Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1650: Chiến đấu với Quốc chủ thần quốc (2)

Nghe vậy, con ngươi Mặc Vân Thánh hơi co lại, chẳng lẽ thanh niên này đã từng đối chiến với Thần Hoàng, hơn nữa còn đánh thắng? Không, không thể nào. Nếu Chân thần đánh bại Thần Hoàng, vậy việc tổ tiên sắp xếp ra cấp bậc cảnh giới, một cảnh giới chênh nhau một rãnh trời sẽ không còn ý nghĩa gì nữa.
Trên người Lục Trần bắt đầu toát ra quy tắc, hắn nhìn Mặc Vân Thánh nói: "Lần này ta sẽ không dùng bất kỳ đồ vật bên ngoài nào, chỉ muốn đường đường chính chính so chiêu với Thần Hoàng."
Mặc Vân Thánh nói: "Được, ta đáp ứng yêu cầu của ngươi, cũng sẽ không dùng bảo vật."
Lực lượng quy tắc hùng hậu trong cơ thể Lục Tràn gào thét tuôn ra khiến không gian xung quanh trở nên sôi trào kịch liệt, từng luồng kiếm ý trong đất trời lưu chuyển, réo rắt đan vào nhau, phạm vi ngàn dặm trở thành một thế giới kiếm ý, xung quanh đều xuất hiện kiếm ý đang rít gào.
Ngay cả những người phía dưới cách xa ngàn dặm cũng có thể cảm nhận được luồng khí tức kiếm ý đáng sợ này.
"Khí tức kiếm đạo thật hùng hậu, thành niên này là ai vậy, chẳng lẽ la truyền nhân Kiếm Thần sao?"
"Không, không phải, khí tức của người này không giống với khí tức của Kiếm Thần, hắn không phải truyền nhân của Kiếm Thần."
Mọi người xung quanh khẽ xì xào bàn tán.
Lục Trần nhìn Mặc Vân Thánh, xa hơn một chút là kiếm ý hội tụ đầy trời, tất cả bao quanh Mặc Vân Thánh một cách gọn gàng ngăn nắp như thể được sắp xếp theo một trật tự nhất định.
Ào ào!
Kiếm ý dày đực điên cuồng xoay tròn, bao vây Mặc Vân Thánh như một cái kén.
Đây là thức thứ nhất của Toả kiếm quyết.
Lồng kiếm.
Kiếm ý vô tận hội tụ và tạo thành một lồng gian có lực công kích kiêm phòng ngự nghịch thân nhằm khoá chặt kẻ địch. Dùng chiêu thức này đối phó với người cùng cấp về cơ bản là vô địch, đối với người cao hơn một cấp bậc cảnh giới vẫn có lực công kích rất lớn, nhưng uy lực sẽ giảm đi rất nhiều khi đối phó với tu hành giả cao hơn hai cảnh giới lớn, thậm chí là không còn gì cả.
Lục Trần không biết liệu có thể tạo ra thương tổn hay không nhưng hắn cũng có thể thử độ mạnh mẽ của Thần Hoàng một chút.
Mặc Vân Thánh bị nhốt trong lồng kiếm, thấy những luồng kiếm ý xung quanh đang vận hành với tốc độ cao, bên tai hắn truyền tới những âm thanh bén nhọn, dòng chảy của 'dòng nước' mang tính thương tổn rất cao, đồng thời khủng bố hơn uy năng Thần Vương rất nhiều.
Mặc Vân Thánh biết loại công kích mà đối phương thi triển có thể dễ dàng miểu sát Thần Vương.
Nhưng đối với hắn, lực công kích này có còn yếu.
Mặc Vân Thánh vươn hai tay ra, thần lực dày đặc, trong suốt như pha lê lại chắc chắn vô cùng tràn ngập hai bàn tay hắn. Hắn dùng tay chọc vào dòng nước sắc bén đang lưu chuyển với tốc độ cao kia rồi đẩy sang hai bên, xé toạc ra một góc, sau đó bước ra ngoài một cách dễ dàng.
Sau khi ra ngoài, Mặc Vân Thanh vươn nắm đấm ra, thần lực trong đó tuôn ra những thần quang lấp lánh chiếu rọi như ánh mặt trời thiêu đốt, sau đó đấm một quyền về phía thân thể Lục Trần.
Lục Trần cảm nhận được sự đáng sợ của một quyền này, nhưng không chỉ không sợ hãi mà ánh mắt còn lộ ra ý điên cuồng muốn thử sức, hắn gầm nhẹ một tiếng, linh lực trong cơ thể ầm ầm bộc phát ra ngoài, nắm tay của hắn đươc bao trùm bởi lực lượng quy tắc vô tận, toả ra hào quang chói mắt như ánh hào quang của mặt trời vậy.
Trong tầm mắt những người phía dưới xuất hiện hai người chói mắt như hai mặt trời nhỏ, sau đó bọn họ va vào nhau.
Tâm tình tất cả có chút kích động, thanh niên Chân thần kia thật sự bắt đầu chiến đấu với Thần Hoàng.
Rắc!
Trong đất trời truyền ra một tiếng nổ lớn như sấm sét nổ tung mà cũng giống như kết giới vỡ tan.
Một bóng người bay ngược ra ngoài, người bay ra đương nhiên là Lục Trần.
Lục Trần ổn định cơ thể, lắc lắc cánh tay hơi run lên của mình, hắn thầm mắng một câu, Thần Hoàng đúng là Thần Hoàng, quả nhiên sức mạnh vô cùng đáng sợ.
Giữa hắn và Thần Hoàng quả thật có một khoảng cách vô hình khó cả thể thu hệp được nếu không có sự trợ giúp của ngoại lực.
Một quyền đối nhau này tuy khiến Lục Trần rơi vào thế hạ phong nhưng thân thể không bị trọng thương. Đây là bởi vì hắn đã tu hành Bất Hủ Vận Đạo Pháp Thể, thân thể được đúc hai mươi quy tắc khiến khí lực cũng trở nên mạnh hơn một cấp.
Nếu không dựa vào thể lực lúc trước hoàn toàn không thể chống lại được công kích của Thần Hoàng.
Mặc Vân Thánh rất ngạc nhiên khí thấy Lục Trần bay ra ngoài mà không hộc máu, tay cũng không gãy, vốn tưởng rằng quyền này có thể khiến cánh tay đối phương nổ tung.
Hắn đã sử dùng bảy phần lực của mình cho cú đấm vừa rồi.
Nếu là Thần Vương, cánh tay đã nổ tung từ lâu rồi, còn nếu là Chân thần, toàn thân sẽ nổ tung thành bụi máu mà không hề trì hoãn.
Thanh niên này mới bay ngược về phía sau, xem ra đối phương không chỉ nắm giữa một kỹ thuật công phạt siêu cấp đáng sợ mà ngay cả khí lực cũng cường đại dị thường, quả thât đúng là quái vật trong các quái vật.
"Từ bỏ đi, hiện giờ ngươi không thể đánh với Thần Hoàng được đâu." Trong lúc Mặc Vân Thánh nói, hai tay hắn vung lên, một luồng thần lực tụ thành một chưởng ấn khổng lồ bao phủ thân thể Lục Trần.
Dưới chưởng ấn khổng lồ này, Lục Trần chỉ nhỏ như một hạt gạo, hay cũng giống như một chiếc thuyền buồn bất lực trên biển sẽ bị sóng lật bất cứ lúc nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận