Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 893: Gia tộc Chí Tôn

Chẳng lẽ mình ma xui quỷ khiến đi tới Cửu Thiên rồi?
Vì thế Lục Trần hỏi: “Nơi này là Hỗn Nguyên thiên sao?”
Trịnh Huy Hoàng lắc đầu, nói: “Nơi này là không gian Đông Hoàng, mượn tín phù Đại Mộng Thiên Nữ đưa cho có thể đến không gian xông vào tháp Đông Hoàng, rất nhiều bí tịch vô thượng, võ kỹ của Nhân tộc đều tồn tại bên trong tháp Đông Hoàng.”
Trịnh Huy Hoàng nói đến sau cùng hai mắt lóe lên ánh sáng màu lục, rõ ràng là rất thèm thuồng bí tịch trong tháp Đông Hoàng.
“Hây, đáng tiếc, tháp Đông Hoàng tổng cộng có chín tầng, mỗi tầng đều có hộ vệ trấn giữ, muốn vào bên trong thu hoạch công pháp rất khó, khó như lên trời.” Trịnh Huy Hoàng lắc đầu nói, bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, trợn tròn hai mắt, nói: “U là trời, ngay cả không gian Đông Hoàng ngươi cũng không biết, một người của mười vực như ngươi tiến vào như thế nào vậy, còn nữa, rõ ràng ngươi không có tín phù của Đại Mộng Thiên Nữ, thì sao tiến vào.”
Ánh mắt Trịnh Huy Hoàng nhìn Lục Trần như nhìn quái vật.
Không gian Đông Hoàng đối với võ giả Cửu Thiên tuyệt đối là một loại cơ duyên lớn lao, bởi vì bên trong tháp Đông Hoàng cất giữ vô số bí tịch công pháp, pháp bảo… ngay cả Đế kinh cũng có, có thể tưởng tượng được mức độ trân quý của nó.
Bọn họ muốn tiến vào nơi này thì cần có tín phù nào đó mà Đại Mộng Thiên Nữ luyện chế ra, loại tín phù này rất trân quý, cần dựa vào chiến công đi đổi lấy, chiến công lấy từ đâu, cần phải đi đến chiến trường ngoài vực tiến hành chiến đấu sinh tử với Thiên Yêu, giết chết Thiên Yêu tích lũy chiến công, cần chiến công hiển hách mới có thể đổi một tín phù.
Một tín phù chỉ có thể tiến vào không gian Đông Hoàng một lần, cho nên rất nhiều người vì không uổng công, không chiếm được thứ mình muốn thì sẽ không rời đi, tu luyện xung quanh tháp Đông Hoàng để tăng cảnh giới, đợi lấy được đồ hài lòng mới rời đi.
Trịnh Huy Hoàng phát hiện thanh niên trước mắt không chút hiểu rõ về không gian Đông Hoàng, thậm chí có thể nói là hỏi gì cũng không biết, nói rõ Lục Trần không có bằng chứng tiến vào không gian Đông Hoàng, nhưng sao hắn tiến vào đây được, Trịnh Huy Hoàng vô cùng khó hiểu.
Lục Trần cười ha ha nói: “Bay lên bay lên, thì tới nơi này.”
Khóe miệng Trịnh Huy Hoàng co giật, không nói nên lời, tuy rằng đáp án này của Lục Trần rất nhạt nhẽo nhưng hắn lại tin, tại sao, bởi vì không có tín phù của không gian Đông Hoàng thì không cách nào tiến vào bên trong này, mà tín phù lại cần rất nhiều chiến công đổi lấy, người này đến từ mười vực, sao có thể có chiến công đổi lấy tín phù.
Có lẽ thật sự đúng như lời hắn nói, không hiểu sao lại xâm nhập được vào không gian Đông Hoàng.
Ngay khi Trịnh Huy Hoàng thầm nghĩ người này giẫm phân chó, thì Lục Trần tiếp tục hỏi: “Nói cho ta biết chuyện của tháp Đông Hoàng đi, ta đến đây, không thể uổng công một chuyến được.”
Trịnh Huy Hoàng nói: “Tháp Đông Hoàng tổng cộng chia ra chín tầng, mỗi tầng đều có hộ vệ, đánh bại hộ vệ thì có thể tiến vào một tầng, ba tầng đầu cất giữ công pháp cấp bậc cấp Thánh, tầng thứ nhất là Thánh pháp bình thường, tầng thứ hai là Thánh pháp cao cấp, tầng thứ ba là Thánh pháp đỉnh cấp, có những thứ thậm chí không kém Chí Tôn pháp.”
“Tầng bốn năm sáu của tháp Đông Hoàng là Chí Tôn pháp, Chí Tôn pháp cũng phân mạnh yếu, Chí Tôn pháp tầng thứ sáu tất nhiên là đỉnh cấp.”
“Còn tầng trên cùng là cất giữ mấy Đế kinh, đều là bí tịch công pháp, hoặc là tuyệt học do các cường giả Đế cảnh để lại.”
“Chỉ là hộ vệ mỗi tầng vô cùng mạnh mẽ, ví dụ như hộ vệ tầng thứ nhất có thực lực Hoàng cảnh, hộ vệ tầng thứ hai có thực lực Thánh cảnh, hộ vệ tầng thứ ba có thực lực Thánh Vương cảnh, tầng thứ tư của tháp Đông Hoàng trở lên tạm thời chúng ta đừng ảo tưởng, không có thực lực Chí Tôn cảnh thì không có tư cách bước lên phía trên.”
Lục Trần nghe Trịnh Huy Hoàng nói xong, có chút kỳ quái nói: “Nếu ngươi nói tín phù rất trân quý, ta thấy ngươi cũng mới tu vi Hoàng cảnh viên mãn, chỉ có thể tiến vào tầng thứ nhất, tại sao không tu luyện đến Thánh cảnh lại đến, đây không phải là lãng phí tín phù sao?”
Trịnh Huy Hoàng nghe xong lời này, hơi cạn lời.
Cái gì gọi là hắn cũng mới Hoàng cảnh viên mãn, trong lòng phỉ báng một câu, ngươi mới là mới Hoàng cảnh, dùng hai chữ ‘cũng mới’ lên người ta không ổn cho lắm nhỉ.
Nhưng hắn vẫn trả lời Lục Trần, thoáng có chút ngạo nghễ nói: “Thật không giấu diếm, Trịnh gia ta tốt xấu gì cũng là gia tộc Chí Tôn, một gia tộc có ba Chí Tôn, chiếm được rất nhiều chiến công ở trên chiến trường, nên tất nhiên ta có thể đổi rất nhiều tín phù.”
“Mặc dù gia tộc ta không thiếu công pháp nhưng lại thiếu những thứ khác, ví dụ như Phá Không phù dùng để thoát mạng, Thần Hành phù, còn cần các loại phù chú có uy lực Thánh cảnh, cùng với pháp bảo phòng ngự dùng để bảo toàn tính mạng… những thứ này đều thiếu, hây, đồ bảo toàn tính mạng ai mà chê ít chứ.” Trịnh Huy Hoàng lắc đầu nói.
Lục Trần híp mắt, nói: “Chẳng lẽ Chí tôn không để lại thần niệm trên người ngươi sao.”
Trịnh Huy Hoàng cười ha ha nói: “Huynh đệ, cái này thì ngươi không hiểu rồi, bất kể là Cửu Thiên hay là Sơn Hải giới thì luôn có mấy cấm địa, không gian quỷ dị, thần niệm hoàn toàn không có tác dụng, thực lực bản thân mạnh mẽ mới là nguồn vốn để bảo vệ tính mạng, mặt khác át chủ bài bảo toàn tính mạng càng nhiều thì càng tốt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận