Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 316: Hắc Long yêu tôn vô cùng xui xẻo

Bây giờ hồn hải của Lục Trần khổng lồ như vậy, khiến cho Hắc Long yêu tôn rất hứng thú.
Nghĩ đến đây, nguyên thần của Hắc Long yêu tôn một lần nữa chia ra, hóa thành một tia hắc quang xông vào hồn hải phía dưới, muốn ra tay đoạt xác.
Cùng lúc đó, Lục Trần ở thế giới bên ngoài đột nhiên cảm thấy đầu óc tê rần, trước mắt tối sầm, ngã thẳng xuống đất.
Nguyên thần của Hắc Long yêu tôn vô cùng mạnh, ngay cả khi tách ra một tia cũng có thể dễ dàng điều khiển hồn hải của Lục Trần.
Ngay khi Hắc Long yêu tôn nghĩ rằng mình sẽ thành công.
“Tiểu Hắc Tử, ngươi muốn chết sao?” Một giọng nói vô cùng lạnh lùng vang lên từ nơi sâu trong hồn hải, ngay sau đó, trong đầu của Lục Trần bừng sáng, một thân ảnh tao nhã xuất hiện, chủ nhân của linh thân xinh đẹp tuyệt trần, trên người mặc trường bào màu trắng, không nhiễm bụi trần, tràn đầy tiên khí, giống như một nàng tiên của Cữu thiên.
“Ngươi, là ngươi...” Hắc Long yêu tôn nhìn thấy linh thân được ngưng tụ bởi thần niệm này thì trực tiếp há hốc mồn ngay tại chỗ, trong đôi mắt huyết sắt mang theo nỗi sợ hãi tột cùng.
Cơ thể rồng nguyên thần dài một trượng, lạnh run.
Hắc Long yêu tôn sẽ không bao giờ quên được ngày đó, hắn huyết tế máu tưới của ngàn vạn sinh linh, mở ra lối đi giữa hai thế giới, dẫn dắt ba thủ hạ xuất sắc nhất của mình, từ Hắc Ám thiên đi xuống Ma Long vực, chuẩn bị tìm kiếm cơ duyên nhân quả đạt thành Thiên Tôn.
Ngay khi vừa đặt chân đến Ma Long vực, hắn cảm thấy quy tắc thiên địa này cực kỳ không hoàn chỉnh, với sức mạnh tu vi tối cao của hắn, tùy ý nhả ra một chút khí tức, núi non sẽ nổ tung thành từng mảnh, trở thành bụi phấn.
Mấy tên Thánh vương đã đến để cố gắng ngăn chặn hắn, hắn tùy tiện đánh chết một Thánh vương, trực tiếp nuốt chửng tinh và linh hồn.
Lúc đó, hắn tinh thần phấn chấn đến mức nào.
Ngay khi hắn đang dẫn đầu một vài tên thuộc hạ và chuẩn bị chinh phục Thập vực, một thanh Thần kiếm thần từ trên trời giáng xuống, trên thân kiếm có một luồng kiếm khí đáng sợ lưu chuyển mang theo khí thế xuyên qua thiên địa, bay tới với tốc độ rất cao.
Hắn cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt, gầm lên, biến thành cơ thể rồng, muốn chống lại bằng cơ thể rồng cứng rắn.
Nhưng thần kiếm đang bay tới kia dùng khí thế dễ như bẻ cành khô mà dễ dàng đột phá phòng ngự của hắn, đâm vào đầu hắn, đầu bị một kiếm xuyên thủng.
Khi cái đầu bị xuyên qua, một nhân vật giống như một nữ thần bước ra từ không trung, nàng có phong độ tư thái tuyệt trần, áo trắng như tuyết, một đôi mắt xinh đẹp mang theo sự lạnh lùng vô tình, dễ dàng lấy nguyên thần của hắn ra ngoài, trấn áp bên trong Tỏa Long trang.
“Thiên Tôn, còn đáng sợ hơn cả Thiên Tôn.” Vào thời điểm đó, tâm hồn non nớt của Hắc Long yêu tôn bị dọa sợ, bị phủ một lớp bóng ma tâm lí.
Hắc Long yêu tôn tung hoành Hắc Ám thiên, có có hung uy cái thế, từng tàn sát võ giả cùng cảnh giới, từng ra tay với Thiên Tôn, nhưng nhân vật giống như nữ thần này chắc chắn là cường giả đáng sợ nhất mà hắn từng thấy, không ai sánh bằng.
Ngay cả sinh linh cấp Thiên Tôn cũng không thể xuyên thủng hàng phòng ngự kiên cố của hắn chỉ bằng một kiếm, nhưng người phụ nữ này đã làm được.
Vào lúc đó, Hắc Long yêu tôn nghĩ rằng mình sẽ chết, cũng sẵn sàng để chết rồi, nhưng người phụ nữ đã đánh chết cũng hắn không giết hắn, mà lấy nguyên thần của hắn ra, trấn áp ở nơi này.
Sau vô số năm tháng bị giam cầm, Hắc Long yêu tôn gần như đã quên mất người phụ nữ đó.
Nhưng giờ đây, đối phương dùng linh thân để xuất hiện trong thức hải của nhóc con Siêu Phàm cảnh này, ký ức về những nỗi sợ hãi trước đây tràn về như thủy triều.
Hắc Long yêu tôn lắp ba lắp bắp kinh hãi, cơ thể nguyên thần dài mười trượng lạnh run.
Hắc Long yêu tôn cảm thấy mình rất bi thảm, trải nghiệm của bản thân có thể viết thành một cuốn sách bi kịch.
Vào lúc đó, khi hắn chuẩn bị xuống Thập vực để tìm kiếm cơ duyên, thì đã từng nghe nói rằng mặc dù quy tác ở hạ giới Thập vực không đầy đủ, nhưng lại có mấy nhân vật cái thể ẩn cư, thế nhưng hắn không để tâm, chỉ cần hắn không chủ động khiêu khích đối phương, vậy thì không sao cả.
Ai mà biết được rằng vừa mới hùng vĩ oai vệ khí phách hiên ngang vượt qua biên giới, thì chính mình đã bị chém chết.
Sau đó nguyên thần bị giam cầm trong vô số năm tháng.
Hắn cảm thấy thật xui xẻo, ngay khi mới đến Thập vực thì đã gặp một trong những nhân vật cái thế.
Bây giờ, gặp phải một thanh niên Siêu phàm cảnh, đối phương ăn trộm xác thịt của hắn, tất nhiên là phải làm trừng phạt một trận, chẳng hạn như nô dịch đối phương, đoạt xác, Thập vực rộng lớn như vậy mà vẫn chưa ra ngoài để xem xem.
Nhưng điều khiến hắn muốn phun máu chính là trong linh hồn của tên ranh con kia lại có một linh thân, chính tồn tại đáng sợ năm đó dùng một kiếm đánh chết hắn.
Hắc Long yêu tôn cảm thấy chính mình đúng là vô cũng xui xẻo.
“Ngươi muốn đoạt xác đồ đệ của ta.” Đôi mắt xinh đẹp của Diêu Hi nhìn chằm chằm vào nguyên thần của Hắc Long yêu tôn.
Mặc dù nàng chỉ là một linh thân, nhưng cũng giống như tồn tại chân thật, xinh đẹp không gì sánh bằng.
“Không, không phải” Hắc Long yêu tôn thận trọng, run lên giống như một con chim cút, run rẩy nói: “Chỉ là thấy, thấy giữa trán của đối phương đầy đặn, là nhân trung long phượng, đến thức hải xem thử, tuyệt không có dã tâm đoạt xá.”
“Hì hì.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận