Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1820: Cái chết của Ninh Thiên Quân (2)

Bên Lục Trần, sau khi phá hủy phủ đệ Ninh Thiên Quân, liền rời đi, mấy ngày sau, tụ hợp với một chiếc thuyền chiến, trên cánh buồm viết một chữ Mai lớn.
Cực kỳ hiển nhiên, chiếc thuyền chiến này tới từ Tầm Mai sơn trang.
Lục Trần đạp không mà đi, tới trên thuyền chiến, nhìn về phía một nam tử trung niên phong độ nhẹ nhàng, mặt chữ quốc, toàn thân tản mát ra khí tức ôn hòa đứng trên boong thuyền, người này đúng là Mai thiên đế.
“Tiền bối.” Lục Trần ôm quyền với Mai Ôn Luân.
Mai Ôn Luân khẽ gật đầu.
Lục Trần hỏi: “Tiền bối, trong khoảng thời gian này, tổng cộng đánh chết bao nhiêu vị Hoàng Chủ?”
Mai Ôn Luân nói: “Mới ba người, Hoàng Chủ còn lại không biết trốn ở nơi nào, không có phát hiện chút khí tức nào.”
Lục Trần nghe được, khẽ gật đầu.
Đẳng cấp Thiên Đế muốn ẩn nấp, thật sự là quá dễ dàng, nếu như bọn họ muốn ẩn nấp, có thể thoải mái tránh đi lùng tìm cùng cấp bậc.
Lục Trần hỏi: “Vậy không có biện pháp khác tìm ra bọn họ sao?”
“Có.” Mai Ôn Luân nói.
Lục Trần hỏi: “Biện pháp gì?”
Mai Ôn Luân nói: “Ngươi cũng biết Huyền Quy tộc trưởng, bộ tộc này có năng lực giỏi suy tính, nếu như lấy được vật phẩm bên người Hoàng Chủ, thì có thể suy tính vị trí của bọn họ.”
“Vậy còn chờ gì nữa, nhanh đến lãnh địa tộc Huyền Quy thôi.” Lục Trần lập tức nói.
Lục Trần bắt được một Thiên Yêu cấp Đại Đế trong vòng nghìn dặm, từ trong miệng hắn biết được lãnh địa tộc Huyền Quy, sau đó không kịp chờ đợi đi tìm Huyền Quy tộc trưởng.
Sau khi trong biển mấy ngày, bọn họ đi tới một tiên đảo sương mù dày đặc che phủ.
Trên đảo, khí tức một vùng tường hoà, nhưng trên quảng trường, đã tụ tập rất nhiều người tộc Huyền Quy, trên mặt của mỗi người đều như lâm đại địch, cực kỳ nghiêm túc.
Bởi vì, Huyền Quy tộc trưởng đã suy tính được, hôm nay, tộc Huyền Quy hôm nay rất có thể sẽ hủy diệt.
“Gặp qua Mai thiên đế, gặp qua Lục Trần.” Huyền Quy tộc trưởng nhìn thấy hai người dẫn đầu, vội vàng ôm quyền nói.
Lục Trần lạnh lùng nhìn Huyền Quy tộc trưởng, nhếch miệng cười mỉa, lấy giọng điệu lạnh lùng phân phó: “Lượng Tử, động thủ, đánh gần chết trước rồi lại nói.”
Lục Trần vừa nghĩ đến lúc giới chiến, Huyền Quy tộc trưởng lợi dụng lực lượng thần bí trong nháy mắt giết chết mấy vạn người, trong lòng liền cảm thấy hận không thể để Lượng Tử một tát đập chết đối phương.
Có điều nghĩ tới giữ lại Huyền Quy tộc trưởng vẫn còn có tác dụng, nên để Lượng Tử ra tay đánh hắn gần chết rồi nói.
Lượng Tử đã lâu rồi không hoạt động nhìn Lục Trần thật lòng nói: “Chủ nhân, con rùa già này xem ra đã có tuổi rồi, bên trong xương cốt toàn là tinh túy chi bằng đánh chết đem đi hầm canh uống, canh hầm ra nhất định sẽ rất bổ.”
Lục Trần khóe miệng khẽ nhếch, từ khi nào Lượng Tử cũng biến thành kẻ ham ăn rồi, vậy mà còn biết đưa ra đề nghị cho hắn.
Huyền Quy tộc trưởng nghe thấy lời của Lượng Tử lập tức căng thẳng nịnh nọt nói: “Các vị, hòa khí sinh tài, hòa khí sinh tài.”
Trong lòng Huyền Quy tộc trưởng khóc không ra nước mắt. Cái con tinh tinh lông vàng này cũng quá hung ác rồi, vậy mà lại muốn ăn nó.
Mọi người đều là yêu vốn là cùng một gốc, tại sao lại nóng vội như vậy.
Lục Trần nói: “Giữ lại hắn còn có tác dụng không thể giết được, có điều những con rùa xung quanh có thể tùy ý giết.”
Lục Trần không phải thiện nam tín nữ, nếu như khi đó giới chiến thất bại, kết cục của Nhân tộc Sơn Hải giới e là sẽ thê thảm vô cùng. Vì thế đối với kẻ địch căn bản không thể nhân từ.
“Chủ nhân ta biết rồi.” Lượng Tử vốn còn có chút thất vọng, nhưng sau đó lời của Lục Trần làm cho hắn vui như mở cờ trong bụng, nhảy xuống chiến thuyền nhắm chuẩn vào đầu con rùa già. Bàn tay to màu vàng rơi xuống, con rùa già còn chưa phát ra âm thanh thảm thiết đã bị đập vỡ mai rùa chết ngay tại chỗ.
Lục Trần vẫy tay cách không mang thịt rùa tới rửa sạch rồi cho vào một cái nồi lớn cho thêm nước, sau đó dùng Chân diễm bắt đầu hầm canh.
Mai Ôn Luân chờ ở bên cạnh co giật khóe miệng.
Không phải bọn họ đến để uy hiếp Huyền Quy tộc trưởng, để hắn tính ra vị trí ẩn nấp của Thiên Yêu à, sao Lục Trần lại bắt đầu hầm canh rùa rồi, luôn cảm thấy không thích hợp cho lắm.
Lượng Tử nhìn Huyền Quy tộc trưởng xoa tay hỏi: “Chủ nhân, bây giờ có phải ta có thể ra tay rồi không?”
Lục Trần đáp: “Khi nào canh có mùi thơm thì khi đó ngươi dừng tay.”
“Rõ rồi.”
Lượng Tử nhảy lên xông về phía Huyền Quy tộc trưởng, đấm vào mặt hắn.
Huyền Quy tộc trưởng lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết, lăn lông lốc trên đất vài vòng.
Huyền Quy tộc trưởng cũng thông minh, biết thù hận của hai giới căn bản không thể hóa giải, chỉ còn con đường chết. Vả lại hắn còn có tác dụng đối phương không thể giết hắn được, nhưng bị đánh một trận thừa sống thiếu chết là không thể thiếu, dù sao cũng tốt hơn là chết.
Mà hắn cũng không thể rụt đầu vào bên trong mai rùa, bởi vì khí tức con đại tinh tinh trước mắt đã vượt qua Yêu Thần, trong người có thần lực, mai rùa không gánh được nên chỉ đành để cho hắn đánh, không làm điều thừa gì cả.
Tộc nhân Huyền Quy xung quanh nhìn thấy một Thái Thượng trưởng lão bị biến thành thịt để ăn, tộc trưởng thì bị đánh đập, sắc mặt rất khó coi. Tộc của bọn họ có địa vị rất đặc biệt, ngay cả Yêu Thần cũng sẽ nể mặt lão tộc trưởng, vậy mà giờ đây lại bị Nhân tộc đe dọa như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận