Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 732: Gậy ông đập lưng ông

Tính mạng Ninh Phong bị uy hiếp, Thánh niệm kích hoạt nhưng bên cạnh một chưởng ấn phát sáng đánh tới. Nó trực tiếp đánh tan Thánh niệm nên chủ nhân Thánh niệm còn chưa thấy rõ chuyện gì xảy ra đã bị người đánh tan rồi tiêu tán giữa thiên địa, chỉ có lại tiếng gầm thét ngập tràn lửa giận quanh quẩn giữa không trung.
Cũng chính khoảnh khắc Thánh niệm bị đánh tan ấy, kiếm ý chui vào đầu Ninh Phong. Chỉ thấy đầu Ninh Phong bị nứt ra trong nháy mắt, ngay sau đó nguyên thần bị xé rách rồi ngã thẳng cẳng dưới đất.
Cảnh tượng này khiến Ninh Hiên và ba thiên tài khác của Ninh gia vừa sợ vừa giận. Ánh mắt họ cực kì tức giận nhìn chằm chằm Thánh Vương ra tay đánh tan Thánh niệm.
Trong mắt họ lửa giận sôi trào, sắc mặt lại âm trầm như nước.
Ninh Phong còn ưu tú hơn cả họ cứ vậy bị chém chết rồi.
Trong lòng họ gào thét hận không thể khai chiến với Hoả Diễm Cốc nhưng bọn họ không có thực lực đó.
Hơn nữa họ cũng không nghĩ lại những việc mình đã làm, nào là định dùng vật chất nguyền rủa để hại Lục Trần với Mai Tiêu rồi động thủ trên địa bàn Hoả Diễm Cốc, lúc đó sao không nghĩ tới hậu quả.
“Bảo các ngươi chọn thì chọn đi, nói nhảm lắm thế.” Lục Trần phong khinh vân đạm đứng một bên lười biếng nói.
Trên mặt Lục Trần còn mang theo nụ cười, có thể nói là vừa cười nói vừa giết người.
“Mau làm theo lời Lục thiếu đi.” Diêm Trung Thiên lãnh đạm nhìn đám người Ninh Hiên, giọng điệu bỗng trở nên lạnh lẽo: “Nếu không kết cục của các ngươi chẳng khác gì Ninh Phong đâu.”
Lúc này đám Ninh Hiên mới hiểu được rằng, Hoả Diễm Cốc thật sự chẳng hề nể nang gì Ninh gia, nói ra tay là ra tay.
Ngoài tức giận, bọn họ càng thêm sợ hãi. Họ mang theo nỗi sợ mãnh liệt đi về phía Lục Trần cạnh cái bàn.
“Thiếu một người thì bỏ đi một tờ giấy trắng.” Lục Trần rút ra một tờ giấy trắng.
Đám Ninh Hiên mỗi người cầm lấy một tờ giấy, trong đó có ba người bốc được giấy trắng, chỉ có một người cầm trong tay tờ giấy viết hai chữ “trúng thưởng”.
“Để ta xem ai trúng thưởng nào.” Lục Trần hỏi.
Ninh gia Ninh Phi, cũng chính là người lúc trước ra tay đầu tiên với Lục Trần run rẩy giơ tờ giấy trong tay lên.
Mặc dù trong tay hắn cầm tờ giấy trúng thưởng nhưng Ninh Phi chẳng hề vui mừng, hắn không nghĩ 'trúng thưởng' là chuyện tốt.
“Để chúng ta chúc mừng người trúng thưởng nào!” Lục Trần mỉm cười lên tiếng: “Thưởng một chén rượu.”
Đám Diêm Trung Thiên không hiểu chuyện này là sao nhưng một cường giả bên cạnh hắn lấy ra một bầu rượu giả bộ rót cho Ninh Phi.
Ninh Phi cũng hơi bất ngờ, chẳng lẽ mình không sao ư.
“Chén rượu kia của ngươi đâu?” Lục Trần quay đầu liếc Mai Tiêu nhưng tên này lại chỉ ngây ngốc đứng đó.
Chẳng lẽ thật sự tưởng mình sẽ ban rượu ngon cho người 'trúng thưởng' sao.
Lục Trần vừa nói vậy, đám Diêm Trung Thiên mới kịp phản ứng, thì ra thưởng một chén rượu mà Lục Trần bảo là rượu bỏ thêm vật chất nguyền rủa à.
“Cho hắn nửa chén là được, giữ lại nửa chén để dùng sau.” Lục Trần nói.
Mai Tiêu bước tới nhưng Ninh Phi chỉ đứng một bên không nhúc nhích vì có uy áp vô hình đè lên người hắn.
Ninh Phi sắc mặt tái nhợt, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Mai Tiêu cầm chén đổ rượu vào miệng mình.
Ninh Hiên và hai người khác mặt vàng như nến vì họ ý thức được đây rất có thể chính là chén rượu trộn lẫn vật chất nguyền rủa.
Bọn Lục Trần hoàn toàn lấy gậy ông đập lưng ông.
“A....”
Quả nhiên sau khi uống rượu, Ninh Phi phát ra tiếng kêu sợ hãi như thể nhìn thấy chuyện đáng sợ.
Chỉ thấy trên mặt Ninh Phi hiện lên những vằn vàng và từng đường vân máu màu đen với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, trông vừa dữ tợn lại đáng sợ.
Ninh Phi chết chẳng chút bất ngờ. Do Ninh gia không am hiểu về lửa, cộng thêm vật chất nguyền rủa trong rượu có thể đầu độc chết Hoàng giả nên việc đầu độc chết một Vương cảnh như hắn thực sự quá dễ dàng.
Năm thiên tài kiệt xuất nhất Ninh gia một người bị Lục Trần giết chết, một người bị nguyền rủa chết, lấy mạng hai người dễ như bỡn.
Ninh Hiên với hai thanh niên bên cạnh vừa sợ vừa giận, mắt họ tóe lửa giận nhưng lại giấu đi, giận mà không dám nói.
Bởi vì sống chết của họ nằm trong tay Lục Trần, đối phương muốn họ chết đơn giản chỉ cần một câu nói.
Trong lòng họ lạnh lùng nghĩ, nếu có thể rời khỏi Hoả Diễm Cốc nhất định phải trở về gia tộc để bẩm báo lại những chuyện đã xảy ra ở đây.
Đáng tiếc hiển nhiên họ nghĩ nhiều rồi, không cần họ bảo Lục Trần cũng muốn ra tay với Ninh gia.
Không chỉ vì đám người Ninh Hiên âm thầm dùng rượu có chứa vật chất nguyền rủa để hại hắn, nguyên nhân lớn hơn là rất có thể Ninh gia bí mật qua lại với người của Trớ Chú giới. Hắn cần lần theo dấu vết từ Ninh gia rồi tìm được người của Trớ Chú giới để truy hỏi tung tích Diêm Tiêu từ trong miệng chúng. Đây cũng chính là nguyên nhân trước đó hắn đánh cược với Diêm Trung Thiên.
“Đưa người này về Ninh gia, cứ bảo Trớ Chú giới lại ra tay rồi. Lần này chúng đã giết một thiên tài của Ninh gia.” Lục Trần lười biếng nói. Dứt lời hắn quét mắt nhìn ba người Ninh Hiên rồi bảo: “Về phần ba người này, nhốt lại trước đã.”
Hôm sau!
Trong Hỏa Diễm Cốc, một đám cường giả hiên ngang khởi hành về hướng Ninh gia, dẫn đầu là Diêm Trung Thiên.
Trong đám cường giả còn có mấy tiểu bối, trong đó có một thanh niên diện mạo tầm thường nhưng lại toát lên khí chất siêu phàm, đứng giữa đám người trông hắn rất nổi bật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận