Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1438: Đàm Tịnh

Đương nhiên, vốn không phải nói Đế khí là bảo vật vô giá, chủ yếu là lúc xảy ra giới chiến, lâm vào tuyệt cảnh, có một món pháp bảo uy lực thường là nhân tố mấu chốt chuyển nguy thành an.
Cho nên mới nói không cách nào dùng giá trị để đo lường Đế khí, hơn nữa Đế khí cũng là át chủ bài của cường giả Đế cảnh, đương nhiên càng nhiều càng tốt, không có cường giả Đế cảnh trở lên nào lại chê Đế khí nhiều, tuyệt đại đa số cường giả Đế cảnh ra tay đều cầm Thiên Tôn khí chiến đấu, nếu có Đế khí cũng sẽ không dùng.
Trong lòng chấp sự Thái Huyền môn kích động, nhìn Lục Trần nói: “Ngươi thật sự muốn dùng Đế khí làm vật đặt cược sao.”
Không lẽ thanh niên trước mắt bị ngốc đó chứ, ngốc nghếch lấy Đế khí ra làm vật đặt cược, nếu bị người nhà hắn biết được, có lẽ mông sẽ bị đánh cho sưng lên.
“Có liên quan gì, dù sao ta cũng không thua.” Lục Trần làm ra dáng vẻ kiêu ngạo.
Mọi người nhìn thấy dáng vẻ của Lục Trần, trong lòng thầm than, quả nhiên là thanh niên chưa từng trải qua đòn hiểm của xã hội, có lẽ thế lực nhà mình thuộc về yêu nghiệt, được người khen ngợi đã quen nên lầm tưởng mình là yêu nghiệt đệ nhất Sơn Hải giới, không coi ai ra gì.
Hắn đâu biết Chí Tôn dám lên Giới thành, người nào không phải là nhân vật phong lưu, từng có rất nhiều chiến tích huy hoàng.
“Mau định giá đi!” Lục Trần nhìn chấp sự Thái Huyền môn nói.
Chấp sự Thái Huyền môn vốn còn muốn khuyên đôi chút, chủ yếu nghĩ đến Lục Trần có thể xuất ra Đế khí, vậy thì chắc chắn phía sau có cường giả Thánh Đế cảnh, hơn nữa có lẽ đối phương tương đối được chiều chuộng, tiểu bối của rất nhiều thế lực lớn dù có khiến trưởng bối yêu thích như thế nào cũng sẽ không ban cho Đế khí.
Nếu tên nhãi này cược thua Đế khí, trưởng bối gia tộc nhất định sẽ đến tìm.
Nhưng nghĩ lại bản thân khuyên đối phương nhiều lần, đối phương vẫn cố chấp lấy Đế khí làm vật đặt cược, hơn nữa Thái Huyền môn bọn họ cũng không phải thế lực Thánh Đế bình thường, môn chủ là một tông sư trận đạo tiếng tăm lừng lẫy, thực lực mạnh đến phi phàm, năm đó tộc Ma Bất Tử và tộc nhân của Vu Thể giới lừa gạt đồ đạc của môn chủ đã bị lưu đày hư vô mấy chục vạn năm.
Mấy lão gia hỏa của tộc Ma Bất Tử và tổ vu của Vu Thể giới cũng không nói gì.
“Ba trăm vạn phương linh tinh!” Chấp sự Thái Huyền môn nhìn Lục Trần nói: “Ngươi cảm thấy thế nào?”
“Ha ha, Trịnh Bằng, một món Đế khí chỉ đáng giá ba trăm vạn phương linh tinh, chẳng phải là ngươi lừa tiểu huynh đệ người ta sao.”
“Trịnh Bằng, đừng quá vô sỉ!”
Dưới sân, rất nhiều người châm chọc Trịnh Bằng, chấp sự của Thái Huyền môn.
Trịnh Bằng bị mọi người giễu cợt, khuôn mặt có chút xấu hổ, mở miệng nói: “Vậy năm trăm vạn phương linh tinh, đây là giá quy định cao nhất rồi.”
“Món Đế khí này là một quyền trượng, quy tắc Mộc, thuộc về Đế khí phụ trợ, năm trăm vạn phương linh tinh đã là cao nhất rồi, nếu nhiều hơn nữa, ta cũng không lấy ra được.” Trịnh Bằng nhìn Lục Trần nói: “Tiểu huynh đệ, ngươi cảm thấy thế nào?”
Lục Trần nhún vai: “Ta không có ý kiến.”
Trong mắt Trịnh Bằng vui vẻ, tiếp tục nói: “Tiểu huynh đệ, ta dặn dò ngươi câu cuối cùng, hiện tại hủy bỏ còn kịp, đến lúc đó thua cũng đừng đổi ý, hơn nữa sau đó đừng dẫn trưởng bối của ngươi tới đây tìm cớ.”
“Người xung quanh làm chứng giúp ta đi!” Trịnh Bằng dừng lại một chút, lại mở miệng nói một câu với người xung quanh.
Trịnh Bằng nói xong, lập tức dùng thủy tinh truyền tin truyền âm cho một cường giả Đế cảnh, cao tầng của Thái Huyền môn, vui vẻ nói: “Tam trưởng lão, có một tiểu bối trẻ tuổi đi tới chiến đài, dùng một món Đế khí làm vật đặt cược, mau gọi Đàm Tịnh thiếu chủ tới, thắng món Đế khí này vào tay đi.”
Trịnh Bằng là người của Thái Huyền môn, tất nhiên phải suy nghĩ cho thế lực nhà mình, nước phù sa không thể chảy ra ruộng ngoài được.
Cùng lúc này, tại nơi đóng quân của Thái Huyền môn, một lão giả mở mắt trong gian phòng nào đó, lẩm bẩm: “Tiểu bối nhà nào lại xa xỉ như vậy, lấy Đế khí làm vật đặt cược, đây không phải là đưa tiền cho Thái Huyền môn chúng ta sao.”
Im lặng mấy giây, lão giả này lập tức truyền âm cho thiên kiêu Đàm Tịnh xuất sắc nhất của Thái Huyền môn, nhất định phải thắng Đế khí đến tay.
Trong mấy ngàn người xung quanh cũng có người đến từ thế lực lớn lần lượt truyền âm cho trưởng lão thế lực nhà mình, nói nơi này có người dùng Đế khí làm vật đặt cược, tốt nhất là bảo thiên kiêu Chí Tôn mạnh nhất thế lực đến đây.
Còn về cảnh giới của Lục Trần thì bọn họ lại xem nhẹ, thoạt nhìn cái gì cũng không hiểu thì thực lực có thể cao đến đâu.
Trên chiến đài, Trịnh Bằng nhìn Lục Trần nói: “Người khiêu chiến sắp tới, đợi một lát.”
Rất nhanh, một thanh niên có khuôn mặt thoạt nhìn hơn hai mươi, khí chất rất xuất chúng giáng lâm đạo trường, Trịnh Bằng nhìn thấy thanh niên, lập tức nghênh đón, kêu một câu: “Đàm thiếu chủ!”
Đàm Tịnh là con út của Đàm môn chủ, sinh ra chưa đến hai trăm năm, hiện giờ đã là cảnh giới Chí Tôn viên mãn, hơn nữa cũng thuộc nhân vật làm mưa làm gió ở chủ Giới thành, danh tiếng rất thịnh vượng.
“Đù, Thái Huyền môn quá vô sỉ, vậy mà lại thông báo cho thế lực nhà mình.”
“Đúng vậy, một đám tiện nhân!”
Người xung quanh đều thầm mắng, bọn họ cũng thông báo cho thế lực nhà mình, nhưng thế lực nhà mình vẫn chưa tới thì Đàm Tịnh của Thái Huyền môn đã đến trước.
Thực lực của Đàm Tịnh rất mạnh, có thể xếp vào mười thứ hạng đầu trong tiểu bối Chí Tôn cảnh ở toàn bộ Giới thành, hơn nữa có tham gia chiến đấu nhỏ một lần, làm trọng thương một Thiên Yêu Thiên Tôn cảnh dựa vào trấn pháp công kích huyền ảo.
Trịnh Bằng nghe thấy xung quanh chửi mắng, không ngượng ngùng mà hợp tình hợp lý nói: “Sao vậy, lẽ nào Đàm Tịnh thiếu chủ không phải Chí Tôn cảnh, không có tư cách khiêu chiến sao.”
“Ha ha, tiểu huynh đệ này có thể xuất ra Đế khí chứng minh rất tự tin với thực lực của mình, Thái Huyền Môn ngươi nhất định là thấy cảnh giới đối phương chưa tăng lên đến viên mãn, cố ý đưa linh tinh tới đúng không.” Người xung quanh thấy không chiếm được Đế khí, lập tức chua xót nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận