Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 310: Hắc Ám thiên

Hắc Long yêu tôn là một sinh linh vô hạn tiếp cận Thiên Tôn cảnh, hung ác ngập trời, có được danh tiếng không nhỏ ở Hắc Ám thiên rộng lớn, khai sáng ra một Hắc Long quốc cường thịnh, người tín ngưỡng trăm vạn, nhưng ai ngờ được Hắc Long yêu tôn gần như vô địch ở Thượng Giới thiên lại bị người của mười vực đánh tàn phế. Ngay cả nguyên thần cũng bị phong ấn.
Mấy người họ phi hành vây quanh xác rồng khổng lồ, có thể nhìn thấy khắp nơi trên xác rồng đều có vết thương.
Có vết thương rất nhỏ, chỉ để lại chút dấu vết trên miếng vảy rồng màu đen, vết thương trí mạng chủ yếu nhất đến từ vị trí đầu rồng.
Trên đầu rồng vô cùng dữ tợn có một kiếm thương trí mạng, đầu bị xuyên thấu, vết thương bên ngoài vảy rồng rất chỉnh tề, có thể thấy được là bị một kiếm trực tiếp đâm thủng, chứ không phải đâm nhiều lần.
Vết thương này khiến mọi người khiếp sợ, tu vi phải mạnh như thế nào mới có thể đâm một kiếm xuyên thấu đầu rồng cứng rắn chứ.
Lục Trần kinh ngạc, bởi vì hắn cảm nhận được một tia kiếm ý còn sót lại ở trên miệng vết thương.
Không sai, chính là kiếm ý.
Có thể nói rõ, Hắc Long yêu tôn bị một kiếm tu mạnh mẽ lĩnh ngộ được kiếm ý dùng một kiếm xuyên qua đầu.
Trong lòng Lục Trần thầm nghĩ người ra tay xuyên qua đầu Hắc Long yêu tôn ít nhất là một cấp bậc Kiếm Thánh đứng đầu.
Để lại một tia kiếm ý, duy trì không biết bao nhiêu vạn năm mà không tan, quá đáng sợ rồi.
Ngoại trừ vết thương trí mạng ở đầu rồng thì một con mắt to bằng đèn lồng của Hắc Long yêu tôn đã không còn, bên trong có máu tươi chảy ra, đã khô cạn.
Con mắt khác là đồng tử khổng lồ màu máu, thoạt nhìn rất khiếp người.
“Quả nhiên có nhân vật cái thế trong mười vực!” Minh Thương nhìn thấy luồng kiếm thương trí mạng đó, trong lòng thì thào tự nói.
Hắn nhớ tới lời của tổ phụ Minh Viêm Thiên Tôn, trong mười vực có mấy cọc đại cơ duyên, nếu như có thể đạt được thì có thể có thành tựu Thiên Tôn quả vị, đây cũng là nguyên nhân hắn Hạ giới đi đến, nhưng tổ phụ còn nói cho hắn biết trong mười vực ẩn giấu cường giả tuyệt thế có thể địch lại Thiên Tôn, không biết bởi vì nguyên nhân gì lại ẩn cư ở Hạ giới.
Năm đó ở Hắc Ám thiên lưu truyền Hắc Long yêu tôn muốn xuống mười vực tìm kiếm cơ duyên vô thượng hư vô mờ nhạt có thể có thành tựu Thiên Tôn quả vị, sau đó Hắc Long yêu tôn lập tức biến mất.
Lần nữa gặp lại Hắc Long yêu tôn lại là một thi thể, khiến cho Minh Thương cảm khái vô cùng.
Mấy người họ nhìn xuống đầu rồng, đi tới phần đuôi rồng, nhưng một đoạn vết thương ở đuôi rồng lại có chút kỳ quái, đầu tiên là mấy miếng vảy rồng rơi ra, lộ ra mảng thịt rồng lớn trắng như tuyết, còn có mấy chỗ lõm có hình dạng bất quy tắc.
Đây là vết thương không giống vết thương nhất.
Bỗng nhiên, bốn người họ nhớ tới, hình như Liễu Kình tiền bối đã nói hắn đã từng đi trộm thịt của Hắc Long yêu tôn.
Thịt trong mấy chỗ lõm lớn ở phần đuôi rồng không phải là Liễu Kình tiền bối động tay động chân đó chứ.
Xem ra Liễu Kình tiền bối nói không sai.
Bốn người họ nhìn thấy cảnh này, đều có cảm giác dở khóc dở cười.
Nhất là Minh Thương, khóe miệng lại co giật, đều sắp hóa đá.
Đây chính là huyết nhục của Hắc Long yêu tôn, thịt của sinh linh vô hạn tiếp cận cấp bậc Thiên Tôn, vậy mà lại bị ăn thịt.
Nếu truyền tin tức này về Hắc Ám thiên, không biết sẽ gây ra bao nhiêu chấn động.
Quan sát thi thể khổng lồ xong, bốn người họ cũng không quên mục đích tới đây, đều bắt đầu ra tay.
u Dương Cuồng xuất thủ, trong tay xuất hiện một thanh trường đao sáng như tuyết, ngưng tụ một luồng đao mang bổ lên trên vảy rồng cứng rắn.
Răng rắc!
Sau khi hỏa tinh văng khắp nơi, đao trong tay u Dương Cuồng trực tiếp đứt gãy.
u Dương Cuồng nhìn thấy cảnh này, cả người đờ đẫn tại chỗ. Thanh đao trong tay hắn mặc dù không phải Thánh khí, nhưng tốt xấu gì cũng là một thanh Hoàng khí đứng đầu, nhưng ngay cả vảy rồng trên xác rồng cũng không phá vỡ được.
Vảy rồng cũng cứng quá rồi đó.
Ánh mắt của ba người xung quanh nhìn qua đây, u Dương Cuồng cười ngượng ngùng.
Minh Thương bên cạnh nói: “Hắc Long yêu tôn lĩnh ngộ được Kim chi quy tắc, quy tắc Hắc Ám, Thổ chi quy tắc, thân rồng đã trải qua quy tắc tẩy lễ nên mức độ kiên cố của thân rồng không phải là thứ mấy người chúng ta có thể phá được.”
Ba loại quy tắc!
Lời của Minh Thương khiến ba người họ kinh ngạc.
Phải biết rằng lĩnh ngộ một loại quy tắc đã có thể thành Thánh rồi, vậy mà Hắc Long yêu tôn lại lĩnh ngộ ba loại sức mạnh quy tắc, điều này cũng khủng bố quá rồi đó, đặc biệt Kim chi quy tắc xuất sắc nhất chính là năng lực phòng ngự, không phải Thánh giả lĩnh ngộ quy tắc xuyên thấu, cắt… có thể phá vỡ được phòng ngự của người lĩnh ngộ được Kim chi quy tắc.
“Sao ngươi lại biết rõ như vậy?” u Dương Cuồng hạ giọng hỏi.
Minh Thương cười cười, vốn không giải thích.
Đôi mắt đẹp của Đường Thiên Vũ lóe lên, nói: “Nếu ngươi đã biết không phá được phòng ngự, thì chúng ta không sẽ không có được thịt của Hắc Long yêu tôn, vậy tại sao ngươi còn đến nơi này.”
Minh Thương nói: “Chỉ là ta không tin Hắc Long yêu tôn bị phong ấn, muốn tận mắt chứng kiến rốt cuộc là tin đồn hay là thật.”
“Chúng ta không cách nào chém được sao?” Lục Trần lẩm bẩm, có chút không tin.
Minh Thương nói: “Đó là điều đương nhiên, trừ khi ngươi có Thánh khí đỉnh cấp hoặc là có tu vi Thánh cảnh, mới có thể cắt được một hai miếng thịt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận