Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 843: Ý tốt của Nguyên Vũ kiếm hoàng (2)

Nguyên Vũ kiếm hoàng nói: “Lục thiếu, có cần phái một Thánh Vương đi theo ngươi không, Đế Nữ vực không bằng Thanh vực mà ngươi ở, thế lực ma đầu của Đế Nữ vực có mười mấy người, những ma đầu này hành sự vô pháp vô thiên, sẽ không kiêng kị bối cảnh phía sau, cho nên có một Thánh Vương đi theo sẽ an toàn hơn chút.”
“Không cần đâu!” Lục Trần trực tiếp từ chối ý tốt của Nguyên Vũ kiếm hoàng.
Sao hắn có thể gặp nguy hiểm khi hành tẩu ở mười vực được, hiện giờ với thực lực của hắn, dưới Thánh cảnh có được mấy người là đối thủ của hắn, nếu như hắn bại trong tay dưới Thánh cảnh thì hoàn toàn là cô phụ hy vọng của năm sư phụ, đâu còn mặt mũi mượn nhờ thế lực bối cảnh của sư phụ cứu viện.
Đương nhiên, nếu như là cường giả trên Thánh cảnh ra tay với hắn, vậy thì hắn chỉ có thể kéo lượng lớn Thánh Vương đến đánh nhau mà thôi.
Nguyên Vũ kiếm hoàng hỏi: “Lục thiếu, tiếp theo ngươi chuẩn bị đi đâu.”
“Nhu Đế cung!”
“Hả…”
Nghe thấy lời của Lục Trần, vẻ mặt của đám người Nguyên Vũ kiếm hoàng đều khó hiểu.
Ngay cả Mộ Dung Thu cũng ngây ngẩn cả người.
Chẳng phải Lục thiếu nói không có hứng thú với đại hội thiên kiêu của Nhu Đế cung sao, sao nói một lúc điểm cuối lại là Nhu Đế cung vậy.
Thấy vẻ mặt của người xung quanh khó hiểu, Lục Trần nửa đùa nửa thật nói: “Ta nghe nói trong Nhu Đế cung có một vị Nhu Đế phong hoa tuyệt đại, tu vi thông thiên, dung mạo càng đảo lộn chúng sinh, nên ta quyết định đi xem có phải đẹp như lời đồn hay không.”
Lời nói của Lục Trần khiến cho biểu cảm của người xung quanh cứng ngắc, rất nhanh Nguyên Vũ kiếm hoàng lộ ra vẻ sợ hãi.
Nguyên Vũ kiếm hoàng thấp giọng nói: “Lục thiếu, ngươi không nên lấy Nhu Đế ra đùa giỡn, Nhu Đế tu vi thông thiên, ý niệm thông tám hướng, nói không chừng lời nói vừa rồi của ngươi đã bị nàng nghe thấy đó.”
Sắc mặt mấy Thánh Vương xung quanh cũng trắng bệch, ánh mắt lộ ra sợ hãi, ngay cả bọn họ đã có tu vi Thánh Vương, nhưng nghĩ đến nữ đế đó, trong lòng vẫn không khỏi run rẩy.
Mộ Dung Thu trợn mắt há mồm nhìn Lục Trần, bỗng nhiên hắn hơi hối hận vì đi theo đối phương.
Mộ Dung Thu vốn tưởng rằng mình đủ cuồng vọng rồi, nhưng trong lòng vẫn duy trì lòng kính sợ nồng đậm với Nhu Đế trong lời đồn đó, hơn nữa Đế Nữ vực có ai dám đùa với tồn tại đó.
Thế nhưng người trước mặt này lại nói ra những lời dã man như vậy.
Lục Trần nhìn thấy Nguyên Vũ kiếm hoàng và mấy Thánh Vương sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, ra vẻ kinh ngạc: “Có cần khoa trương như vậy không?”
“Có!” Nguyên Vũ kiếm hoàng dùng giọng điệu khẳng định nói.
“Có thể Lục thiếu không biết, năm đó Đế Nữ vực có một thời kỳ hỗn loạn. Lúc ấy không ổn định như bây giờ, mười hai đại ma đầu Thánh Vương tạo thành liên minh Thiên Ma, luồng thế lực này vô cùng khổng lồ, làm việc vô pháp vô thiên, khiến Đế Nữ vực sinh linh đồ thán một khoảng thời gian.”
“Trong một lần đại hội ma đầu, mười hai ma đầu Thánh Vương tề tụ, bọn họ uống say mèm, miệng cợt nhả Nhu Đế, còn nói muốn đánh vào Nhu Đế cung, kế tiếp, chuyện cực kỳ sợ hãi đã xảy ra.”
Sắc mặt Nguyên Vũ kiếm hoàng trắng bệch nói.
Lục Trần tò mò hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Ánh mắt Nguyên Vũ kiếm hoàng vẫn lộ ra sợ hãi, nói: “Ngay sau khi mười hai ma đầu nói xong thì chúng nó đều chết tại chỗ, thẳng tắp ngã trên mặt đất.”
“Đây chính là mười hai ma đầu Thánh Vương vô cùng mạnh mẽ, trong đó có ba ma đầu cấp bậc Thánh Vương đại thành. Bọn họ không gặp phải nguy hiểm, lúc ấy cũng không có tồn tại mạnh mẽ giáng lâm, mà cứ như vậy đột ngột chết bất đắc kỳ tử.”
“Mười hai ma đầu tập thể qua đời, đi rất bình thản.”
Sắc mặt Tả Hành kiếm vương nghiêm túc tiếp lời, nói: “Lúc ấy chuyện này đã khuếch tán Đế Nữ vực, không ai tin tưởng, dù sao thế lực liên minh Thiên Ma đó rất khổng lồ, ít nhất cần bốn năm thế lực đứng đầu, hai ba mươi Thánh Vương vây công, hơn nữa còn phải trả giá cực kỳ trầm trọng mới có thể tiêu diệt được.”
“Không bộc phát đại chiến kinh thiên động địa, mười hai ma đầu đột ngột chết đi, cho nên không ai tin tưởng tin tức bọn họ tử vong.”
“Sau cùng tin tức cũng được xác nhận, liên minh Ma đạo mạnh mẽ tan rã, còn bọn họ chết như thế nào, nguyên nhân lại trở nên mơ hồ.”
“Cuối cùng có người suy đoán là Nhu Đế ra tay, bởi vì sau khi mười hai ma đầu nói lời khinh bạc Nhu Đế thì một giây sau đã đột ngột qua đời.”
“Hơn nữa thần bí của Nhu Đế cung cùng với rất nhiều tin đồn của Nhu Đế khiến rất nhiều người lựa chọn tin tưởng Nhu Đế tu vi thông thiên, niệm thông bát đạt, với thần niệm mạnh mẽ, trong nháy mắt đã khiến cho mười hai ma đầu tử vong.”
“Sau việc này, thanh danh Nhu Đế vang vọng, Đế Nữ vực không còn ai dám dùng ngôn ngữ khinh nhờn Nhu Đế nữa.”
Nguyên Vũ kiếm hoàng ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời, lắp bắp nói: “Lục thiếu, tuyệt đối không thể nói lời nói bất kính này với Nhu Đế nữa.”
Lục Trần thấy đám Thánh Vương bị dọa thành như vậy, cũng cạn lời, hắn cười nói: “Ta không có bất kính với Nhu Đế, chỉ là nghe qua rất nhiều lời đồn đãi của Nhu Đế, kính sợ trong lòng đã phát ra cảm tình, nếu Nhu Đế tiền bối biết được, sẽ không để ý đâu.”
“Hy vọng là như vậy!” Nguyên Vũ kiếm hoàng lặng lẽ nói.
Lục Trần nhìn về phía Nguyên Vũ kiếm hoàng, nói: “Nếu sau này có tin tức của Thư Mộng Lan thì hãy đưa đến Nhu Đế cung, có thể ta sẽ ở bên trong một thời gian dài.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận