Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 289: Nữ Thánh vương thức tỉnh

Lúc này, trong hơn mười nữ đệ tử Băng Tuyết cung điện ai nấy đều vô cùng thanh lệ thoát tục, khí chất không giống nhau.
Các nàng không nhiễm bụi trần, trên giày vải trắng cũng không có một chút bụi bặm, không chỉ dung mạo mỹ lệ mà ngay cả ánh mắt đều cực kỳ xinh đẹp, sáng ngời mà trong suốt, đầy vẻ linh động giống như tiên nữ vậy.
"Nơi này chính là thành Hắc Hổ, chắc hẳn chúng ta có thể tìm được Lam Nhan thánh nữ."
"Lam Nhan thánh nữ không hổ là Thánh nữ xuất sắc nhất Băng Tuyết cung điện, quả nhiên là công tham tạo hóa, năm đó vốn tưởng nàng đã mệnh hồn tiêu tán, ngay cả mệnh bài đều đã ảm đạm, không ngờ tới gần đây mệnh bài lại phát sáng, xuất hiện sinh cơ."
Mấy nữ đệ tử xinh đẹp vừa phi hành vừa nói chuyện với nhau, đôi mắt to diễm lệ mang theo vẻ thán phục.
Trước khi tham gia đại chiến Lam Nhan thánh nữ đã là tồn tại Thánh cảnh tầng thứ ba, hơn nữa tư chất cực kỳ xuất sắc, nhân gian hiếm có, tu vi còn cao hơn Thái thượng trưởng lão của Băng Tuyết cung điện, gần bằng chưởng môn, đáng tiếc trận chiến năm đó Lam Nhan thánh nữ có đi nhưng không trở về, khiến người của Băng Tuyết cung điện vô cùng tiếc hận.
Nhất là sư phụ của Lam Nhan thánh nữ, một có cấp bậc Thái thượng trưởng lão của Băng Tuyết cung điện, khi biết đồ đệ tử vong thì vị đó đã bị bệnh nhiều năm, sau đó đi về cõi tiên.
Nếu như Lam Nhan thánh nữ còn sống, có khi hiện giờ đã chấp chưởng toàn Băng Tuyết cung điện.
Lam Nhan thánh nữ tử vong vẫn là tổn thất của Băng Tuyết cung điện.
Mãi cho đến gần đây, mệnh bài ảm đạm của Lam Nhan thánh nữ mới bắt đầu hồi phục.
Đây cũng là nguyên nhân Băng Tuyết cung điện phái các nàng đến Hoang vực, nếu Lam Nhan thánh nữ còn sống, đó chắc chắn là một chuyện may mắn lớn của Băng Tuyết cung điện.
Các nàng bay tới thi triển thần niệm, lập tức phát hiện Lục Trần ở phía xa.
"Đó là thi thể Lam Nhan thánh nữ.”
"Nam tử đó đang làm gì vậy?"
Các nàng phát hiện Lục Trần và cũng nhìn thấy thi thể bên cạnh, bức họa của thi thể kia treo ở trong Băng Tuyết cung điện, làm sao có thể không nhận ra được.
Trong phút chốc, sắc mặt của hơn mười nữ đệ tử Băng Tuyết cung điện đều thay đổi, còn có nữ đệ tử tức giận đến mức run rẩy, quát: "Dâm tặc, chịu chết đi."
Trong nháy mắt, sát ý của nhóm nữ đệ tử tăng vọt, xung quanh đầy khí tức rét lạnh đáng sợ giống như cơn bão tàn sát bừa bãi muốn giết Lục Trần.
"Hiểu lầm hiểu lầm, ta chỉ là..."
Lục Trần nhìn thấy nữ đệ tử Băng Tuyết cung điện đánh tới, vẻ mặt mỗi người đều mang theo tức giận và sát ý bèn vội vàng đứng lên giải thích.
Trong lòng hoài nghi, chẳng lẽ thi thể nữ tử này là người của Băng Tuyết cung điện.
Hiện giờ hắn đứng bên cạnh thi thể, không khỏi khiến người ta nghĩ sai cho nên chuẩn bị giải thích.
Xoẹt!
Một kiếm quang bao hàm hàn ý khủng bố, đi tới đâu không gian đóng băng tới đó, mang theo uy thế vô song cắt đứt lời giải thích của Lục Trần.
"Chịu chết đi, dâm tặc!”
Các nữ đệ tử Băng Tuyết cung điện bay tới đồng thời xuất thủ, có kiếm khí như băng thiên tuyết địa, cũng có chưởng phong phóng thích hàn ý khủng bố cùng lúc bao phủ đánh về hướng đỉnh đầu của Lục Trần.
Hơn mười nữ đệ tử này có mấy người là Nguyên Thần cảnh, tất cả còn lại đều là Siêu Phàm cảnh viên mãn, họ cùng nhau ra tay, Lục Trần bị đánh trúng cũng phải bị trọng thương.
Lục Trần rất thức thời không ở lại nữa, xoay người bỏ chạy, trong không khí nghe thấy một loạt tiếng sấm.
Có hai nữ đệ tử Nguyên Thần cảnh đuổi theo Lục Trần không chịu buông tha, tất cả những người còn lại đều đi tới trước mặt thi thể, cẩn thận kiểm tra trang phục thân thể, phát hiện không lộn xộn mới thoáng thở phào nhẹ nhõm.
"Người vừa rồi hình như là sư huynh hỗn thế đại ma vương Thanh vực của Lục Trần, tên Kim Anh Tuấn thì phải.”
"Không sai, chính là tên hãm hại sư đệ kia, may mắn chúng ta đến sớm, nếu không..."
Trong mắt các nàng phóng thích sát ý, khí tức lạnh thấu xương tăng đến cực điểm.
Chợt có một nữ đệ tử móc ra một viên đan bỏ vào miệng thi thể, đan dược vào miệng lập tức tan ra.
Đợi hơn mười phút, hai nữ đệ tử truy kích Lục Trần đã trở về, các nàng mất dấu, không đuổi kịp tên trộm kia.
"Lam Nhan thánh nữ thế nào rồi?" Các nàng hỏi, dùng câu này để giảm bớt xấu hổ.
"Có hơi thở yếu ớt rồi!" Một nữ đệ tử kích động trả lời.
"Đạt tới cảnh giới Thánh vương, thân thể nguyên thần đều bất hủ bất tán. Mặc dù nguyên thần chỉ còn một tia, chỉ cần tu sinh dưỡng tức, trải qua thời gian tích lũy thì nguyên thần còn sót lại cũng có thể khôi phục lại. Đây chính là sự đáng sợ của Thánh Vương cảnh vô thượng.” Trong ánh mắt một nữ đệ tử bên cạnh mang theo vẻ khát khao nói.
Vừa dứt lời chỉ thấy đồng tử của Lam Nhan trong ngực nữ đệ tử lập tức trở nên có thần, cơ thể phát ra dao động sinh mệnh.
"Thật tốt quá, Lam Nhan thánh nữ, ngươi tỉnh rồi.”
"Thật đáng mừng!"
Một nhóm nữ đệ tử cảm nhận được dao động sinh mệnh đều kích động hẳn lên.
“Các ngươi đều là đệ tử của Băng Tuyết cung điện?” Lam Nhan bình tĩnh hỏi.
“Vâng, đúng vậy.”
Các nữ đệ tử của Băng Tuyết cung điện gật đầu sau đó nhìn về phía ngực của Lam Nhan, lồng ngực bị vết máu nhuộm đỏ có một vết thương chí mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận