Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 562: Sét đánh ngươi đang trên đường tới

Lão giả phục hồi tinh thần lại, hơi trịnh trọng nói: “Ngươi đã là đồ đệ của Diêu Hi tiền bối, như vậy ta ta truyền cho ngươi cầm khúc cũng coi như là nửa sư phụ của ngươi, đến dính ánh sáng của Diêu Hi tiền bối.”
Giống như có thể cùng dạy một đồ đệ với Diêu Hi thánh chủ là vinh quang của hắn vậy.
“Hai người các ngươi nhớ kỹ, ta sẽ truyền Tiêu Dao cầm phổ bản đầy đủ cho các ngươi, bên trong bao hàm sáu cầm khúc lớn do cả đời lão phu sáng tạo.” Lão giả nói đến đây, khí chất đột nhiên thay đổi, hai tròng mắt chất chứa thần quang, lộng lẫy lóa mắt, ngạo nghễ nói: “Cầm khúc bao hàm bên trong Tiêu Dao cầm phổ tự nhiên đã vượt qua võ học cấp Thánh.”
Lúc lão giả nói lời này, đắc ý vô cùng, mặt đầy vinh quang, giống như là một thành tựu khó lường.
Vượt trên võ học cấp Thánh?
Hai sư huynh muội liếc nhìn nhau, đều thấy được khiếp sợ trong mắt hai bên.
Nhưng mà vài giây sau Lục Trần đã phục hồi tinh thần lại, nhìn lão giả có thần thái lâng lâng, đả kích nói: “Ngươi nói đã sáng tạo ra cầm khúc vượt trên Thánh pháp.”
Lục Trần thấy đối phương ba hoa hơi quá, trên cấp Thánh pháp chính là Chí Tôn, công pháp được các Thiên Tôn tu luyện được gọi là Chí Tôn pháp.
Cho dù ở Thượng Giới thiên thì loại pháp này đều không phải là cải trắng, vô cùng quý giá, là vốn liếng để truyền thừa của các môn phái lớn có thể kéo dài xuống, đều không truyền ra ngoài.
Hơn nữa cho dù là Chí Tôn hoặc Thiên Tôn đều rất khó sáng tạo ra Chí Tôn pháp, nhưng lão già Thánh Vương trước mắt này lại kiêu ngạo tự xưng cầm pháp mình sáng tạo ra vượt qua võ học cấp Thánh, đó chẳng phải là Chí Tôn pháp sao.
Một lão giả mới chỉ Thánh Vương cảnh, sao có thể sáng tạo ra Chí Tôn pháp được.
Lục Trần vạn lần không tin.
Lão giả đưa mắt liếc xéo Lục Trần, không hề tức giận với lời nói trào phúng của Lục Trần, cười ha hả nói: “Tiểu tử ngươi đừng không tin, cầm phổ do lão phu sáng tạo ra tuyệt đối là số một số hai, cho dù đặt ở Thượng Giới thiên đều sẽ trở thành mục tiêu cướp đoạt của các tộc lớn mạnh, sáu cầm khúc lớn hỗ trợ, vượt trên Chí Tôn pháp.”
“Lúc trước có một môn phái khủng bố am hiểu âm luật ở Thượng Giới thiên định cướp Tiêu Dao cầm phổ của lão phu, nhưng mà quy tắc áp chế của mười vực quá lợi hại, kể cả cường giả Thánh Vương cảnh của bọn họ đến đều không được, cũng không có cách nào với lão phu.”
“Khi gia gia của gia gia ngươi còn chưa ra đời, lão phu quản lý Cầm Thánh cung, tên tuổi của Tiêu Dao cầm phổ truyền mười vực, vô số người tranh nhau đến bái sư, muốn học tập Tiêu Dao cầm phổ.”
“Không nói học toàn bộ, chỉ cần học được một môn cầm khúc trong đó thôi đã có thể trở thành người đứng đầu trong nhạc công, nhưng sáu môn cầm khúc trúc trắc khó hiểu, không phải người có tư chất đứng đầu thì không thể hiểu được, khó có thể học được, rất nhiều người nghiên cứu trên trăm năm đều không thể cân nhắc ra được một môn cầm khúc, hiện giờ ngươi đã biết được cầm pháp của lão phu khó học đến cỡ nào rồi chứ.”
Lời này của lão giả nói không sai, bởi vì năm đó sau khi hắn rời đi chỉ để lại ba môn, không phải là bản đầy đủ, nguyên nhân chính là quá khó học, kể cả đại đệ tử đệ nhất của hắn đều không thể học được toàn diện.
Lục Trần không khỏi trợn trắng mắt, lão già này thật đúng là ba hoa ra vẻ, Thánh Vương mèo khen mèo dài đuôi như thế vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy, chẳng lẽ lão nhân này cho rằng cảnh giới của hắn thấp, chưa từng nhìn thấy Thánh Vương sao?
Vì thế Lục Trần tức giận nói: “Nếu như ba hoa sẽ bị sét đánh, như vậy sét đến đánh ngươi đang ở trên đường rồi đấy.”
“Ngươi đã người sắp chết, tạo ra một tấm gương khiêm tốn, nhã nhặn, thành thật đứng đắn cho hậu bối chúng ta không được sao.” Lục Trần tức giận nói, lão nhân này thật biết nói mò.
Lão giả trừng mắt, thở phì phò nói: “Tiểu tử, Nhậm Tiêu Dao ta nói chuyện nhất ngôn cửu đỉnh, chưa bao giờ có nửa câu giả dối, nếu như có nửa câu lừa dối, ta lập tức bị thiên lôi đánh xuống.”
Lục Trần khoanh tay, vẫn tỏ vẻ khinh thường: “Ngươi đừng nói với ta rằng ngươi là Thiên Tôn đại nhân từ Thượng Giới thiên đến, hoặc là cường giả vượt trên Thiên Tôn dùng một luồng thần niệm dạo chơi hồng trần.”
Nhậm Tiêu Dao lắc đầu, thở dài một hơi nói: “Cho đến chết lão phu vẫn mắc kẹt ở Thánh Vương cảnh đại thành, không thể đột phá đến Chí Tôn cảnh, nhưng mà sáu cầm khúc lớn trong Tiêu Dao cầm phổ của lão phu đã vượt qua võ học cấp Thánh, đây là sự thật, lừa ngươi chẳng có ích lợi gì.”
“Sư muội đi thôi, lão già này là đại vương ba hoa.” Lục Trần không muốn nghe đối phương ba hoa nữa, định kéo sư muội Liễu Khuynh Thành rời đi.
Liễu Khuynh Thành há miệng, nhưng không biết nên quyết định như thế nào, là nên đi theo sư huynh hay vẫn ở đây tu hành cầm phổ.
“Hả, không đúng.”
Lục Trần vốn định tức giận rời đi, bởi vì hắn cho rằng đối phương đang ba hoa, nhưng mà kết hợp với lời nói trước đó của đối phương, hắn lại gọi nhị sư phụ của mình là tiền bối.
Nhị sư phụ đã từng nói tiên tổ Cầm Thánh cung là người đáng chú ý trong nhạc công, thuật nghiệp có chuyên môn, người này đã đứng ở đỉnh cao nhất của cầm pháp.
Chẳng lẽ lão già này thật sự đã sáng tạo ra cầm phổ vượt trên cấp Thánh pháp sao, nhưng mà nghĩ như thế nào Lục Trần đều cảm thấy thật vớ vẩn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận