Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 654: Lục Trần giảng đạo lý

Có điều, những người có thể lĩnh ngộ Thánh thế cũng thuộc tốp nhân vật cực kỳ quái dị rồi, trong số những người trẻ đời này của gia tộc u Dương, u Dương Cuồng có lẽ có cơ hội lĩnh ngộ được Thánh thế.
Lúc trước, rất nhiều gia tộc lớn ở Huyền vực đều thèm muốn Vạn Trọng phong nên đã liên kết lại cùng nhau đối kháng với gia tộc u Dương, gia tộc u Dương chịu áp lực rất lớn nên mới bất đắc dĩ cho người ngoài vào Vạn Trọng phong mỗi mười năm một lần, chân thành kính mời truyền nhân trong tốp người trẻ hàng đầu ở Huyền vực đến để lĩnh ngộ sơn thế.
Qua hai tháng nữa sẽ chính là ngày mà gia tộc u Dương cho người ngoài vào Vạn Trọng phong.
Mặc dù chưa đến thời gian hẹn nhưng thành Vạn Trọng bây giờ đã tràn ngập biển người.
Ở Huyền vực, rất nhiều hoàng tử công chúa hoàng triều, những nhân vật thiên tài của các thế lực đều đến thành Vạn Trọng cùng với trưởng bối của mình.
Lục Trần và Bạch Linh Lung cũng đã đến thành Vạn Trọng, khắp nơi trên đường đều có thể thấy những truyền nhân mặc bộ đồ cùng một môn phái, phải biết còn hai tháng nữa mới mở cửa, Lục Trần có chút cạn lời, hình như đến sớm rồi, còn không bằng ở lại lãnh thổ Hoàng triều Huyết Viêm thêm một thời gian nữa.
Hai người tìm một khách điếm để ở, chuẩn bị tu luyện suốt hai tháng.
Cốc cốc cốc!
Có điều, mới tu luyện có vài ngày mà Lục Trần đã bị người khác đến gõ cửa.
Lục Trần đứng dậy mở cửa, trước cửa có một người đang đứng, là tiểu nhị của khách điếm.
“Có chuyện gì.” Lục Trần tùy ý hỏi.
“Cái, cái này…” Tiểu nhị lắp ba lắp bắp, vẻ mặt của hắn vô cùng khó xử.
Lục Trần nhíu mày.
Tiểu nhị mở miệng nói: “Khách, khách quan, chuyện là thế này, Hoàng Cực tông có người đến, họ muốn bao hết khách điếm của bọn ta, thế, thế nên…”
Những lời phía sau không cần nói Lục Trần cũng đã hiểu.
Một số tông môn nào đó vì muốn khoe mẽ địa vị tôn quý của mình, bất kể là xuất hành hay chỗ ở, đều sẽ bao toàn bộ, tiện khoe mẽ danh tiếng của mình.
“Khách quan, thực lực của Hoàng Cực tông cực kỳ lớn, địa vị hiển hách, bọn ta cũng hết cách.” Vẻ mặt của tiểu nhị vô cùng bất lực.
“Ta xuống nói lý với bọn họ.” Lục Trần mở lời nói.
Thế là, Lục Trần liền xuống lầu.
Ở sảnh lầu một, Lục Trần nhìn thấy rất nhiều khách vô cùng bất mãn vì bị ép trả phòng, bọn họ đang tranh luận với ông chủ khách điếm, trong đó cũng có Bạch Linh Lung.
Ngoài những người này ra còn có một nhóm Thanh Niên Tuấn Kiệt mặc bộ y phục xanh, bất kể là tướng mạo hay khí chất, tất cả đều cao hơn những người khác một bậc.
Ngoài điều này ra, thực lực của bọn họ cũng vô cùng mạnh, trong nhóm người đó, Lục Trần phát hiện thấy tận mấy cấp Thánh Tử, trên mặt của mỗi người đều viết lên chữ kiêu ngạo.
“Ồn ào cái gì, Hoàng Cực tông bọn ta bao trọn mà còn cần lý do sao?” Một đệ tử có khí tức lớn mạnh của Hoàng Cực tông lên mặt, beng beng, một thanh trường kiếm khí thế bất phàm xuất vỏ, phóng ra tia hào quang sắc bén.
Cùng lúc đó, một hơi thở mạnh mẽ tràn ra, khiến cho những người đến nghe ngóng ồn ào bỗng chốc trở nên yên tĩnh.
“Hoàng Cực tông.”
Khi nghe thấy ba chữ “Hoàng Cực tông” này, tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt, lộ ra một vẻ kiêng dè.
Sau đó không nói tiếng nào liền rời đi, trong đó bao gồm một nhóm mười mấy nhân vật Tông môn, cùng đồng hành với bọn họ còn có hai nhân vật Hoàng giả, nhưng vẫn lẳng lặng rời đi.
Người của Hoàng Cực tông khi nhìn thấy những người này rời khỏi liền để lộ ra vẻ mặt tự kiêu, như thể cảm thấy điều này là đương nhiên vậy.
“Hoàng Cực tông thuộc cấp nào.” Lục Trần nhìn Bạch Linh Lung, hỏi.
Bạch Linh Lung trả lời: “Hoàng Cực tông có năm Thánh vương trấn giữ, thực lực còn mạnh hơn cả Hoàng triều Huyết Viêm, địa vị vượt xa Hoàng triều, vô cùng có sức ảnh hưởng ở nam bộ Huyền vực.”
Lục Trần gật đầu, tỏ ý đã hiểu, sau đó nhìn đệ tử của Hoàng Cực tông, nói: “Mọi người đều đến để tham gia đại hội giao lưu Vạn Trọng phong, chú trọng việc thứ tự trước sau, các ngươi bao trọn như thế thì có chút không đúng quy tắc.”
Lời của Lục Trần khiến cho các đệ tử Hoàng Cực tông cùng với những người sắp rời đi đều lần lượt ngoái nhìn.
“Ngươi là cái thá gì, mau mau cút đi.”
“Đừng rước thêm phiền phức cho người ở phía sau ngươi.”
Các đệ tử Hoàng Cực tông lần lượt dùng giọng điệu lạnh lùng nói, trước giờ bọn họ bành trướng quen rồi, bây giờ thấy có người dám chất vấn bọn họ, ánh mắt của ai nấy cũng đều vô cùng sắc lạnh.
Lục Trần không thể hiện bất kỳ sự tức giận nào cả, hắn tiếp tục nói: “Các ngươi oai phong ở đây, không phải là đang bôi nhọ cao thủ môn phái sao, dù sao thì khách điếm có nhiều phòng như thế, các ngươi lại ở không hết, tại sao phải bao trọn chứ, mọi người ở cùng nhau không phải tốt hơn sao.”
“Tiểu tử, đừng lảm nhảm nữa, muốn chết đúng không” Một đệ tử có tính khí nóng nảy bước ra, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Lục Trần, mở miệng nói: “Còn lảm nhảm nữa, có tin ta giết ngươi không.”
Bọn họ thấy xung quanh Lục Trần không có ai đi cùng, chắc có lẽ là một tán tu, tán tu trong mắt bọn họ chẳng qua chỉ là kẻ dưới đáy xã hội mà thôi.
Loại người này mà dám lo chuyện bao đồng, muốn chết sao.
Lục Trần nhìn đệ tử Hoàng Cực tông nói: “Ta đang nói lý với các ngươi.”
Nói xong, Lục Trần lại chuyển ánh nhìn chằm chằm về phía tên đệ tử Hoàng Cực tông có tính cách nóng nảy kia, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nói: “Tính khí đừng có nóng nảy như thế, nếu không thì sẽ có nạn sát thân đó.”
Khi nghe thấy lời của Lục Trần, những người xung quanh đều á họng.
Tên thanh niên này là người ở đâu vậy, chẳng lẽ chưa từng nghe nói đến Hoàng Cực tông sao, đây là tông có thực lực của năm Thánh vương đó, trừ Đan Minh, đạo Tông, gia tộc u Dương, v.v ra thì đây là thế lực bá chủ hàng đầu, thuộc thế lực hạng một, người bình thường căn bản không thể chọc được, càng không dám có bất kỳ sự bất kính nào đối với bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận