Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1480: Một dòng sông kiếm

Bên Sơn Hải giới, người nhiều ra đến từ tam giới, bất kể là ba huynh đệ Bàn giới, bốn người Tu La Viêm Tu La giới, hay là bốn người Thần giới, đều là tồn tại vô địch trong Đại Đế, cần ba bốn Đại Đế bình thường mới có thể cản lại, nhưng cho dù bị cản lại, cũng là bọn họ chiếm hết lợi thế.
Thiên địa rung động, phong vân rít mạnh, đủ loại ánh sáng hủy diệt cắn nuốt bầu trời, không gian chấn động mãnh liệt, tựa như sắp bị đánh nát.
Thỉnh thoảng có người bị đánh nát thân thể, bạo thành huyết vụ, trong thiên địa huyết vụ bay lả tả, chân cụt tay đứt bay lộn xộn.
Lục Trần liếc nhìn sư phụ mình áp chế hai Thiên Đế, có màn sáng phong ấn ngăn cản, hai người đó tạm thời không làm được yêu thiêu thân gì nữa.
Lục Trần đưa ánh mắt nhìn về phía chiến trường, nhìn thấy cường giả Đế cảnh dùng lĩnh vực đại đạo va chạm quyết liệt, bắn ra dòng khí hủy diệt, cũng có cường giả Thiên Tôn chém giết đẫm máu, quyết liệt giao chiến.
Lục Trần nhìn thấy một vị Thiên Tôn nào đó bên Sơn Hải giới, vừa giết chết một Thiên Yêu, liền bị một Thiên Yêu khác dùng trường thương đâm xuyên vai, hất lên.
Ánh mắt Thiên Yêu lạnh giá, lực lượng rót vào trong trường thương, dùng sức vung lên, một nguồn sức mạnh hủy diệt chuyển vào trường thương, chuẩn bị chấn nát võ giả Sơn Hải giới.
Bóng dáng Lục Trần chợt loé, tốc độ nhanh đến cực hạn, giống như một luồng lưu quang.
Lục Trần tu hành Đạp Tuyết Tầm Mai, tốc độ tăng mạnh, còn nhanh hơn Lôi Minh Thiên Quân, trong chốc lát đã đến trước mặt Thiên Yêu, điểm vào ấn đường hắn.
Con Thiên Yêu này tuy cảm nhận được nguy hiểm, vừa dâng lên cảnh giác, một đường chỉ quang sắc bén đã xuyên qua đầu hắn.
Nội tâm Thiên Yêu chấn động mãnh liệt, bùm một tiếng, đầu vỡ nát.
Thiên Tôn Sơn Hải giới vốn cho rằng chắc chắn phải chết, nhìn thấy Thiên Yêu tử vong, lại nhìn thấy một bóng dáng đi xa.
Tốc độ của đối phương mặc dù nhanh, nhưng hắn nhận ra, là Lục Trần, môn đồ của Thiên Đế cứu hắn một mạng, dùng ánh mắt cảm kích đưa mắt nhìn Lục Trần đi xa, sau đó rút trường thương ra khỏi vai, thừa dịp xung quanh tạm thời không có người, lập tức vận công chữa thương.
Lục Trần di chuyển xuyên qua trên chiến trường, nơi nào cần hắn, nơi đó liền có tồn tại của hắn.
Kiếm ý quanh người hắn lưu động, cả người hóa thành một thanh kiếm, nhanh chóng xuyên qua, từng đường kiếm ý như tia tử vong xen lẫn mà ra, xuyên qua rất nhiều thân thể Thiên Yêu, cũng cứu vớt rất nhiều võ giả Sơn Hải giới mạng sống như treo trên sợi tóc.
Trong chiến đoàn Thiên Tôn, không có Thiên Yêu có thể cản được kiếm ý của Lục Trần.
Kiếm ý của Lục Trần đã đạt đến cấp Tôn đại viên mãn, tu vi đạt đến Đế Tôn, cấp độ hai Tôn cao nhất, Thiên Yêu Thiên Tôn cảnh ở trước mặt Lục Trần chỉ như sâu kiến.
Thế nhưng, chiến trường quá rộng lớn, phạm vi tản ra cả mấy chục vạn dặm, Lục Trần hữu tâm vô lực, hoàn toàn không cứu viện hết được, chỉ có thể có nhiều cứu viện được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
Trong chiến đoàn Thiên Tôn, có Vương Tôn nhìn thấy Lục Trần, đằng đằng sát khí, thế nhưng còn chưa đến gần Lục Trần, một đường kiếm ý không gì sánh nổi bắn ra ngoài, hiện ra đường cong bán nguyệt, nháy mắt chém ngang lưng hai Thiên Tôn, lại một đường kiếm ý xẹt qua không gian, roẹt roẹt, nguyên thần bị xé rách.
Một màn này, dọa sợ người xung quanh, không còn ai dám tới bên cạnh Lục Trần.
Lục Trần nhìn người giao chiến xung quanh, hắn tìm một vị trí trung tâm, ngồi xếp bằng xuống, khơi thông lực lượng thiên địa, vù vù vù vù, trên trời cao xuất hiện một dòng sông kiếm dài vạn trượng, từ kiếm ý vô hạn thai nghén mà sinh, một luồng uy áp kiếm đạo hủy diệt bao phủ không gian bao la.
Hai bên đang giao chiến đột nhiên cảm nhận được lực lượng làm người sợ hãi, ngẩng đầu liền thấy dòng sông kiếm vắt ngang trời, khí tức hủy diệt toát ra làm người ta dựng tóc gáy, da gà nổi cả người.
Khoảnh khắc này, không biết bao nhiêu người bị dòng sông kiếm Lục Trần ngưng tụ hấp dẫn.
“Đây là kiếm ý gì?” Đại quân Thiên Yêu sắc mặt trắng bệch, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ nhìn dòng sông kiếm ngưng tụ trên bầu trời.
Kiếm ý của Kiếm Đế cung, tuyệt đối là một loại lực lượng khiến bọn họ sợ hãi, bây giờ, Lục Trầnm, đồ đệ của Tô Nghênh Hạ, cũng nắm giữ lực lượng cực hạn này.
“Cấp Tôn đại viên mãn.”
Bên trong lạch trời, trong mắt hai vị Thiên Đế cũng đầy vẻ khó có thể tin, trong lòng nổi lên sóng lớn dữ dội.
Tất nhiên, bọn họ cũng không phải sợ hãi, bởi vì kiếm ý cấp Tôn đại viên mãn, còn không thể tạo thành thương tổn cho bọn họ được.
Khiến bọn họ chấn động là, kiếm ý Tôn cấp đại viên mãn cũng không phải thứ Thiên Tôn có thể nắm giữ, cho dù là trong Kiếm Đế cung, rất nhiều cường giả Thánh Đế cũng kẹt ở cấp độ Tôn cấp đại viên mãn này.
Loại lực lượng này, có thể tạo thành thương tổn đến Đại Đế.
Bọn họ một lần lại một lần khinh thường đồ đệ của Tô Nghênh Hạ.
Thần niệm của Lục Trần bao trùm chiến trường xung quanh, từng đường kiếm ý từ trong sông kiếm thai nghén mà ra, rơi xuống xung quanh, phập phập phập, Thiên Yêu tiếp xúc với kiếm ý hoàn toàn không có sức chống cự, từng Thiên Yêu lần lượt bị hủy diệt dưới kiếm ý, một phút ngắn ngủi, Lục Trần đã chém giết mấy ngàn Thiên Yêu.
“Trốn nữa đi.”
Trong phút chốc, trong chiến trường Thiên Tôn, Thiên Yêu sợ hãi, bỏ chạy tứ tán.
Khoảnh khắc này, thiên địa dường như yên tĩnh lại, chỉ có tiếng kiếm ý vù vù, xuyên qua khắp nơi trên chiến trường.
Hai bên chưa từng nghĩ qua, có người có thể lấy sức một người, đảo điên cục diện chiến trường, cho dù là Hoàng Tôn cũng làm không được, mà bây giờ Lục Trần lại làm được.
Kiếm ý của Lục Trần quá mức khủng bố, đạt đến cấp Tôn đại viên mãn, sông kiếm tách ra ngàn vạn dòng nước, ngang dọc chiến trường, Thiên Yêu vừa tiếp xúc, áo giáp trên người nổ tung, bí bảo nghiền nát, tinh huyết và nguyên thần bị mòn đi, hồn phi phách tán.
Trong chiến trường Thiên Tôn, vô số Thiên Yêu chạy tứ tán, muốn chạy trốn khỏi đây, phập phập phập, kiếm ý xuyên qua thân thể bọn họ, gặt lấy tính mạng bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận