Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 900: Thiên vị (2)

Trong lòng Trinh Huy Hoàng hơi oán niệm nghĩ đến, nhất định là khí linh tháp Đông Hoàng thiên vị cho tên nhãi Lục Trần này.
Tuyệt học vốn thuộc tầng thứ bảy, cố ý đưa đến trước mặt người này, đợi sau khi người này kế thừa lại không tiếng động đưa về tầng thứ bảy.
“Mẹ nó, tên nhãi này thật sự đến từ mười vực sao?” Trịnh Huy Hoàng nhìn chằm chằm bóng lưng của Lục Trần, ánh mắt khắp nơi đều lộ ra cổ quái.
Trịnh Huy Hoàng cảm thấy bị đối phương chơi đùa rồi, có lẽ lời giới thiệu bên ngoài chỉ là một câu nói đùa của đối phương mà thôi.
Thử hỏi, một võ giả đến từ mười vực, không có tín phù của Đại Mộng Thiên Nữ đưa cho có thể tiến vào nơi này, hơn nữa tên nhãi này còn không cần đổi chiến công, lại thêm khí linh tháp Đông Hoàng thiên vị hắn.
Đủ các dấu hiệu cho thấy người này có lại lịch lớn, lớn đến mức khí linh tháp Đông Hoàng cũng thiên vị hắn.
Lục Trần tiếp tục tìm kiếm trong hàng vạn chùm sáng, tìm nửa giờ lại tìm được một món thích hợp cho mình, một món pháp bảo phi hành tên là Thanh Nguyệt Thoa, Thanh Nguyệt Thoa là một món Thánh khí trung đẳng, nghe nói tốc độ cực hạn là một giây năm mươi dặm, tốc độ còn hơn chiến thuyền màu đen của Mai Tiêu gia gia nhiều.
Lục Trần nhìn vật thể ba cạnh hình thoi trong tay, chỉnh thể màu xanh giống như một chiếc nón hình thoi màu xanh.
Mặc dù bây giờ có vẻ to bằng bàn tay nhưng sau khi kích hoạt có thể phóng đại hàng chục ngàn lần, mấy trăm người ngồi cũng không phải là vấn đề.
Phẩm cấp của Thanh Nguyệt Thoa tuy kém hơn chiến thuyền màu đen đang mượn nhưng lại nhanh hơn chiến thuyền đó, bởi vì chiến thuyền bay trên không trung, mà Thanh Nguyệt Thoa trong tay có cấu tạo chỉnh thể giống như hình nón, có thể giảm bớt lực cản của gió, đây cũng là nguyên nhân Thanh Nguyệt Thoa nhanh hơn chiến thuyền.
“Đợi sau khi trở lại Huyền vực, sẽ trả lại chiến thuyền cho Mai Dận tiền bối, ta cũng không cần thèm thuồng pháp bảo phi hành của hắn nữa.” Lục Trần nói nhỏ một câu.
Sau đó ngẩng đầu quan sát chùm sáng xung quanh, tuy trong này còn có vô số bảo vật nhưng hắn không nghĩ đến sẽ lấy hết toàn bộ, lần thu hoạch này vậy đã được rồi, lập tức kêu khí linh tháp Đông Hoàng rời khỏi tháp Đông Hoàng.
Sau khi đi ra bên ngoài, vẫn náo nhiệt phi phàm như trước, bất kể là xung quanh tháp Đông Hoàng hay là xung quanh dãy núi trải dài đều có vô số khí tức cường giả, từ Vương cảnh đến Thánh cảnh cùng với người Lục Trần không thể cảm ứng ra cảnh giới đều có.
Người nơi này vốn không bộc phát xung đột, rất bình thản, mỗi người đều ở trong trạng thái cảm ngộ.
Lục Trần nhìn ra cung điện phương xa, nơi đó chính là nơi sư phụ nhà mình ở, nhưng chỉ nhìn thoáng qua rồi lập tức thu hồi tầm mắt, Lục Trần bay vút về phía xa xa, tìm một sơn động không có chủ nhân, chuẩn bị tu luyện một thời gian.
Điều đầu tiên Lục Trần phải làm tất nhiên là tu luyện ra kiếm ý cấp Hoàng, như vậy, hắn có thể tu luyện thức thứ nhất của Tỏa Kiếm Quyết.
Trong sơn động, Lục Trần nhắm mắt lại bắt đầu tu luyện, một luồng kiếm ý vờn quanh thân thể phát ra tiếng phá không xẹt xẹt xẹt, chợt chui vào trong cơ thể Lục Trần, giao hòa với huyết nhục, hấp thu lực lượng trong cơ thể Lục Trần.
Ngày càng có nhiều kiếm ý xuất hiện, toàn bộ đều bị Lục Trần hút vào trong cơ thể, dùng linh lực bản thân nuôi dưỡng kiếm ý.
Sau khi ngưng luyện kiếm ý thì lập tức dùng linh lực thân thể nuôi dưỡng kiếm ý để kiếm ý không ngừng tăng cường, đây là một quá trình cực kỳ thong thả, tích lũy từng ngày.
Lục Trần không nhúc nhích, tùy ý kiếm ý hấp thu lực lượng, loại trạng thái này kéo dài nửa tháng, cũng vào lúc này, Lục Trần đột nhiên mở mắt, trong mắt xẹt qua hai luồng kiếm ý lưu động.
Đùng đùng đùng!
Từng luồng kiếm ý trong cơ thể Lục Trần phá thể mà ra, sau khi những kiếm ý này được nuôi dưỡng thì khí tức tăng cường không ít, xung quanh Lục Trần giống như được ngàn vạn sợi tơ nhỏ bao vây, mỗi một sợi giống như tóc nhỏ đều là một luồng kiếm ý.
Kiếm ý thành ngàn vạn, uy thế ngưng tụ lại một chỗ hình thành một luồng kiếm ý chấn động độc đáo lan tràn ra ngoài, nhanh chóng bao phủ cả ngọn núi, cách làm này tất nhiên cũng ảnh hưởng đến “hàng xóm” xung quanh.
Lục Trần lựa chọn ngọn núi này, ít nhất cũng có hơn trăm “hàng xóm”.
Nhưng những “hàng xóm” này chỉ mở mắt ra từ trạng thái bế quan, sau khi cảm nhận được kiếm ý chấn động thì nhắm mắt lại, tiếp tục đắm chìm trong tu luyện của mình.
Kiếm ý quanh người Lục Trần không ngừng giao hòa, từ sợi tóc nhỏ bé nhanh chóng dung hợp hóa thành lớn bằng đầu ngón tay, những kiếm ý dung hợp này tản mát ra khí tức sắc bén đến cực điểm, xông ra động phủ, hội tụ thành một luồng phong bạo kiếm đạo kinh người trên bầu trời, không ngừng xoay tròn, cuối cùng hội tụ thành một vòng xoáy rất lớn.
Vòng xoáy ngưng tụ từ phong bạo kiếm khí mang theo lực kéo cực kỳ mạnh mẽ, dường như muốn nuốt hết đồ vật trên mặt đất vào bên trong.
Nhưng nơi này là không gian Đông Hoàng, vô cùng kiên cố, nên vòng xoáy không hút được gì cả.
Động tĩnh nơi này kinh động không ít người gần đó, vô số người ngẩng đầu nhìn về phía vòng xoáy khổng lồ trên không trung, lực hút mạnh mẽ bên trong ẩn chứa một luồng lực lượng làm đau đớn da thịt.
“Thì ra là một kiếm tu đang đột phá kiếm ý cấp Hoàng, kiếm ý cấp bậc này ở trong kiếm tu được xem là bình thường.”
“Ừm, dù sao Kiếm Đế cung cũng có mấy Kiếm Đế, ngay cả Kiếm Thánh cũng là hạng người tầm thường.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận