Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 714: Đến Hoả Diễm cốc

"Trong người ngươi có rất nhiều nguyền rủa, mau luyện hoá chúng bằng hoả diễm đi." Mai Tiêu nói ngay khi Lục Trần lên thuyền.
Bởi vì Lục Trần xông vào khu vực sương mù màu xám giết người, nơi đó có rất nhiều lời nguyền. Ngay khi vừa tiến vào, từng lỗ chân lông trên cơ thể đều hấp thu ngũ chỉ nguyền rủa, lúc này cơ thể Lục Trần hẳn là đã tích tụ rất nhiều nhiều vật chất nguyền rủa.
Tuy nhiên, loại nguyền rủa này không là gì so với người luyện đan, nó không đến mức trí mạng.
Khi Lục Trần đến thành Đan Minh học luyện đan, hẳn là hắn đã nắm giữ được công pháp thuộc tính Hoả, thậm chí có linh hoả kề thân nên Mai Tiêu mới nói như vậy.
"Ta không sao." Lục Trần chậm rãi lắc đầu.
Khi vào trong sương mù, hắn đã đốt cháy thần hoả trong cơ thể, những vật chất nguyền rủa được cơ thể hút vào va chạm với lửa thần lập tức bị bốc hơi. Vì vậy, hắn mới có thể hành động tự nhiên trong sương mù, cường thế đánh gục mấy Vương cảnh.
Nhưng rõ ràng là đám sương xám vừa rồi dày hơn sương mù trong bí cảnh Tứ Thánh, hoặc nên nói là nguyền rủa mạnh hơn một chút.
Những vật chất nguyền rủa ban nãy có thể ảnh hưởng đến các võ giả cấp bậc Hoàng cảnh, khiến họ mất đi phần lớn sức chiến đấu.
Thực lực của võ giả Trớ Chú giới không quá nổi trội, cũng không chênh lệch quá nhiều so với các thiên tài cấp bậc Hoàng triều thông thường, nhưng bọn chúng có được những nguyền rủa thần bí khó lường làm suy yếu hiệu quả chiến đấu của đối phương, từ đó cho phép họ có thể vượt qua được cảnh giới khi tác chiến.
Hơn nữa, với sự ra tay có kế hoạch, việc phá huỷ một toà thành hay giết người có cảnh giới cao hơn là điều dễ dàng.
Tất nhiên, những kẻ am hiểu nguyền rủa cũng có khắc tinh. Chúng sợ nhất là gặp phải những võ giả mang hoả diễm trên người hay có thể điều khiển được sấm sét. Hai loại võ giả này chính là khắc tinh của bọn chúng, có thể khiến những nguyền rủa kiêu hãnh biến thành vô dụng, không thể phát huy được tác dụng gì.
Lục Trần nắm giữ thần hoả nên khi giao thủ với người của Trớ Chú giới chỉ đơn giản như giết một con gà.
Không phải vô cớ mà vạn vật trong trời đất sinh ra lại khắc chế lẫn nhau.
Lục Trần đứng trên boong thuyền, trầm giọng nói: "Dựa theo những gì ngươi nói, người của Trớ Chú giới đã tìm kiếm những nam nữ được khắc hoa văn thần bí sau lưng. Nhưng chúng lại tàn sát hàng loạt dân trong thành một cách vô lý, phát rồ đến nỗi ngay cả phụ nữ, người già và trẻ nhỏ cũng không tha."
Lục Trần cảm thấy khó hiểu về chuyện này.
Tìm người thì tìm đi, cần gì phải làm loại chuyện điên rồ như tàn sát tất cả người dân trong thành?
Mai Tiêu nói: "Ngươi nên biết rằng người từ Cửu Thiên muốn xuống Hạ giới vô cùng khó khăn, họ cần huyết tế để khai thông cánh cổng giữa hai giới. Bọn họ sẽ thu thập máu và bố trí các nghi lễ hiến tế, như vậy mới có thể mở cánh cổng giữa hai giới rồi đưa cường giả từ Thượng giới xuống."
"Vì vậy, trong một số trường hợp, khi bắt gặp những sinh linh trong thành bị Trớ Chú giới tàn sát đã biến thành thây khô, đó là bởi vì chúng đã xây dựng những tế đàn mới để thu thập máu hiến tế."
Lục Trần nhìn Mai Tiêu, khó hiểu hỏi: "Nghĩa là sao?"
Mai Tiêu lạnh nhạt nói: "Một khi các võ giả của Trớ Chú giới xác nhận tin tức rằng có một hoa văn thần bí được khắc trong một toà thành nào đó, chúng sẽ dùng cách tàn sát hàng loạt để tìm người. Nghe nói khi những nam nữ có hoa văn được khắc sau lưng hấp thu nguyền rủa, cơ thể họ sẽ cộng minh với những nguyền rủa đó. Bằng cách này, chúng có thể tìm thấy người chúng đang muốn tìm một cách dễ dàng."
"Thì ra là vậy." Lục Trần nheo mắt.
Những kẻ thuộc Trớ Chú giới thực sự không coi trọng tính mạng con người, muốn giết liền giết. Tuy nhiên, ai đã khiến lực lượng sau lưng Trớ Chú giới trở nên cường đại lại có hành tung bí ẩn, các võ giả Huyền vực không có cách nào bắt được. Chủ yếu là vì sau khi giết người xong, chúng bèn lẩn trốn ngay lập tức, vô cùng khó tìm và rất khó để tìm được những nơi chúng sống và tế đàn được dựng nên bởi những nguyền rủa.
Trong mấy trăm năm, Huyền vực cũng mới chỉ phá huỷ được mấy tế đàn và giết được rất ít võ giả Trớ Chú giới.
Hơn nữa, người của Trớ Chú giới tiến hành huyết tế, nguồn sinh lực nguyên bản liên tục được vận chuyển tới từ cường giả Thượng giới.
Điều này cũng khiến cho nhân lực của Trớ Chú giới càng phát triển.
"Đi thôi, tới Hoả Diễm cốc trước." Lục Trần chuyển chủ đề.
Hắn không muốn quản và cũng không xen vào những việc Trớ Chú giới làm, miễn là người của Trớ Chú giới không chọc vào hắn.
Mặc dù Lục Trần rất cảm thông với những người đã chết, nhưng dẫu sao hắn cũng không phải thiện nam tín nữ, những bất công và chết chóc đều đang xảy ra khắp mọi nơi trên thế gian này.
Hắc có muốn quản cũng không quản nổi.
Những ngày tiếp theo đều gấp rút lên đường cho kịp thời gian.
Mười ngày sau, cuối cùng chiến thuyền cũng tiến vào phạm vi ảnh hưởng của Hoả Diễm cốc, hiển nhiên là không khí đã trở nên nóng hơn rất nhiều, những luồng nhiệt năng đang lưu động trong không khí không thể tiêu tán được.
Những lục địa dưới mặt đất, núi non màu nâu và mặt đất đều tràn ngập nhiệt năng mạnh mẽ.
Hoả Diễm cốc có địa giới rất đặc thù, quy tắc hoả diễm nồng đậm hơn nhiều so với những quy tắc khác, do đó nhiệt độ của khu vực này rất cao.
Nhiệt độ của Hoả Diễm cốc cao như vậy là do truyền thuyết kể rằng, có một ngọn linh hoả tồn tại dưới lòng Hoả Diễm cốc và vẫn luôn cháy suốt thời gian qua. Quy tắc hoả diễm hội tụ khắp nơi, dần dà trở nên vô cùng mạnh mẽ và bài xích những quy tắc khác, khiến nó trở thành quy tắc duy nhất thống lĩnh của khu vực này.
Truyền thuyết nói rằng dưới Hoả Diễm cốc có một ngọn linh hoả, đương nhiên sẽ thu hút vô số luyện đan sư nghe tin mà tới với mong muốn lấy được linh hoả và thu phục nó để luyện đan.
Vì Huyền vực có rất nhiều Đan thánh, nhưng không có linh hoả nên chỉ là hoả diễm bình thường.
Các luyện đan sư lần lượt đến Hoả Diễm cốc tìm kiếm linh hoả nhưng không thu hoạch được gì cả.
Cuối cùng, độ sốt của tin tức này đã giảm xuống không ngừng. Hơn nữa, vì sự phát triển của Hoả Diễm cốc nên đã có mấy vị Thánh Vương đến toạ trấn, từ đó những người tới tìm linh hoả cũng ít đi.
Khi chiến thuyền đi qua nơi nóng bức như vậy, Lục Trần có thể cảm nhận rõ ràng những hạt hoả diễm ẩn chứa trong không khí đã tiến vào bồi dưỡng cho cơ thể hắn, nhưng hiệu quả của nó rất ít ỏi.
Thay vào đó, Diệt Thế Hắc Diễm trong người Lục Trần trở nên hưng phấn, nó nuốt chửng những hạt hoả diễm tiến vào thân thể hắn.
Diệt Thế Hắc Diễm sử dụng những hạt hoả diễm như thức ăn, sau khi cắn nuốt nó có thể nhanh chóng mạnh lên.
Diệt Thế Hắc Diễm mà hắn sở hữu bây giờ chỉ có thể được coi là một ngọn thần hoả thời kỳ sơ sinh, còn lâu mới có thể đạt tới thời kỳ thành thục.
Thần hoả cũng cần phát triển.
chiến thuyền đi được khoảng một tiếng, ban đầu vốn là một vùng đất hoang vắng không có người ở, xa xa có hai ngọn núi khổng lồ, ở giữa có một hẻm núi rất sâu, đó là lí do có tên gọi Hoả Diễm cốc. Những toà kiến trúc nguy nga tráng lệ ở hai bên đều là nơi sinh sống của các đệ tử Hoả Diễm cốc.
Tại Huyền vực, Hoả Diễm cốc tuyệt đối là một thế lực hùng mạnh chỉ đứng sau các thế lực đứng đầu. Nơi đây có mấy vị Thánh Vương toạ trấn, uy chấn một phương.
Trong đó, có Cốc chủ Diễm Hoả cốc mang tu vi Thánh Vương viên mãn cảnh cực kỳ kinh khủng.
Hơn nữa, toàn bộ đệ tử Hoả Diễm cốc đều tu hành công pháp thuộc tính Hoả. Họ tôi luyện cơ thể bằng những hạt hoả diễm, tích luỹ dần theo thời gian khiến khí lực họ trở nên vô cùng mạnh mẽ.
Hoả Diễm cốc nổi tiếng Huyền vực cũng là vì hạt hoả diễm nơi đây có thể rèn luyện khí lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận