Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 770: Ma tăng và Hoàng triều Huyết Viêm (2)

Phía sau bọn họ có hai Hoàng giả, khí tức của mỗi người bất phàm, đều là Nhân Hoàng cảnh đại thành.
“Hoàng triều Huyết Viêm!”
Ánh mắt lão giả sắc bén nhìn chằm chằm vào nhóm hộ vệ, cực kỳ bình thản nói.
Chợt một luồng uy áp vô hình lan tràn, những hộ vệ này bay lên, liên tiếp phun ra máu, rơi xuống mặt đất từ không trung.
Cùng lúc này, một đám người ở cung điện của Lăng Nguyên Cơ cảm nhận được khí tức bên ngoài, sắc mặt không khỏi thay đổi: “Không ổn, Hoàng triều Huyết Viêm đến rồi.”
Nói đến cũng trùng hợp, Phi Tuyết Hoàng chủ vừa trúng nguyền rủa, ngày hôm sau đã có người của Hoàng triều Huyết Viêm đến hoàng cung.
Người của Hoàng triều Huyết Viêm trực tiếp dùng giọng điệu mệnh lệnh bức bách Hoàng chủ để lệnh nữ của hắn gả cho Hoàng tử thứ mười tám của Hoàng chủ.
Còn nói thập bát Hoàng tử gặp qua Lăng Y một lần đã đem lòng thương nhớ.
Sau khi người của Hoàng triều Huyết Viêm nói xong, hoàn toàn không cho thời gian suy nghĩ hoặc từ chối thì đã trực tiếp rời đi.
Tin tức này đối với Hoàng triều Phi Tuyết giống như bị che một tầng mây đen, bởi vì quan hệ giữa Hoàng triều Phi Tuyết và Hoàng triều Huyết Viêm đã không còn như trước nữa, chỉ sợ Hoàng triều Huyết Viêm cũng biết bọn họ có khả năng phản bội.
Lần này Hoàng chủ bị thương đã đến đây bỏ đá xuống giếng để Lăng Y công chúa gả cho thập bát Hoàng tử.
Có lẽ người của Hoàng triều Huyết Viêm biết Hoàng triều Phi Tuyết chỉ có một Thánh Quân, nếu như Thánh Quân này ngã xuống thì Hoàng triều Phi Tuyết có thể dễ dàng bị diệt, hoặc là nói, dùng phương thức liên hôn để Hoàng triều Phi Tuyết không dám có hai lòng.
Khoảng thời gian này, nguyền rủa trong thân thể Hoàng chủ ngày càng giảm bớt khiến cho mọi người trên dưới hoàng cung Phi Tuyết đều vui mừng khôn xiết, quên đi cảm giác nguy cơ đến từ Hoàng triều Huyết Viêm, hiện giờ người của Hoàng triều Huyết Viêm đến khiến bọn họ lần nữa nhớ tới chuyện này.
Một luồng uy áp cường thế như có như không bao phủ hoàng cung.
Luồng thánh uy này rất khủng bố, vượt qua tu sĩ Thánh Cảnh rất nhiều, là uy áp của cường giả cấp bậc Thánh Quân.
Hoàng cung Phi Tuyết chỉ có một Thánh Quân có thể ra tay đó chính là Lăng Nguyên Cơ, hiện giờ thân thể Lăng Nguyên Cơ trúng nguyền rủa, thực lực vẫn chưa hoàn toàn khôi phục lại, căn bản không phải là đối thủ của Thánh Quân bên ngoài.
“Đi…”
Một lão giả Thánh cảnh bên trong hoàng cung Phi Tuyết dùng ánh mắt ý bảo hai người cũng là Thánh cảnh bên cạnh chuẩn bị đi ra ngoài gặp người của Hoàng triều Huyết Viêm.
Ba người này là ba Thánh cảnh trong hoàng cung ngoại trừ Lăng Nguyên Cơ ra.
Dù nói như thế nào thì đều phải chặn người của Hoàng triều Huyết Viêm lại.
Ba người họ bay lên không trung, nhìn lão giả trong đoàn người, ánh mắt lập tức rơi vào trên người một lão giả.
Lão giả có khí tức hùng hậu, tinh thần tỏa sáng, ánh mắt sắc bén như đại bàng, mang theo cảm giác vô cùng uy nghiêm khiến cho người ta không dám đối diện, hơn nữa trên người còn tản mát ra khí sát phạt rất nồng đậm giống như chảy qua núi thây biển máu.
“Thì ra là nguyên soái đích thân đến!”
Tinh thần của lão giả Hoàng triều Phi Tuyết chấn động, cung kính nói với người này.
Trong lòng lại giống như đánh đổ bình thuốc, vô cùng chua xót.
Thánh Quân đối diện vốn không phải là Thánh Quân bình thường.
Người này chính là người đi theo Hoàng chủ đời thứ nhất của Hoàng triều Huyết Viêm, là đại nguyên soái của Hoàng triều Huyết Viêm, thống lĩnh toàn bộ binh mã, quyền cao chức trọng, địa vị vô cùng tôn sùng, hơn nữa chiến lực cũng cực kỳ cường hãn, sớm đã là Thánh Quân viên mãn, sắp chạm tới cảnh giới Thánh Vương, cho dù là Hoàng chủ thời kỳ toàn thịnh thì cũng không phải là đối thủ của nguyên soái này.
Lần này, Hoàng triều Huyết Viêm phái Thánh Quân này đến, xem ra muốn thật sự ra tay rồi.
“Lăng Y ở đâu, ta muốn gặp nàng!” Nguyên soái của Hoàng triều Huyết Viêm vẫn chưa kịp nói chuyện thì thanh niên đầu bóng mặt phấn bên cạnh đã duỗi dài cổ khẩn cấp hỏi, trong đôi mắt còn mang theo chờ mong.
“Hồi bẩm thập bát Hoàng tử, Lăng Y đang ở trong cung…” Lão giả Thánh cảnh của Hoàng triều Phi Tuyết trả lời, nhưng lời còn chưa nói xong đã bị thập bát Hoàng tử cắt ngang, giọng nói của hắn vội vàng: “Vậy ngươi mau gọi Lăng Y ra ngoài gặp ta, ta đã lâu không gặp Lăng Y, vô cùng nhớ nhung.”
“Thập bát Hoàng tử nhớ Lăng Y tất nhiên là phúc khí của Lăng Y, chi bằng Hoàng tử dừng chân ở hoàng cung trước, ta sẽ đi gọi người cho Hoàng tử!” Lão giả Thánh cảnh của Hoàng triều Phi Tuyết đáp lại một câu.
“Được được!”
“Không cần!”
Hai âm thanh đồng thời vang lên, âm thanh thứ nhất là của thập bát Hoàng tử, còn âm thanh thứ hai là nguyên soái Hoàng triều Huyết Viêm mở miệng.
“Hoàng tử, lần này ngươi vốn không nên ra ngoài, hơn nữa sau khi cam đoan ra ngoài, mọi chuyện đều dựa vào ta sắp xếp!” Nguyên soái của Hoàng triều Huyết Viêm nhìn thanh niên bên cạnh hạ giọng nói, trong lời nói còn mang theo ý tứ.
“Vâng, toàn bộ đều dựa vào nguyên soái làm chủ!” Thập bát Hoàng tử cực kỳ sợ hãi nói.
Nguyên soái này chính là huynh đệ sinh tử của gia gia, tuy rằng thân phận trước kia chỉ là thần tử, mà hắn lại là Hoàng tử, nhưng lại dạy dỗ hắn một trận mà không có hề hấn gì cả.
Hơn nữa, từ nhỏ đã nghe qua thanh danh của nguyên soái, khi còn trẻ đối phương sát phạt vô song, hung danh hiển hách, thập bát Hoàng tử theo bản năng sợ hãi nguyên soái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận