Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 568: Quay về thành Vô Song (2)

Còn nữa, cho dù suy đoán là mình phá hư, nhưng bọn họ lại không thể xuống mười vực, gây phiền toái cho mình như thế nào được.
Lục Trần thở dài: “Đây đều là râu ria, thật ra ta lo lắng nhất là một khi tộc Ma Bất Tử được tự do, bọn họ sẽ gây nên một trận gió lốc ở Thanh vực.”
Tô Mục Đồng cười thần bí: “Chuyện này không cần ngươi lo lắng, cho dù là cảnh giới đại Thiên Tôn đều không thể tung hoành mười vực được.”
Tô Mục Đồng nói vô cùng tự tin, giống như biết trong mười vực có cường giả nào đó đang ẩn nấp vậy.
Sau đó vẫy tay thu hồi ảo cảnh xung quanh, sau đó Lục Trần phát hiện mình đang ở trong một quảng trường vĩ đại, trên quảng trường có một vài đệ tử đang ngồi xếp bằng.
Giống như cảm nhận được nghi ngờ của Lục Trần, Tô Mục Đồng cười nói: “Ta đã nói, mỗi một người đến đây đều sẽ được truyền một môn bí tịch, ngộ tính của những người này tương đối kém, tu hành một môn bí tịch bình thường đều ngồi ở trong này gần một năm, còn chưa nhìn ra được lối đi.”
“Ngươi rời đi thôi, lão già ta ở trong này đã đủ lâu, cũng muốn đi ra ngoài nhìn xem.” Tô Mục Đồng thổn thức thở dài một hơi nói.
Lục Trần nói một câu chào từ biệt Tô Mục Đồng, tâm thần hơi động, phân thân bên cạnh tự động biến mất, sau đó rời khỏi nơi đây.
Lục Trần đi thẳng đến thành Vô Song, sau khi trở lại thành Vô Song lập tức đã có người phát hiện ra hắn.
“Kia chẳng phải Kiếm Tam công tử sao, cuối cùng đã trở lại.” Có người nhìn thấy Lục Trần tiến vào thành Vô Song từ xa, không khỏi thì thầm.
Lục Trần đi đến ngoài cửa phủ thành chủ, hộ vệ biết hắn, không hề ngăn cản hắn, thoải mái tiến vào trong này.
Lục Trần phát hiện sư muội Liễu Khuynh Thành dã sớm trở lại, đang đánh đàn trong viện.
Liễu Khuynh Thành nhìn thấy Lục Trần xuất hiện, ánh mắt sáng lên, vui mừng nói: “Sư huynh, cuối cùng ngươi đã trở lại.”
Liễu Khuynh Thành đã trở lại sau ba tháng, phát hiện Lục Trần còn chưa quay về,nên ở phủ thành chủ tu luyện cầm khúc mới vừa lấy được, trong thời gian này Cái Tử Lăng đã đến đây vài lần, phát hiện Lục Trần còn chưa quay về nên đã rời đi.
Bọn họ không sợ Lục Trần chạy trốn, thứ nhất là sư muội ở trong phủ, thứ hai là thoạt nhìn Thần Phong cổ quốc rất lớn, nhưng thần niệm của cấp bậc đại Thiên Tôn đảo qua, người ẩn nấp nữa đều sẽ bị tìm ra.
Không thể không nói bọn họ đã lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử, cho đến bây giờ Lục Trần đều chưa từng định chạy trốn.
Chuyện Tứ Thánh truyền thừa chấm dứt, mục tiêu đã đạt được, Lục Trần thoải mái rất nhiều, chuyện tiếp theo chính là phá cung điện màu xám, mau chóng từ bên trong này đi ra ngoài.
Hiện giờ việc quan trọng hàng đầu của Lục Trần chính là chuyển đệ tử của Kiếm Đế cung đến thành Đại Vu, sư muội cũng phải đi, vì thế Lục Trần nhìn Liễu Khuynh Thành hỏi: “Sư muội, ngươi có gặp được mấy người Quý Nhiên và Tử Hằng không?”
Liễu Khuynh Thành nói: “Hai người bọn họ còn ở thành Vô Song, cứ vài ngày đều sẽ đến hỏi thăm tình huống của ngươi, xem ngươi đã trở về chưa.”
Dừng lại một chút, Liễu Khuynh Thành tiếp tục nói: “Trừ hai người bọn họ đến tìm sư huynh ra, còn có những người khác nữa.”
Lục Trần cười nói: “Có phải là một thanh niên mặc quần áo màu vàng, thoạt nhìn có vẻ phú quý, nhưng vẻ mặt lại đáng khinh.”
Lục Trần cảm thấy chắc là Kim Anh Tuấn đến tìm mình, ngoại trừ hắn ra, chắc không có người nào khác.
Không ngờ Liễu Khuynh Thành lại lắc đầu nói: “Không phải, là một thanh niên tên là Bạch Trạch.”
Bạch Trạch?
Nghe được cái tên cực kỳ xa lạ như thế, Lục Trần nhíu mày, ngẫm lại một phen, nhưng ở trong ấn tượng lại cực kỳ xa lạ với cái tên này, chưa từng nghe.
Vì thế Lục Trần hỏi: “Vì sao hắn lại đến tìm ta?”
Liễu Khuynh Thành chớp mắt: “Ta cũng không biết, dù sao thanh niên này đã đến vài lần, nhưng thấy sư huynh không ở đây, sau đó rời đi, không biết hiện giờ đã rời khỏi thành Vô Song chưa.”
Lục Trần nói: “Thôi bỏ đi.”
Lục Trần cũng không để ý nhiều, dù sao cái tên Bạch Trạch này quá xa lạ, mặc kệ đối phương tìm mình vì chuyện gì, hắn đều không cần phải để ở trong lòng.
Tâm niệm vừa động, một phân thân xuất hiện ở trước mặt hắn, phân thân tản ra dao động Nguyên Thần cảnh nhàn nhạt.
Liễu Khuynh Thành nhìn phân thân này, không chỉ có dáng vẻ giống với sư huynh như đúc, hơn nữa còn có máu có thịt, trừ đó ra, điểm càng kỳ quái hơn là nó còn tản ra dao động của uy lực Nguyên Thần cảnh.
Liễu Khuynh Thành trợn to đôi mắt hỏi: “Sư huynh, đây là cái gì vậy, chẳng lẽ là phân thân của ngươi sao?”
Không đợi Lục Trần nói chuyện, nghi hoặc tràn đầy trên mặt Liễu Khuynh Thành, một mình lẩm bẩm: “Không đúng, phân thân không phải là tàn ảnh sao, trừ bỏ mê hoặc ra thì nó không hề có tác dụng gì khác cả, nhưng vì sao phân thân này của sư huynh lại có dao động của tu vi, chẳng lẽ có thể công kích người khác sao?”
Lục Trần đắc ý nói: “Đó là tự nhiên, ta vì phân thân này nên đã ở trong Thư Thánh cung suốt một năm đấy.”
Lục Trần nói xong, sau đó ra lệnh cho phân thân biểu diễn công pháp ở bên cạnh, chỉ thấy phân thân vèo một tiếng đã biến mất không thấy, trong không khí truyền đến tiếng sấm, sau đó phân thân đứng ở trên mặt hồ nước cách đó không xa.
Lúc này xung quanh phân thân tụ tập rất nhiều kiếm thế, khống chế mấy chục đường kiếm khí, ngón tay chỉ vào hồ nước bên dưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận