng Tước, đợi lát nữa ta hỏi một chút.”
“Chẳng lẽ Lục Trần biết hắn, điều đó không có khả năng.”
Mặc dù trong lòng đại nhân vật trong bóng tối có nghi hoặc, nhưng vẫn lựa chọn yên tĩnh quan sát.
Lục Trần và Khổng Hiên giao tranh ác liệt, hắn đã sớm lĩnh giáo uy lực của Khổng Tước Liệt Thiên Trảo, đây là một loại võ học cấp Thánh, móng vuốt cứng rắn, sức mạnh vô địch, có thể xuyên kim thủng đá, còn sắc bén hơn kiếm quang, có thể dễ dàng cắt xuyên linh lực hộ thuẫn, hoặc chọc xuyên đầu kẻ địch.
Lục Trần không dám lơ là, lúc đối mặt với đòn chí mạng của Khổng Hiên, vẫn lựa chọn né tránh, sẽ không cứng đầu chống trả, cùng lúc đó, Lục Trần cũng thi triển Thiên Hỏa quyền, nắm đấm đỏ thẫm, như ngọn lửa bùng cháy, khiến không khí có cảm giác nóng bức.
Thiên Hỏa quyền đối kháng với Khổng Tước Liệt Thiên Trảo, đánh ra rung động ầm ầm, năng lượng bắn ra bốn phía, một số vùng đất và thực vật xung quanh, không ngừng bị năng lượng bắn phá, thậm chí một số bàn đá ghế đá xa hơn, bỗng nhiên nứt vỡ, hóa thành vô số hòn đá rất nhỏ.
Hai người đánh nhau càng kịch liệt, sức phá hoại lại càng mạnh.
Một số thanh niên xung quanh, lui ra xa, bởi vì bọn họ không chịu nổi dư âm trút xuống khi hai người giao chiến, có người bị một luồng khí quét trúng, trực tiếp hộc máu, có thể biết được năng lượng va chạm bùng nổ ra lúc hai người giao chiến khủng bố đến mức nào.
Rầm rầm rầm!
Lục Trần giao chiến kịch liệt với Khổng Hiên, Thiên Hỏa quyền trong tay trái hắn ngưng tụ thành một nguồn năng lượng lửa cực nóng, sóng nhiệt đập vào mặt, tay phải thi triển Thiểm Điện quyền, bên ngoài nắm đấm là những tia sét đan vào nhau. Đây không phải là lôi đình thật sự mà là do linh lực biến hóa ra mà thôi.
Nhưng mà dao động năng lượng bộc phát ra hoàn toàn không thua kém gì Thiên Hỏa quyền.
Thiểm Điện quyền, một môn tuyệt học khác của Lục Trần, vô cùng mạnh mẽ, thuộc về một môn võ học cực kỳ tinh thâm. Nghe nói khi luyện thành công, hấp thu lôi đình chân chính, ánh quyền như tia chớp xẹt qua, khiến người khác khó lòng phòng bị, Lục Trần cũng chỉ mới lãnh ngộ được một chút tinh hoa thôi.
Khổng Hiên thi triển Khổng Tước Liệt Thiên trảo, trảo ảnh nặng nề, mỗi lần xẹt qua không gian, tràn ngập âm thanh sắc bén, va chạm với Thiên Hỏa quyền của Lục Trần, đồng thời miệng phun ra những chùm sáng màu vàng, giống như một mảng ánh đao màu vàng, bắn về phía tay phải của Lục Trần.
Lúc va chạm vào tay phải, nó tạo ra cho Lục Trần một cảm giác đau nhói, quả đấm dường như bị ánh đao va vào một cách ác liệt.
“Tên tiểu tử này đúng là có chút khó chơi, trong khoảng thời gian ngắn còn chưa hạ gục được.” Lục Trần nhíu mày, luôn cảm thấy Khổng Hiên còn khó đối phó hơn so với tên đã gặp ở Thanh vực. Lúc trước hắn ở Thanh vực, gặp được một tên thi triển võ học giống y đúc tên tiểu tử này.
Tên là Khổng Soái.
Hắn tốn chừng một tháng mới trấn áp được tên kia, trừng trị đến ngoan ngoãn.
Rầm rầm rầm!
Quyền ấn của Lục Trần vô đối, phóng ra từng dòng năng lượng quyền ấn, va chạm với Khổng Hiên, đồng thời né tránh chùm sáng màu vàng do Khổng Hiên phun ra.
“Lục Trần và Khổng Hiên lại khó phân thắng bại.”
“Mặc dù Lục Trần cuồng vọng, nhưng quả thật có tư cách cuồng vọng.”
Thiên kiêu Hoàng triều Khổng Tước vây xem ở nơi xa, vẻ mặt bọn họ đều rất trịnh trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận