Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 527: Điều động

Nói dễ nghe một chút là phái mười thiên kiêu Nguyên Thần cảnh đi phá hủy cung điện màu xám với hắn, nói khó nghe một chút là mười người được chọn ắt phải chết.
Bởi vì hai bên có thù.
Hơn nữa Phán quyết giả lên tiếng, các nơi đều phải điều động thiên kiêu Nguyên Thần cảnh đi phá hủy cung điện màu xám, không được phản bác, chỉ đành tuân theo, nếu có vi phạm, giết ngay không nhiều lời.
Lúc này, người dùng thần niệm quét qua đây cũng hiểu được mục đích của Lục Trần, vốn bọn họ hoàn toàn không xem uy hiếp của Lục Trần ra gì, dù sao thì một Nguyên Thần cảnh cũng không uy hiếp được bọn họ, nhưng hiện tại bọn họ đã phát hiện sai lầm, sai lầm lớn.
Thằng nhãi này đã hạ quyết tâm muốn hãm hại thế hệ trẻ tuổi của bọn họ.
Trong lúc nhất thời, chủ nhân của mỗi thần niệm đều cảm thấy nguy cơ, bắt đầu lo lắng cho tiểu bối nhà mình.
Ánh mắt Nguyên Chính Thanh tràn ngập sát ý, hận không thể một chưởng đánh chết Lục Trần cho xong hết mọi chuyện, nhưng hắn lại không dám.
Vẻ mặt Lục Trần vô tội nói: “Ta có mục đích gì, chẳng phải là ta đang giúp các ngươi phá hủy cung điện màu xám sao, hây, vậy mà các ngươi còn không cảm kích.”
Lục Trần lắc đầu, thở dài nói: “Thói đời bạc bẽo, lòng người đổi thay, ta rõ ràng đang giúp các ngươi, các ngươi lại hoài nghi ta có mục đích khác, khó khăn quá đi.”
Nguyên Chính Thanh trừng mắt, tức giận nói: “Ngươi có mục đích gì, trong lòng ngươi tự rõ.”
“Ngươi hiểu lầm ta rồi, ta thật sự không có mục đích gì khác.” Lục Trần lắc đầu, sau đó nói: “Hãy lựa ra toàn bộ võ giả Nguyên Thần cảnh Nguyên gia các ngươi, chọn ra mười người xông vào cung điện màu xám với ta, các ngươi yên tâm, bọn họ sẽ trở về với vinh quang.”
Sắc mặt của đám người trên dưới Nguyên phủ âm trầm.
Chủ nhân thần niệm âm thầm không nói gì, trở về vinh quang, người được lựa chọn chắc chắn một đi không về.
Ai mà không biết tiểu tử này chuẩn bị lấy việc công báo thù riêng.
Nguyên Chính Thanh đứng bất động, những người khác cũng đứng bất động, Thánh Quân của phủ thành chủ uy hiếp nói: “Nguyên gia chuẩn bị kháng lệnh, không xem lời nói của Phán quyết giả đại nhân ra gì sao.”
Vừa thốt ra năm chữ Phán quyết giả đại nhân, cuối cùng cũng trấn giữ được người của Nguyên gia.
“Được…”
Thánh Quân bên cạnh Nguyên Chính Thanh cũng có ánh mắt cực lạnh nhìn Lục Trần, bất chợt, bắt đầu triệu tập tiểu bối Nguyên gia.
Chỉ chốc lát sau, Nguyên gia đã triệu tập được hơn một trăm tiểu bối, đều là Nguyên Thần cảnh, nhưng phần lớn đều là người bình thường, rất ít đệ tử tinh anh.
Lục Trần nhìn về phía bọn họ, khóe miệng khẽ nhếch lên, mang theo ba phần châm chọc.
Hơn một trăm tiểu bối của Nguyên phủ cung kính đứng chung một chỗ, ý thức được nếu như được lựa chọn thì chính là tử vong, ngay cả trong lòng hận Lục Trần muốn chết cũng không dám lộ ra chút hận ý với Lục Trần.
Lục Trần có ý muốn kích thích Nguyên Chính Thanh, mở miệng nói: “Trong số các ngươi ai thuộc dòng họ với Nguyên Chính Thanh thì đều đứng ra cho ta.”
Vừa nói ra lời này, phần lớn đám người đều thở phào nhẹ nhõm, trong đám người, ít nhất có hơn mười người sắc mặt tái nhợt không có máu, bởi vì bọn họ đều thuộc dòng họ với Nguyên Chính Thanh.
Nguyên Chính Thanh ở một bên không thể nhịn được nữa, tiểu súc sinh có tâm đối nghịch với hắn, đùng một tiếng, bộc phát thánh uy, một luồng sát ý kịch liệt hóa thành phong bạo.
Thánh uy của Nguyên Chính Thanh khủng bố, bao trùm thiên địa, bầu trời truyền đến tiếng gầm gừ khủng bố. Đôi mắt âm u mang theo khát máu nhìn chằm chằm Lục Trần, thờ ơ nói: “Ngươi muốn chết à.”
Nguyên Chính Thanh phẫn nộ kỳ lạ, chưa bao giờ nghĩ tới đường đường là một cường giả Thánh Quân lại bị con kiến hôi Nguyên Thần cảnh làm cho tức giận thành như vậy.
Mặt Lục Trần không đổi sắc nhìn Nguyên Chính Thanh: “Ngươi muốn cãi mệnh lệnh của Phán quyết giả sao?”
Nguyên Chính Thanh vừa nghe thấy, lập tức bị nghẹn lại, nhưng sát khí trong mắt không giảm, cứ như sẽ ra tay đánh chết Lục Trần bất cứ lúc nào.
“Nói lần cuối cùng, người thuộc dòng họ với Nguyên Chính Thanh hãy đứng ra ngoài, nếu không đứng ra thì ta sẽ tùy ý điểm danh đó!” Lục Trần hoàn toàn không sợ Nguyên Chính Thanh ra tay với hắn, quay đầu lại nhìn hơn một trăm tiểu bối Nguyên gia phía dưới nói.
Giờ phút này, mỗi người đều tự thấy nguy cơ.
“Nguyên Hổ, ngươi ra ngoài đi, đừng hại bọn ta!”
“Nguyên Tuấn, ngươi cũng là dòng thứ ba, mau bước ra ngoài!”
Trong đám người, một đám tiểu bối lần lượt nói, sau đó đẩy toàn bộ hơn mười tiểu bối thuộc dòng họ của Nguyên Chính Thanh ra ngoài.
Mặc dù bọn họ đều là tộc nhân, nhưng gặp phải chuyện lựa chọn sinh tử vẫn không chút do dự bán đứng tộc nhân.
Hơn mười người bị đẩy ra ngoài có sắc mặt khó coi, trong ánh mắt lộ ra sợ hãi vô tận, hai chân đều đang run rẩy.
Còn Nguyên Chính Thanh ở trên không trung, ánh mắt đã lạnh đến không thể lạnh hơn, nhưng hắn lại không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào Lục Trần, khắc sâu khuôn mặt của Lục Trần vào trong lòng.
“Ngươi ngươi ngươi…”
Lục Trần bắt đầu tùy ý chỉ điểm, tổng cộng chỉ điểm mười người, nói: “Hôm sau, mười người các ngươi xuất phát với ta.”
Người bị chỉ điểm mềm nhũn ngồi trên mặt đất, ánh mắt bọn họ nhìn Lục Trần mang theo hận ý ngập trời.
“Đi thôi, còn thêm năm người, đi đến Đàm gia nào!” Sau khi Lục Trần chọn xong mười người thì nói với hai Thánh Quân, sau đó ba người họ rời đi.
Nhưng vừa mới rời đi mấy bước, Lục Trần đã quay đầu lại nhìn bọn họ cười nham hiểm: “Tốt nhất các ngươi nên thả đệ tử Kiếm Đế cung đã bắt, đừng quên sau lần điều động này, còn có ba cơ hội điều động nữa…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận