Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 225: Người đứng đầu trong thế hệ trẻ của Kiếm Đế cung

Bạch Hoằng nhìn thấy Tử Hằng, nhếch miệng lên cười lạnh, mấy năm không gặp, Tử Hằng vẫn cuồng vọng, tự đại như vậy, không coi ai ra gì.
Hắn nhìn bóng hình của Tử Hằng, trong lòng hi vọng Lục Trần dạy dỗ được tên gia hỏa cuồng vọng tự đại này.
Mặc dù hắn khó chịu Lục Trần, nhưng cũng khó chịu Tử Hằng.
Tử Hằng đi ra bên ngoài quán rượu, bên cạnh một trận sóng nhộn nhạo, một lão già mộc mạc, bình thường xuất hiện ở trước mặt hắn, thấp giọng khuyên bảo: “Thiếu chủ, không nên đi trêu chọc tên kia!”
Lão già này là Kiếm Hoàng của Tử Tinh phong.
Hắn đã từng gặp Lục Trần sáng tạo từng kỳ tích, không nghĩ Tử Hằng đi tìm Lục Trần, đi cũng phải chịu thiệt thòi.
“Hoàng lão, ngươi cũng cảm thấy ta không phải đối thủ của Kiếm tử à.” Trên mặt Tử Hằng lộ ra vẻ bất mãn: “Chẳng lẽ ngươi cảm thấy thực lực của ta còn đánh không thắng một Siêu Phàm cảnh, nếu như ngay cả một Siêu Phàm cảnh ta cũng đánh không lại, vậy ta còn có mặt mũi làm Thánh tử.”
Vị Kiếm Hoàng này thấp giọng nói: “Thiếu chủ, không phải đánh không lại, mà là Kiếm tử rất tà tính, nói như thế nào đây, ngược lại người đắc tội hắn đều có kết thúc rất thảm.”
Tử Hằng lạnh lùng nói: “Ngươi nói như vậy, ta càng muốn gặp hắn, ngược lại ta muốn gặp Kiếm tử trong truyền thuyết, có phải là ba đầu sáu tay không.”
Tử Hằng nói xong, nhanh chân đi về phía Hàn phủ.

Sơn trang đảo giữa hồ.
Lục Trần đang tu luyện, đột nhiên có một thị nữ thông báo bên ngoài có người tìm hắn.
Lục Trần mở to mắt, có chút đau đầu, nhanh như vậy đã có người quen tìm tới cửa sao?
Khi hắn ra đến bên ngoài thì phát hiện người đứng đấy chính là một thanh niên lạ lẫm, chưa từng gặp mặt, có thể tin rằng đây không phải người quen.
Ngược lại thì lão già bên cạnh thì Lục Trần từng gặp, một vị cấp Kiếm Hoàng của Tử Tinh phong Kiếm Đế cung.
Ánh mắt Lục Trần lấp lóe, đại khái đoán được thân phận của người thanh niên này.
Có lẽ là Thánh tử Tử Hằng của Tử Tinh phong.
Năm đó, vị Thánh tử này cũng không tu luyện ở Kiếm Đế cung, nghe nói ra ngoài đi lịch luyện.
Cho nên hai người không chạm mặt.
Nhưng cái này không cản trở Lục Trần suy đoán ra thân phận của đối phương.
“Bái kiến Kiếm tử!” Nhân vật Kiếm Hoàng bên cạnh hành lễ với Lục Trần.
Nhưng Tử Hằng liền không có vẻ bình thản như Kiếm Hoàng, mà là dùng một đôi mắt thần dò xét Lục Trần, một chút sau, ngữ khí khinh miệt hỏi: “Ngươi chính là Lục Trần.”
Tử Hằng đánh giá Lục Trần một chút, cảm thấy không có gì thần kỳ.
Thật không hiểu sao đối phương có thể phát triển ở Thanh vực.
“Không sai, ta chính là Lục Trần!” Lục Trần gật đầu.
“Ta tên Tử Hằng, Thánh tử của Tử Tinh phong, đặc biệt tới khiêu chiến với ngươi!” Tử Hằng thu hồi ánh mắt dò xét, nói rõ ý đồ đến đây.
Tử Hằng không cảm nhận được bất cứ khí tức uy hiếp gì ở trên người Lục Trần, trong lòng cực kỳ thả lỏng.
Tử Hằng không thể phủ nhận một điểm, Lục Trần có thể lên làm Kiếm tử thì chắc chắn có điểm lạ thường.
Có lẽ thực lực của Lục Trần bị thần hóa quá mức.
Còn được truyền tụng là hỗn thế đại ma vương, đây quả thực quá khoa trương.
Kiếm Hoàng trưởng lão ở bên cạnh nghe thấy Tử Hằng muốn khiêu chiến Lục Trần, miệng mấp máy, muốn nói điều gì nhưng lời đến khóe miệng, lại lắc đầu.
Để Tử Hằng nếm một chút đau khổ, như vậy mới có lợi cho sự phát triển của hắn.
Cách đó không xa, Kim Anh Tuấn cũng đang lắc đầu cảm khái, bản thân là Thánh tử của Kiếm Đế cung, chẳng lẽ còn chưa đủ hiểu rõ Lục Trần.
Đần độn tới tìm tai vạ.
“Ô, ngươi chính là Thánh tử Tử Hằng, ngưỡng mộ đã lâu!” Lục Trần giả bộ làm ra vẻ kích động, đến trước mặt Tử Hằng, thân thiết cầm tay của hắn.
Tử Hằng: “...”
Hai người bên cạnh: “...”
Lục Trần phản ứng nhiệt tình, khiến Tử Hằng có chút không nghĩ ra.
Cho dù là Hoàng Niên và Kim Anh Tuấn, hai người cũng ngạc nhiên.
“Tử Hằng huynh, khó chịu thì ngươi cứ nói, ta đã sớm nghe qua đại danh của ngươi.” Dưới tình huống ba người nghĩ không ra, nước miếng của Lục Trần văng tung tóe: “Trong toàn bộ Kiếm Đế cung, người ta sùng bái nhất người chính là ngươi, đáng tiếc khi ta ở Kiếm Đế cung, ngươi vừa hay đi ra ngoài lịch luyện, một mực chưa từng nhìn thấy, đây là tiếc nuối của ta.”
“Rốt cục hôm nay được gặp, quả nhiên Tử Hằng huynh giống như ta tưởng tượng, tuấn tú lịch sự, nhân trung long phượng.” Xem ra Lục Trần cực kỳ kích động, hai mắt tỏa ra ánh sao, hưng phấn giống như nhìn thấy thần tượng.
Tử Hằng tiếp tục choáng váng, trước mắt là Kiếm tử thật à.
Khi hắn nghe được trong truyền thuyết, Kiếm tử này cực kỳ ngạo mạn, tự phụ, không coi ai ra gì.
Nhưng bây giờ, rất nhiệt tình với hắn, giống như tiểu đệ nhỏ của mình.
Chẳng lẽ hắn gặp được Kiếm tử giả.
“Tử Hằng huynh, mặc dù hôm nay ta mới gặp mặt ngươi lần đầu tiên, nhưng không biết vì sao, ta rất có hảo cảm với ngươi, ngươi biết không, thế nhưng ta lại nghe qua rất nhiều truyền thuyết liên quan tới ngươi.”
“Ví dụ như ngươi kiếm trảm xà yêu bên ngoài sông hộ thành Thanh Niên, khiến bách tính của thành Thanh Ninh không phải lo lắng hãi hùng, hiệp can nghĩa đảm, bọn ta bái phục!”
“Lại ví dụ như lấy sức một mình phá hủy tên cướp cầm đồng 72 hang động, giữ nguyên bản thân, chém giết với 72 cường giả Nguyên Thần cảnh, cuối cùng mở một đường máu, diệt cái ổ giặc cỏ đó.”
“Mặt khác, còn nhiều hành động hành hiệp trượng nghĩa như thế khiến ta rất sùng bái.”
Lục Trần kích động mặt đỏ tới mang tai, lần lượt liệt kê từng sự tích anh dũng của Tử Hằng.
“Khụ khụ, việc rất nhỏ, không đáng nhắc tới, ta trợ giúp bách tính, không vì danh, không vì lợi.” Tử Hằng có chút mất tự nhiên đáp lại một câu.
Thật ra, hai chuyện mà Lục Trần nói tới, tất cả đều là thật, chỉ là quá trình có chút quanh co.
Hắn đã từng có tuổi trẻ ngông cuồng, đi ra ngoài lịch luyện, đi ngang qua thành Thanh Ninh, biết được trong sông hộ thành của thành Thanh Ninh có một con xà yêu Nguyên Thần cảnh gây sóng gió, giết hại bách tính, nên hắn ra tay giết chết con xà yêu Nguyên Thần cảnh.
Chỉ là ai biết được thứ hắn giết là con nối dõi của xà yêu, bên trong sông hộ thành còn có một con Yêu Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận