Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 941: Cái chết của Thiên Tôn (2)

Trong ánh mắt của Trịnh Huy Hoàng lóe lên suy nghĩ, rốt cuộc thì Lục Trần đến từ thế lực nào, phải biết rằng với tính cách kiêu ngạo lạnh lùng của Đại Mộng Thiên Nữ, nàng sẽ không nể mặt bất cứ kẻ nào cả.
Vắt óc suy nghĩ cả một buổi trời, Trịnh Huy Hoàng vẫn không thể nghĩ ra được Lục Trần đến từ thế lực nào.
Đúng lúc này, Trịnh Huy Hoàng nhìn thấy Lục Trần đi tới.
“Lục Huynh, thật là trâu bò.” Trịnh Huy Hoàng giơ ngón tay cái lên, không chút do dự mà dùng những từ ngữ tán dương: “Ngay cả La Diễm của Thượng Tiêu thiên cung cũng không phải là đối thủ của ngươi, anh ngươi thật là lợi hại, à đúng rồi, xin phép được hỏi một câu, ngươi đến từ thế lực nào vậy?”
“Ngươi đoán xem.” Lục Trần trả lời, sau đó nói: “Ngươi đến chỗ Khí Linh lấy chiến công đi, ta phải đi đây.”
“Lục huynh, sau này chúng ta có thể gặp lại nhau không?” Trịnh Huy Hoàng hỏi thêm.
“Có thể đó, đợi sau khi ta lên Cửu Thiên, có duyên thì sẽ gặp nhau.” Lục Trần trả lời.
“Lên Cửu Thiên?” Trịnh Huy Hoàng đầu đầy mờ mịt.
Theo ý của hắn thì Lục Trần hẳn là từ thế lực khổng lồ trong Sơn Hải giới, không phải là ở xuống Cửu Thiên chứ, tại sao lại là lên Cửu Thiên?”
Ngay lập tức, Trịnh Huy Hoàng chợt nhớ ra rằng hình như Lục Trần đã từng nói với hắn rằng mình đến từ mười vực, lúc đó nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ ở tháp Đông Hoàng, ví dụ như Lục Trần có thể lấy đi bất cứ thứ gì mà không cần có chiến công, khí linh của tháp Đông Hoàng còn cố tình thiên vị, đưa Tỏa Kiếm quyết cho hắn, khi đó Trịnh Huy Hoàng cũng không tin rằng Lục Trần đến từ mười vực.
Trong ánh mắt của Trịnh Huy Hoàng mang theo vẻ không thể tin nổi, ngạc nhiên nói: “Lục huynh, ngươi thực sự đến từ mười vực?”
“Đương nhiên là thật, chẳng lẽ là giả.” Lục Trần lười biếng mà trả lời một câu.
“Nhưng mà, chuyện này làm sao có thể được chứ?” Trịnh Huy Hoàng cảm thấy khó hiểu.
Trịnh Huy Hoàng không thể hiểu làm thế nào mà một người đến từ mười vực như Lục Trần có thể, quy tắc không gian của mười vực không hoàn chỉnh, làm sao có thể sinh ra một ten yêu nghiệt như Lục Trần, rất nhiều hậu nhân của Thiên Tôn, còn có cả La Diễm kia cũng thua trong tay của hắn rồi, hơn nữa nhìn hắn có thể dễ dàng đánh thắng La Diễm, có lẽ còn chưa dùng hết sức mạnh thật sự.
Trịnh Huy Hoàng đoán không sai, Lục Trần không thực sự sử dụng hết sức mạnh của mình, bởi vì còn chưa sử dụng Kiếm ý.
Nếu như thi triển Tỏa Kiếm quyết thức thứ nhất, La Diễm căn bản là không có chút sức kháng cự nào.
Trịnh Huy Hoàng lấy lại tinh thần, đang chuẩn bị tiếp tục hỏi thêm thì phát hiện ra rằng Lục Trần đã biến mất không thấy đâu từ lâu.
Chuyện xảy ra trong không gian Đông Hoàng, truyền tới Cửu Thiên, lập tức tạo ra vô số cuộc thảo luận sôi nổi ở Cửu Thiên. Cho dù là thất bại của La Diễm, hay là cái chết của Thiên Tôn đều trở thành tin sốt dẻo được mọi người bàn tán say sưa, và cái tên Lục Trầnđúng là đã lọt vào mắt của người “có lòng”.
Việc La Diễm hoàn toàn bị đè bẹp đã thu hút Vương giả trẻ tuổi vô song, yêu nghiệt chân chính của Sơn Hải giới.
Có người còn đặc biệt đi vào không gian Đông Hoàng tìm Lục Trần, nhưng không tìm được.
Mà Lục Trần cũng không biết danh tiếng của hắn đã truyền tới Thượng giới, được người bàn luận, cũng không biết có Vương giả vô song chân chính đã tiến vào không gian Đông Hoàng, đặc biệt tìm hắn để phân cao thấp.
Lục Trần không để ý tới những chuyện này, bởi vì hắn đã rời khỏi không gian Đông Hoàng cách đây ba tháng.
Hắn luôn tu luyện ở Nhu Đế cung, chuẩn bị chạm vào cơ hội thành thánh.
Trong mật thất của Nhu Đế cung, Lục Trần nhắm mắt ngồi xếp bằng trên giường đá, làn da đỏ bừng, từng luồng khí nóng bốc lên, vô số quy tắc hỏa diễm xâm nhập vào cơ thể, thấm vào máu thịt, quy tắc hỏa diễm xung quanh càng lúc càng nồng đậm, thân thể hắn giống như một lòa luyện, có thể chứa hỏa diễm vô cùng vô tận.
Cứ như vậy, Lục Trần luôn đắm chìm trong trạng thái tu luyện, cũng không biết qua bao lâu, Lục Trần đang nhắm mắt đột nhiên mở mắt ra, quy tắc hỏa diễm dày đặc ở xung quanh bắt đầu sôi trào, hóa thành một làn sóng vô hình, bên người xuất hiện một biển lửa, hắn giống như thần trong lửa, có thể điều khiển mọi ngọn lửa.
Lục Trần ngồi trong biển lửa, giơ tay lên, ý niệm vừa động, hỏa diễm vô tận xung quanh tụ lại ở đầu ngón tay.
“Đây là Thánh cảnh sao, thật kỳ diệu, có thể nắm giữ lửa của vạn vật.” Lục Trần lẩm bẩm, lúc này, cho dù là thân thể, hay là tâm cảnh, đều đã xảy ra những thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Đầu tiên là trong cơ thể, sức mạnh, tốc độ, thần giác tăng vọt, hắn có thể điều khiển hỏa diễm vô tận xung quanh, hơn nữa chỉ bằng một ý niệm trong đầu.
Về tâm cảnh cũng trở nên ôn hòa hơn, cả người rơi vào trạng thái vô cùng thư thái.
Lục Trần vẫn ngồi xếp bằng trong biển lửa, hấp thu hạt hỏa diễm tinh khiết nhất vào trong cơ thể, cứ như vậy, duy trì trong mấy tháng, sau một thời gian, Lục Trần mới ngừng tu luyện.
“Ý.”
Đột nhiên, Lục Trần phát hiện tình huống khiến hắn kinh ngạc.
Bởi vì khi hắn vận chuyển công pháp tu luyện, ngoài quy tắc hỏa diễm xung quanh ra, còn có đủ loại quy tắc khác, trong đó hạt lôi điện chiếm phần lớn, tiếp đến, còn có các hạt khác với nhiều màu sắc khác nhau, bao gồm ngũ hành, phong vũ lôi điện, quang minh, hắc ám, vân vân.
“Đã xảy ra chuyện gì thế này?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận