Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 681: Bi kịch (2)

Những người xung quanh đều ngẩn người choáng váng.
Cuối cùng, năm mươi tư nạn nhân yên tĩnh lại và tập hợp với nhau, họ thề rằng sẽ tìm ra hung thủ. Nhưng họ đã rà soát trong tâm trí về kẻ đã ra tay và không tìm thấy kẻ thù chung.
Chẳng lẽ có ai đó cố tình đùa dai bỏ họ vào nhà xí.
Bọn họ nghĩ tới nghĩ lui vẫn không biết kẻ thù là ai.
Một số người quen thuộc với phong cách của Lục Trần như đám Quý Nhiên, Tử Hằng, Đường Thiên Vũ, Vương Khải Nghiên đã đoán trăm phần trăm là do Lục Trần ra tay.
Dù gì thì Lục Trần cũng bị mọi người gọi là thằng ị bậy nên không báo thù mới là chuyện lạ.
Tuy nhiên, phương thức trả thù của Lục Trần khiến bọn họ phải lạnh gáy rùng mình.
u Dương Ngọc Thường mời cả đám tới phẩm trà, đương nhiên Lục Trần cũng nằm trong phạm vi được mời.
Về chuyện xảy ra bên ngoài, Lục Trần vô cùng bình tĩnh, thản nhiên uống trà.
Nhưng lúc này, ánh mắt của hắn quét qua người Đường Thiên Vũ, Khương Thải Nghiên và u Dương Ngọc Thường.
Bởi vì hắn biết mọi người đặt biệt danh này cho hắn là do một nữ tử khởi xướng.
Lúc ấy có rất nhiều người nên không ai để ý xem người bắt đầu là ai, nhưng dù sao cũng là một nữ tử.
u Dương Thường Ngọc là một tiểu thư khuê các, chắc hẳn sẽ không bày trò nhàm chán như đặt biệt danh cho hắn.
Chắc cũng không phải là Đường Thiên Vũ.
Khương Thải Nghiên sẽ không bỏ qua cơ hội chế giễu hay công kích hắn.
Vậy thì....
Ánh mắt Lục Trần chậm rãi dừng trên người Khương Thải Nghiên.
Bởi vì Khương Thải Nghiên có khả năng lớn nhất trong chuyện này.
Lục Trần ngày càng nghi ngờ Khương Thải Nghiên đã làm chuyện đó, hai mắt hắn hơi híp lại. Nếu chuyện này thật sự là do Khương Thải Nghiên làm, vậy phải cho nàng ta biết tay.
Khương Thải Nghiên ngồi đối diện lập tức chú ý tới tầm mắt của Lục Trần, vừa ngước mắt lên đã bắt gặp ánh mắt của Lục Trần khiến nàng kinh hãi như bị dã thú nhìn chằm chằm.
"Chuyện kia là ngươi làm đúng không?" Lục Trần đột nhiên hỏi.
"Gì cơ..."
Khương Thải Nghiên ngẩn người, vẻ mặt hoang mang.
"Diễn đi, cứ diễn với ta đi." Lục Trần nhếch miệng cười giễu cười, sau đó hừ một tiếng rồi đứng dậy đi về phía Khương Thải Nghiên.
Theo động tác của Lục Trần, ánh mắt của mọi người xung quanh đều tập trung vào hắn, không rõ Lục Trần muốn làm gì.
"Ngoan ngoãn đi theo ta." Bóng dáng Lục Trần chợt loé lên, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Khương Thải Nghiên, dùng tay nắm lấy cổ tay nàng.
Hành động đột ngột của Lục Trần khiến Khương Thải Nghiên tái mặt kêu lên: "Lục Trần, ngươi muốn làm gì?"
Một luồng khí tức kỳ dị tản ra từ cơ thể Khương Thải Nghiên. Sau lưng nàng hiện ra một ma ảnh đáng sợ với uy áp vô cùng khủng bố. Nó dùng đôi mắt lạnh lẽo như ánh mắt của tử thần nhìn chằm chằm Lục Trần.
Lục Trần đang siết chặt cổ tay đối phương bỗng nhiên cảm thấy đau đớn, hắn bèn buông ra theo phản xạ có điều kiện.
Khoảnh khắc hắn vừa buông tay, Khương Thải Nghiên đã di chuyển. Nàng giãy giụa cơ thể mềm mại của mình, đứng cách xa nơi đó hơn mười bước chỉ trong tích tắc.
Nàng nhìn Lục Trần với đôi mắt vừa giận vừa sợ.
Nàng không hiểu tại sao Lục Trần lại nổi điên rồi vô duyên vô cớ tấn công nàng.
"Ta khuyên ngươi đừng ra tay, cứ ngoan ngoãn theo đi theo ta, nếu không lát nữa ngươi sẽ phải chịu khổ đó." Lục Trần nhìn chằm chằm Khương Thải Nghiên nói.
"Sao Lục huynh lại tức giận vậy, không thể ngồi xuống nói chuyện bình tĩnh được à?" u Dương Ngọc Thường đứng dậy dùng giọng điệu nhẹ nhàng giảng hoà.
Lục Trần không quan tâm đến lời u Dương Ngọc Thương nói, ánh mắt chỉ gắt gao ghim chặt vào Khương Thải Nghiên.
Thân thể Khương Thải Nghiên ngập tràn hơi thở chiến đấu, ma ảnh sau lưng nàng giơ tay lên thăm dò về phía Lục Trần, ngay lập tức hoá thành kích cỡ mười thước, Ma uy toả ra không ngừng như muốn quét sạch Lục Trần ra khỏi thế giới này chỉ bằng một kích.
"Xem ra ngươi đã quyết định ra tay, vậy thì sẽ theo ý ngươi." Lục Trần khẽ cười, tuy cười nhưng giọng điệu có chút âm trầm.
Lục Trần vươn một bàn tay ra, các ngón tay hợp lại tụ thành kiếm thế đáng sợ lưu chuyển trong đó. Chỉ phút chốc, một luồng kiếm khí khủng bố bộc phát từ giữa các ngón tay của Lục Trần, phát ra tiếng rít gào rồi va chạm với bàn tay ma đạo kia.
Chỉ trong tích tắc, bàn tay ma đạo khổng lồ đã nổ tung rồi hoá thành những dòng khí ma đạo bay tán loạn khắp nơi.
Xung quanh sinh ra một cơn gió lốc mãnh liệt như bão cát đá.
"Grào."
Ma ảnh sau lưng Khương Thải Nghiên nổi giận gầm lên, thân hình nó không ngừng phóng lớn, một luồng uy áp khủng bố phát ra từ trên người nó khiến tất cả những người có mặt ở đây đều cảm nhận được áp lực.
Dù sao Khương Thải Nghiên là người nổi bật trong cấp Thánh Tử với chiến lực cường đại, đặc biệt là công pháp nàng thi triển là một ma ảnh đáng sợ có thể cuốn phăng tất cả mọi thứ.
Mây gió trên trời đều hội tụ thành từng dòng khí lưu động, sau đó hoá thành kiếm quang chói mắt.
Kiếm quang phát ra tiếng leng keng, từng đợt kiếm thế hoà vào trong kiếm quang khiến uy lực được tăng cường, hàn ý lưu chuyển ra vào khiến người ta phải sợ hãi.
Những người xung quanh có thể cảm nhận được luồng khí kiếm đạo khủng bố.
Khi những luồng kiếm khí tựa nhưng những làn gió thổi nhẹ qua cơ thể khiến họ nổi da gà.
Lục Trần vung ngang bàn tay, chỉ thấy kiếm quang sáng chói trên bầu trời phát ra tiếng kiếm chói tay xuyên thẳng về phía ma ảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận